"Một viên trân châu mười vạn, một vạn trân châu một trăm triệu, một linh thạch một ngày sản xuất tầm hai viên trân châu, tôi cần nuôi 5000 linh thạch mới có thể chuộc thân cho Thanh Lĩnh."
Trong lòng Nguyên Châu tính đến phương thức này, luôn cảm thấy chỗ nào đó không thích hợp, hình như quá dễ dàng rồi thì phải, nếu có thể có một học bá giúp cậu phân tích một chút là tốt rồi!
"Nếu có học bá như vậy, một ngày tôi tình nguyện trả cho hắn một viên, không, hai viên trân châu!"
Nguyên Châu vung tay đi vào trong núi, đường núi phức tạp giống như đi trên mặt đất bằng phẳng, cậu đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ tuần tra hôm nay, suy nghĩ bắt đầu bay đến nơi khác.
"Không biết anh Vương và bạn gái anh ấy đã gặp nhau chưa nhỉ, bạn gái có hài lòng với chất lượng thịt của anh ấy không nữa..."
Nhớ tới cỏ Chúc Dư được mình đặt trong sợi dây thừng ngũ sắc của Vương Vũ An, Nguyên Châu thầm nghĩ: Có cái này, nên bạn gái có thể ăn ít hơn hai miếng thịt anh Vương.
Dù sao, cỏ Chúc Dư ăn không đói mà, ăn một ngụm liền có thể no!
Nghĩ tới đây, Nguyên Châu quyết định đi xem cảnh tượng náo nhiệt một chút, cậu giữ lại một tia yêu lực trên người Vương Vũ An, lúc nào cũng có thể giám sát vị trí của anh.
Nguyên Châu tiến hành yêu lực: "A."
Cậu tuyệt đối không nghĩ tới, trên người của Vương Vũ An ngoại trừ dấu hiệu của "bạn gái" để lại, còn có thêm hương vị của con gà rừng ngày hôm qua, cơ thể của anh ta tất cả đều tràn ngập hormone của mùa xuân theo mà đến.
Nói tóm lại, một chút không ổn định.
Nguyên Châu: "..."
Chẳng lẽ hiện nay trong giới yêu quái phổ biến việc tìm đối tượng có bụng bia và hơi hướng Địa Trung Hải à?
Anh Vương, anh thật sự là một người đàn ông tội lỗi.
Đợi đến lúc Nguyên Châu trèo đèo lội suối đến chỗ Vương Vũ An, thấy dáng vẻ hai nữ yêu vì anh ta mà nổi điên lên đánh nhau, thì càng xác định hơn chuyện này.
Ủy ban quản lý núi Đại Thanh.
Cố Thanh Cừ dạy dỗ hai tiểu thiếu niên xong, tỏ ý với chủ nhiệm Lâm rằng muốn vào núi xem một chút.
Chủ nhiệm Lâm đã sớm chuẩn bị tốt cho việc lãnh đạo đến kiểm tra xem xét, tuy nhiên hiện tại là tiếp đãi cấp bậc lãnh đạo cao hơn một chút.
Cô vui vẻ đồng ý: "Đợi tôi mang theo một số kiểm lâm viên giàu kinh nghiệm đi với ngài, ngài có bất cứ điều gì muốn biết thì có thể hỏi bất cứ lúc nào."
Quản lý Lưu vừa nghe thấy lời này, vội vàng chọc chọc cháu trai mình, muốn anh ta bù đắp lại chút ấn tượng.
Vương Vũ An không tình nguyện, bình thường anh làm việc không tận tâm, lúc tuần tra không phải gọi người thay ca, thì cũng là tùy tiện ở trong núi lắc một vòng liền đi ra, nào dám lúc này bêu xấu ra.
Huống chi... Ti Ti, phải, còn có Ti Ti!
Nhớ tới bạn gái nóng bỏng tán gẫu với mình trên WeChat, Vương Vũ An cứng cổ, mặc cho cậu của anh trừng, nhéo anh đều không lên tiếng.
Hôm nay anh muốn hẹn hò với Ti Ti!
Lưu Nguyên Thành đứng ở phía sau Cố Thanh Cừ, nghe Cố tổng và chủ nhiệm Lâm bàn bạc về địa điểm muốn khảo sát, sau khi nói xong, Cố Thanh Cừ thuận miệng nói với cháu trai nhà mình: "Các cháu cũng đi."
Ánh mắt hai tiểu thiếu niên sáng ngời, miệng ngọt ngào như bôi mật, một hơi một một "Cậu út thật tốt", "Cậu út mang cháu đi bắt gà", "Có cậu út ở đây chúng ta chắc chắn có thể bắt được"... Mà người bùn nhão nhà mình lại không đỡ nổi tường, không chỉ không nhân cơ hội rửa sạch trước đó để lại ấn tượng xấu cho người ta, mà còn đi theo chân tường giống như muốn chuồn đi.