Quạnh Quẽ Biến Dụ Thụ X Lưu Manh Công

6.75/10 trên tổng số 20 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Quạnh quẽ thụ vừa lên giường biến dụ thụ, lưu manh công vừa làm vừa đùa giỡn CV: CASSIDY Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Xem Thêm

Lê Mộc nhẹ nhàng liếʍ láp vành tai Thanh Lan ôn nhu khẽ cắn. Thanh Lan phát ra hừ nhẹ ngọt nị, tay hắn chậm rãi xoa mềm vật. Thanh Lan bị chơi sắc mặt ửng hồng, miệng ấp úng phát ra rêи ɾỉ. Lê Mộc lại làm như không có việc gì hỏi:

“Thanh Lan? Đây là thế nào?”

“Ân…. Ngô… Buông… Buông ta ra!”

Dùng sức trừng mắt Lê Mộc một cái, nhưng y không biết chính mình sắc mặt ửng hồng khóe mắt ướŧ áŧ, nước bọt không kịp nuốt xuống theo bên miệng chảy tới ngực, bộ dáng như đang câu dẫn hắn mau tới. Thanh Lan tức khắc cảm giác vật cứng đỉnh giữa hai chân mình lại lớn một vòng.

Đầu ngón tay chậm rãi chuyển qua trên mông vuốt ve ra các loại hình dạng. Thanh Lan bị niết kiều suyễn liên tục, Lê Mộc vói vào tiểu huyệt qua lại chọc vào rút ra.

“Đi ra ngoài… Ngô.. Mau đi ra… Ngươi chớ có khinh ta!”

“Thanh Lan! Ngươi phương diện này thật là cực phẩm a! Lại ấm áp lại mềm, ta hận không thể lập tức đi vào, nhưng ta lại sợ ngươi bị thương, cho nên ngươi liền nhẫn nhẫn đi.”

Thanh Lan không biết Lê Mộc nhìn đến huyệt khẩu hồng nhuận đáng yêu giữa mông không ngừng mấp máy đã sắp nhịn không được. Lê Mộc chậm rãi từ một ngón tay thêm tới hai ngón tay:

“Nhỏ như vậy! Không biết phải bôi trơn bao lâu mới có thể nuốt vào cự vật ta.”

Huyệt khẩu hồng nhạt bắt đầu ướŧ áŧ không ngừng mấp máy, phía trước y cũng bị chiếu cố đứng lên.

“Ta nhịn không được, ngoan, làm ta đi vào.”

“A a a!!! Đau quá!”

Tới chỗ sâu nhất, Thanh Lan đau tới nước mắt bắt đầu chảy xuống!

“Thả lỏng, hít sâu! Không có việc gì, một hồi khiến ngươi thoải mái.”

Lê Mộc chậm rãi động eo, hôn Thanh Lan.

“Ngô…. Chậm một chút… Ngô… Ân… Nhẹ chút..”

Thanh Lan vong tình rêи ɾỉ, hậu huyệt chậm rãi sinh ra kɧoáı ©ảʍ.

Lê Mộc nâng eo y lên làm dươиɠ ѵậŧ từ tiểu huyệt đi ra lại một phen buông xuống hung hăng đâm vào cơ thể Thanh Lan.

“A a a a! Quá đầy…. Ân…. Thật lớn……. Mau mau… Nhanh lên…”

Thanh Lan bị đỉnh có chút thất thần. Lê Mộc ngậm lấy núʍ ѵú y lại hồng lại sưng hút.

“Ô… Chậm một chút…. Chậm một chút… Quá nhanh. A a a…”

Mị thịt theo đâm vào rút mang ra lại nhét vào sắc tình không thôi.

“Thanh Lan, không phải mới vừa kêu ta nhanh lên, hiện tại thế nào lại làm ta chậm một chút? Thật khó hầu hạ, ta nên nghe cái miệng nhỏ phía dưới đi, nó gắt gao hút ta, luyến tiếc ta đi đâu.”

Lê Mộc đột nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt!

Thanh Lan ngày thường quật, làm y hảo hảo kêu tướng công là khó càng thêm khó, nhưng hôm nay ~ không phải do y không gọi!

Lê Mộc đột nhiên ngừng lại, Thanh Lan bị tìиɧ ɖu͙© huân vô pháp tự kiềm chế.

“Ô… Động… Động a…… Thế nào dừng lại!”

Thanh Lan hồng mắt nhìn hắn, này vừa nhìn làm Lê Mộc thế nhưng sắp nhịn không được. Y bị thao hai mắt mất tiêu cự, vẻ mặt thất thần cùng nước bọt từ miệng rơi xuống đến hồng châu trước ngực bị hút lại hồng lại sưng.

“Ô…. Nhanh lên… Động a……”

Thanh Lan rõ ràng có chút nhịn không được.

“Ta có thể động, nhưng Thanh Lan hiện giờ đã là người của ta nên gọi ta thế nào đâu? ~”

“Ô…. Lê Mộc…”

Lê Mộc cười nói “Không đúng nga ~ Nếu Thanh Lan đoán không đúng ta liền không nhúc nhích, vẫn luôn ở bên trong.”

“Ô……. Lê Mộc ngươi!….. Ân ~”

Thanh Lan bắt đầu tự mình vặn vẹo muốn ăn vào dươиɠ ѵậŧ thô to hắn đi ra.

“Ân ân….. A….. Thoải mái….”

“Ba”

Lê Mộc dùng sức đánh mông Thanh Lan mượt mà, một chưởng ấn hồng hồng chậm rãi hiện ra.

“A!…. Ô.. Ngươi làm gì nha! Ngươi không cho ta còn không cho phép ta tự mình tới sao?!”

Lê Mộc đè eo y cười nói:

“Hôm nay không hảo hảo nói ra, ta sẽ không làm ngươi thoải mái.”

“Ngươi! Ngươi… Ngươi quả thực khi dễ người.”

Lê Mộc tiếp tục dụ dỗ Thanh Lan, chậm rãi rút ra một hồi lại nhét vào một chút. Y bị nhất cử động khıêυ khí©h dục hỏa càng sâu.

“Ô… Lê Mộc… Tướng công.. Ô ô.. Tướng công. Tướng công mau tới cắm ta.”

“Ngoan nương tử, tướng công liền thỏa mãn miệng nhỏ ngươi tham ăn.”

Cự vật nhét vào.

“A a a a….”

Thanh Lan bị đỉnh kêu lớn, y cảm thụ được vật thể chậm rãi càng lúc càng lớn dần dần thoải mái.

“Ô ô.. Tướng công…..”

Lê Mộc nhìn bộ dáng y như thế khống chế không được từng chút từng một chút thẳng đâm điểm mẫn cảm.

Lê Mộc cảm nhận được chính mình bị tiểu huyệt mềm mại như vô số cái miệng nhỏ gắt gao hút. Khi rời đi còn như không cho đi gắt gao kẹp, hắn sắp bị tiểu huyệt mê người hút tước vũ khí đầu hàng.

“Thanh Lan, ngươi nơi này thật đúng là tao a, không ngừng hút ta, không cho ta rời đi. Ngươi nói đúng không?” Hắn cố ý dùng sức đỉnh đỉnh.

“A a a a…… Phải… Phải…. Tao huyệt ta tao nhất… Tướng công mau tới…. Ân ân… Mau… Nhanh lên..”

Y bị đỉnh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, y không biết chính mình hiện tại có bao nhiêu liêu nhân. Y bị thao khóc đỏ mắt, hai mắt che kín hơi nước. miệng bị Lê Mộc hút lại hồng lại sưng không kịp nuốt xuống nước bọt theo chảy đi xuống. Mặt che kín tìиɧ ɖu͙© yêu mị bị rêи ɾỉ làm du͙© vọиɠ Lê Mộc thi ngược càng cường.

“Tướng công mau tới cái gì? Cái gì a? Ngươi không nói ta thế nào biết! Ngoan lão bà, nói rõ ta mới biết được.”

“Ô ô… Ân… Tướng công mau tới.. Mau tới… A a a a. Mau tới cắm tao huyệt. Tao huyệt yêu nhất côn ŧᏂịŧ lớn lão công.. Lão công thao chết ta đi…” Thanh Lan mang theo khóc nức nở hô to ra tới.

“Lúc này mới ngoan. Ngoan nương tử ta liền thỏa mãn ngươi!”

Lê Mộc đỡ thân trên ôm y lên làm dương cụ từ cơ thể toàn bộ rút ra lại hung hăng áp xuống điểm mẫn cảm.

“A a a a…… A a…… Chậm.. Chậm.. Chậm một chút.. Chịu không nổi.. Quá lớn…”

“Nương tử còn không phải là ngươi muốn sao?” Lê Mộc tiếp tục lao tới.

“A a…… Thật lớn.. Thực đầy.. Tướng công…. Tướng công… Ân… Tướng công… Thật nhanh…”

Thanh Lan bị làm trong đầu tất cả đều là tìиɧ ɖu͙©, nam nhân càng nghe càng cao hứng.

“Nha ~ Thanh Lan phát tao a! Thao chết ngươi tao hóa!”

Cự tráng qua lại va chạm chọc Thanh Lan không ngừng phát ra điềm mỹ thở dốc.

“A….. Hảo bổng…. A a a”

Không hề chướng ngại phun ra nuốt vào, không ngừng đâm vào rút ra, Lê Mộc nhéo núʍ ѵú y không ngừng vuốt ve lôi kéo.

“A a a…… Hảo bổng….. Quá sướиɠ…”

Núʍ ѵú truyền đến kɧoáı ©ảʍ làm Thanh Lan không ngừng da^ʍ kêu, cả người nhũn xuống, ngồi xuống làm nam nhân cắm càng sâu.

“Nương tử thật ngoan. Thế nhưng tự mình nuốt côn ŧᏂịŧ lão công.”

“Ô…. Lão công… Muốn…. Ta còn muốn… Mau cho ta….”

Lê Mộc bắt đầu dùng sức động lên chọc tiểu huyệt kẹp càng chặt, lỗ nhỏ không ngừng mấp máy. Thanh Lan đột nhiên đứng thẳng, mật huyệt càng dùng sức hút.

“A a a! Lê Mộc ~”

Lê Mộc nhìn Thanh Lan một bên bắn một bên da^ʍ kêu gọi hắn, cũng nhịn không được hơn nữa mật huyệt cắn gắt gao liền nhanh chóng cắm lộng vài cái cũng bắn trong cơ thể y. Thanh Lan đang cao trào cảm nhận được vài cổ chất lỏng nóng bỏng đánh vào cơ thể liền trước mắt tối sầm, trực tiếp bị làm hôn mê bất tỉnh…

Hết

Thêm Bình Luận