Chương 29. Kế hoạch biến dạng

Trong thời gian này, chim đực cũng phải liên tục phát ra âm thanh "cha-chacha", rồi sử dụng đôi mắt của mình để truyền đạt cảm xúc đến mạch đập của con cái, bày tỏ mong muốn xây dựng tổ ấm cùng nhau.

Sợ ám chỉ đến nước này rồi mà bọn họ vẫn còn không hiểu, Nguyên Châu nói: "Đúng rồi, các cậu đã gặp qua gà gấm bụng đỏ đực sao? Gà gấm bụng đỏ đực không giống con cái, chúng có mào gà vàng, bụng đỏ, lông lưng đầy màu sắc, lông đuôi sáng bóng."

"Giống như cậu vậy."

Phù Tiêu: "..."

Hắn nhìn chăm chú vào ảnh gà gấm bụng đỏ trên máy tính, so sánh với mình một chút .

Nhìn biểu cảm trên mặt hắn, giống như là đã chết.



Cố Thanh Cừ nghe xong chuyện cháu trai mình gặp phải, gật đầu.

Mười ngón tay hắn đan chéo nhau, dùng gương mặt thanh cao trầm ngâm nói: "Các cháu ở khu đặc vụ học tập hơn nửa năm, hiện tại lại phải dựa vào một vị kiểm lâm xấp xỉ tuổi các cháu nhắc nhở, mới có thể ý thức được việc mình làm là phạm phải sai lầm... Ngoài dự đoán của cậu."

"Vị Nguyên Châu này, vốn là kiểm lâm viên, nhờ thế mà anh ta nhắc nhở cậu một chuyện. Đưa các cháu đi khu đặc vụ thực tập sớm như vậy, vẫn còn quá qua loa."

"Trước tiên cậu phải nên gửi các cháu đến ."

Phù Tiêu lén lút tra cứu "Kế hoạch biến dạng" trên điện thoại di động – đó là một chương trình cải tạo công ích đưa các tiểu thiếu gia thành phố đến vùng núi nghèo khó, gần gũi với thiên nhiên để trải nghiệm cuộc sống.

Lưu ý: Quá trình cải tạo này bao gồm lên núi đốn củi, cấy mạ xuống đất, chăn nuôi lợn gà, dọn dẹp chuồng phân và ủ phân.

Phù Tiêu: "Không!"

"Cậu út, cháu không thể đi "Kế hoạch biến dạng"! Cháu sai rồi, cậu muốn cháu làm cái gì cũng được.

"Con cũng vậy." Lận Giác nhìn màn hình điện thoại di động Phù Tiêu đang chia sẻ tới, sắc mặt tái mét nói.

Cố Thanh Cừ giả vờ như không nhìn thấy hành động nhỏ vừa rồi, nói: "Thật sao?"

Hai người gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Vốn Cố Thanh Cừ cũng không muốn đuổi bọn họ ra khỏi phòng đặc vụ, Phù Tiêu và Lận Giác hai người họ có thể bắt được gà yêu xếp hạng A, bản thân họ đã nói rõ ra thiên phú của bọn họ. Nhưng tính tình hai thiếu niên này không thay đổi, sớm muộn gì về sau cũng phải chịu thiệt thòi lớn.

Cố Thanh Cừ bình tĩnh nói: "Văn kiện kia là đề thi mà quản ủy yêu tuyển dụng ở bên ngoài vào tuần trước, đáp án đến từ một nhà động vật học của Viện Khoa học Trung Quốc như các cháu nhìn thấy đấy. Đối phương chưa bao giờ tiếp xúc qua giới tu hành, nên đề xuất phương án không có tính thực tế.