Chương 34: Hai người bọn họ có gian tình? (3)
Hắn hẳn là cũng muốn đuổi hết những nữ nhân muốn theo đuổi hắn.
Bạch đại tướng quân tuổi còn trẻ lại quyền khuynh triều chính, hơn nữa khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt, chính là tương đối hấp dẫn nữ nhân .
Nhan Đóa Đóa nghe đến nỗi vô cùng không biết nói gì, thực phức tạp a. . . . . .
Nàng cảm thấy mình cũng có thể viết một quyển sách, tên là ‘Tướng Quân Yêu Nghiệt Cùng Thái Tử Tuấn Suất – Câu Chuyện Không Thể Bỏ Qua’, bút danh sẽ gọi là. . . . . . Tiểu Phác Đảo Thuần Khiết đi.
Lắc lắc đầu, Nhan Đóa Đóa tiếp theo bận “Chính sự” .
Mò vào đến trù phòng, nàng trộm được hai chiếc đũa, nhét vào tay Hoàng Phủ Dật, “Nhiệm vụ đã hoàn thành rồi chứ?”
“Nhan tiểu thư còn phải phóng ngược trở lại qua bức tường này thì mới tính là được.”
Hoàng Phủ Dật biết rất rõ là nàng rõ ràng khống biết võ công, nhưng vì sao vừa rồi đột nhiên lại có thể giống như bay lên vậy, cho nên cố ý nói như thế.
Ách. . . . . .”Được, ta lại phóng qua lần nữa.”
Nhan Đóa Đóa đã chuẩn bị tâm lý tốt, chờ con Phá điểu sẽ đưa nàng qua.
Nhưng đợi cả buổi mà con Phá điểu kia vẫn không hề có phản ứng, nàng vẫn đứng tại chỗ.
“Khụ khụ, ta sẽ phóng qua!” Tưởng là Phá điểu đang ngủ, không nghe thấy đối thoại vừa rồi của bọn họ, nàng nói có chút lớn hơn.
. . . . . . Vẫn không có phản ứng.
“Ta sẽ phóng qua!” Lần này Nhan Đóa Đóa còn lắc lắc ống tay áo mà Phá điểu đang trốn, “A!”
Đau a. . . . . . Con Phá điểu này còn mổ một cái thật độc ác!
Rõ ràng là nó tỉnh, thế mà lại hoàn toàn không có ý giúp nàng phóng qua cái tường cao kia.
Hoàng Phủ Dật hơi cụp mắt xuống, nhìn như đang mỉm cười nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào trong tay áo bên phải của Đóa Đóa.
Cử chỉ lén lút của Đóa Đóa đương nhiên không trốn khỏi được ánh mắt của hắn, chắc chắn bên trong tay áo kia có một bí mật gì đó?
Phát hiện không có người. . . . . . à, không có con chim giúp nàng, Nhan Đóa Đóa đành phải tự cứu.
Vẻ mặt nàng nghiêm túc ngẩng đầu nhìn lên trên cao, “Ta quan sát những vì sao đêm nay, cám thấy vào canh giờ này không thích hợp để sử dụng khinh công.”
“Nga?” Hoàng Phủ Dật nhịn cười, “Nhan tiểu thư còn biết quan sát những vì sao?”
“Việc này. . . . . .” Nhan Đóa Đóa vô cùng “Khiêm tốn” mà cười cười, “Ta tương đối đa tài đa nghệ.”
“Võ Đại, mang Nhan tiểu thư qua.” Hoàng Phủ Dật ra lệnh cho thủ hạ.
“. . . . . .” Lần đầu tiên nghe Hoàng Phủ Dật gọi tên thủ hạ của hắn, khóe miệng Nhan Đóa Đóa giật giật.
Võ Đại bị Đóa Đóa nhìn bằng đôi mắt nhỏ ngưỡng mộ thì sợ hãi, “Nhan tiểu thư?”
“Khụ, không có gì, cái kia. . . . . .”