Chương 2: Chia tay

“Sao tự dưng lại đòi chia tay!” Bạch Vũ Thần nhíu mày giọng điệu có chút dịu đi . Cố Hà Uyển im lặng nhìn từng cử chỉ dáng vẻ của người con trai cô yêu nhất có phải nếu cô không phát hiện anh vẫn sẽ dấu diếm chuyện anh đã không còn yêu mình không cô biết anh chỉ sợ ba mẹ anh không chấp nhận Tuyết Nghi bởi gia thế thấp hèn và quá khứ không được sạch sẽ của cô ta .” Vũ Thần à, em nghĩ em không quá tốt để san sẻ người đàn ông của mình cho ai đâu, vậy lên em thành toàn cho anh và người anh yêu” mặt cô không chút biểu cảm nói nhưng trong lòng đau nhói từng cơn . Từ lúc nhỏ Vũ Thần đã luôn ở bên cạch che chở cho cô làm trái tim mỏng mang của thiếu nữ rung động mạnh mẽ nhưng cũng chính anh hôm qua đã làm mọi sự rung động đó trở lên đau lòng.” Anh đoán là em đã biết chuyện rồi”Vũ Thần trong lòng cũng đang rất đang rất rối anh cũng không ngờ là cô có thể nói chia tay với anh trong lòng có chút mất mác anh cũng đã nghĩ đến lúc nói chia tay với cô anh nghĩ cô sẽ khóc lóc van xin anh đừng chia tay nhưng không ngờ cô có thể bình tĩnh đến vậy.”Đúng vậy, thật sự em rất buồn và thất vọng nhưng có lẽ em lên buông tay , có một loại hạnh phúc mang tên thành toàn, còn về phía ba mẹ và hai bác chúng ta cứ nói không hợp để tiến tới hôn nhân có lẽ mọi người sẽ hiểu thôi” . Có lẽ đây là điều ngu ngốc cuối cùng cô làm vì anh,cũng có thể đây là lần cuối yêu anh....“Được cứ vậy đi” cảm ơn em! Chúng ta vẫn là bạn chứ”

“Tất nhiên rồi ạ! Em có việc rồi xin phép anh em đi trước”không đợi anh nói cô đã chạy đi cô sợ mình sẽ không kiềm được nước mắt mà khóc trước mặt anh cô sợ mình sẽ không can đảng để mạnh mẽ cô sợ mình sẽ cầu xin anh đừng bỏ mình cô sợ.... rất nhiều thứ liên quan đến anh . Vậy lên quyết định xa nơi này từng là nơi làm cô vui nhất vì có anh nhưng giờ nó lại là một nỗi đau làm cô không thể đối diện được.