Chương 10: Muốn làm bắp rang trong tay Biết Biết

Đến cổng rạp chiếu phim Dung Thành, Úc Tri Ý nắm di động, “Chị thật sự không thể tới sao?”

Điện thoại bên kia không biết nói gì đó, giọng nói của cô tiếc nuối, “Được rồi, không sao, còn có rất nhiều cơ hội gặp mặt, khi nào chị không bận nữa, tới Đế Kinh tìm em, em mang chị đi ăn ngon, đi chơi.”

“Ừ, không có việc gì, em tự mình đi xem, vé cũng đã mua xong, dù sao cũng không có chuyện gì.”

“Chị cũng nên chú ý sức khỏe của mình, đừng để bị mệt quá.”

Sau khi cúp điện thoai, Úc Tri Ý khẽ thở dài một hơi.

Chị họ Úc An An của cô là người huấn luyện chó, ngành sản xuất này ờ trong nước, trước mắt vẫn còn không tính thành thục, muốn trở thành một huấn luyện chó thực sự, có rất nhiều yêu cầu nghiêm khắc, hôm nay là cuối tuần, Úc An An ban đầu đã sắp xếp tốt để gặp Úc Tri Ý, không ngờ vào buổi chiều, con chó do cô huấn luyện có cảm xúc không tốt, nên chỉ có thể thả bồ câu cho Úc Tri Ý

Úc Tri Ý cầm 2 vé xem phim trong tay, còn năm phút là bắt đầu, dù sao hôm nay cũng không có việc gì, cô căn cứ tâm tình tới cũng tới rồi, đi đến rạp chiếu phim.

Đi ngang qua khu ẩm thực trước rạp, Úc Tri Ý dừng lại một chút, bị bắp rang vàng tươi hấp dẫn, không chút do dự mua một thùng cho mình, lại mang thêm một ly Coca, vui vẻ bước vào rạp chiếu phim

Bộ phim cô chọn mới ra mắt gần đây, còn rất đắt khách, là một màn ra mắt của một vị ca sĩ nào đó sau khi chuyển hình, ở trên mạng bán một đống tình cảm, thậm chí còn chưa bắt đầu phát sóng gây ra những cuộc thảo luận sối nổi, Úc Tri Ý tìm chỗ của mình rồi ngồi xuống, bởi vì phim quá đắt khách, nên khu cô mua vé, chỉ còn lại một ghế phía sau, vừa ngồi xuống, cô mới phát hiện, phía trước và phía sau mình ngồi đều là một cặp đôi

Dù sao cũng là ngày Thất Tịch, Úc Tri Ý độc thân cũng không quan tâm đến điều này, đặt bắp rang lên tay của ghế, nhạc mở đầu của đoạn phim vang lên trên màn hình điện, một bên thong thả ung dung mà đưa bắp rang vào trong miệng mình một bên xem màn hình.

Mới xem bộ phim mười mấy phút, Úc Tri Ý liền có chút thất vọng rồi.

Cũng không hay như trên mạng thổi đến như vậy, rõ ràng là về tình cảm, nhưng lại tràn ngập tình tiết cẩu huyết, yêu nhau, thất tình, lại tương ngộ, bất đắc dĩ tách ra, đây là tình tiết những năm gần đây của phim Trung Quốc, mà nữ chính người sắm vai tuy rằng vẫn luôn được săn đón nhờ kỹ năng diễn xuất, nhưng Úc Tri ý cảm thấy, cô tựa hồ từ lúc bắt đầu diễn, đã bị đặt trong khuôn mẫu này, một nhân vật không kềm chế được tính cách, quá khứ ngây khơ và sự hồi sinh đầy máu sau khi bị hiện thực xé rách.

Nam chính càng không cần phải nói, lấy hai năm kinh nghiệm biễu diễn sân khấu kịch nói của cô, kỹ thuật diễn có đôi khi phóng thích đến quá mức, có đôi khi lại không đạt được điểm, tóm lại khuyết điểm rất nhiều.

Phim chưa đến một nửa, Úc Tri Ý đã đoán được tình tiết phía sau, không khỏi cảm thấy may mắn, khi An An không đi xem, không quá đáng giá.

Chỉ là, không đáng liền không đáng đi, dù sao xem kỹ thuật hai vị diễn viên diễn này, Úc Tri Ý coi như đó là một lớp tự học cho mình.

Chỉ là…… các cô gái ngồi trước và ngồi sau cô, đều bởi vì nam nữ vai chính trong phim tách ra cùng bất đắc dĩ mà bắt đầu khóc thút thít.

Cũng là, đối với bộ kịch truy phủng này là —— có thể từ phim nhìn thấy chuyện xưa của mình

Bạn bè của cô, cũng có không ít người cho biết sau khi xem phim xong, cũng khóc lóc từ rạp chiếu phim đi ra ngoài.

Úc Tri Ý lắc đầu, hoài nghi nước mắt của mình có phải quá cao hay không, tiếp tục ăn bắp rang, thuận tiện phàn nàn với Úc An An trên Wechat

Phim chiếu được một nửa, một người đàn ông ngồi xuống chiếc ghế trống bên trái.

Úc Tri Ý cũng không để ý nhiều, một tay thò vào thùng bắp rang, một tay phàn nàn với Úc An An trên di động.

Cho đến khi…… Từ khóe mắt, nhìn thấy một bàn tay, rơi xuống tựa tay trên vịn giữa hai chiếc ghế.

Úc Tri Ý dừng lại, cô không phải tay khống, nhưng lại ấn tượng với một đôi tay.

Ánh mắt cô vô thức nán lại, không biết có phải đối phương cũng chú ý tới tầm mắt cô hay không, năm ngón tay đặt ở trên tay vịn hơi động một chút.

Giống như một phản ứng giật mình.

Úc Tri ý hơi 囧, tầm mắt theo hướng nhìn lên trên, rạp chiếu phim tối ôm, nhưng ánh sáng trên màn hình chiếu rọi lên ngươig đàn ông bên cạnh, khiến cô có thể nhìn rõ ràng người ngồi bên cạnh mình trông như thế nào.

Nói như thế nào nhỉ, Úc Tri Ý nghĩ đến một câu trong sách giáo khoa Hán ngữ cổ đại: Khi làm người, tảng đá độc lập như cây tùng cô độc, khi người say, hùng vĩ như núi ngọc sắp sụp đổ.

Đúng vậy, là một người đàn ông đẹp trai.

Giờ phút này, đôi mắt người đàn ông đẹp trai đặt ở trên màn hình, ngồi nghiêm chỉnh, phong tư tao nhã.

Úc Tri Ý nhìn thoáng qua, phát hiện đối phương tựa hồ không có phát giác được ánh mắt của mình, lại nhịn không được nhìn lần nữa.

Đối phương có lẽ cuối cùng cũng chú ý đến ánh mắt của cô, cuối cùng nghiêng đầu lại nhìn Úc Tri Ý.

Gật đầu rất nhỏ, lễ phép khách khí, nho nhã lễ độ, diện mạo người đàn ông anh tuấn, sắc mặt không tái nhợt giống người bình thường, ánh sáng màn hình chiếu vào hai tròng mắt anh, khiến trong mắt đầy sao.

Tầm mắt Úc Tri Ý dừng lại quá lâu, đối phương mím môi, yết hầu trên cổ sơ mi trắng cổ áo hơi co giật, Úc Tri Ý cuối cùng phản ứng lại, nhìn lén bị phát hiện, đại 囧, tận lực lễ phép lại không khỏi xấu hổ mà cười.

Di động trong tay rung một chút, nàng thu hồi tầm mắt, nhìn về phía màn hình di động, cố gắng phớt lờ hơi nóng trên mặt.

Lại không biết, người đàn ông bên người mặt ngoài nghiêm trang, sơ đạm thản nhiên tròn nụ cười nhàn nhạt của cô, kỳ thật trong lòng sớm đã sông cuộn biển gầm, vui vô cùng.

Ánh mắt Hoắc Kỷ Hàn trong trẻo, nhịn không được liếc nhìn Úc Tri Ý một cái, lại một cái, lại không khỏi nhìn lại.

Đến nỗi trên màn hình chiếu phim gì, tình tiết gì, quỷ biết đâu.

Hắn chỉ biết, Biết Biết cười với hắn.

Nhìn một cái, Hoắc Kỷ Hàn nghĩ, hắn chưa từng ngồi gần Biết Biết như vậy, gần đến mức khuỷu tay hắn không cẩn thận là có thể đυ.ng vào khuỷu tay cô.

Lại nhìn một cái, Hoắc Kỷ Hàn cảm thấy, Biết Biết hôm nay thật xinh đẹp.

Lại nhìn một cái, Hoắc Kỷ Hàn khẽ meo meo mà bắt khuỷu tay nâng lên một chút, vạt áo sơmi, không cẩn thận chạm phải cánh tay Biết Biết, trong l*иg ngực có một nguồn ấm áp, kịch liệt mà nhảy lên, trái tim thình thịch, dường như muốn từ cổ họng nhảy ra.

Ánh mắt người đàn ông trong trẻo, so với rạp chiếu phim tối tăm, còn sáng hơn cả nguồn sáng duy nhất trên màn hình.

Úc Tri Y ở trên WeChat trả lời tin nhắn của Úc An An, cảm nhận được ánh mắt bên cạnn, nhìn qua, phát hiện người đàn ông hình như đang cúi đầu nhìn chằm chằm..... vào bắp rang trong tầm tay mình.?

Vốn dĩ Hoắc Kỷ Hàn đang trộm nhìn đánh giá Úc Tri Ý, nhưng thấy tầm mắt nàng chuyển qua, liền lập tức né tránh ánh mắt.

Úc Tri Ý cầm lấy một miếng bắp rang, bỏ vào trong miệng, khóe mắt Hoắc Kỷ Hàn, nhìn theo ngón tay trắng nõn của Úc Tri Ý, nhìn theo miếng bắp rang kia, tầm mắt từ đầu ngón tay Úc Tri Ý rơi xuống cánh môi Úc Tri Ý.

Bắp rang đưa vào miệng, Hoắc Kỷ Hàn nhịn không được nuốt nước miếng.

Cánh môi Biết Biết thật là đẹp mắt.

Muốn.

Muốn làm bắp rang trong tay Biết Biết.

Muốn bị ăn.

Cái ý tưởng này vừa nảy ra, Hoắc Kỷ Hàn cảm thấy cả người mình đều không tốt.

Đó là một loại ý niệm điên cuồng ý niệm, ý niệm muốn ngầm chiếm.

Đôi mắt hơi cụp xuống, che dấu sự điên cuồng trong đôi mắt, nhưng trong lòng lại kiềm nén không được cái loại khao khát không ngừng muốn tới gần.

Nếu chưa từng tới gần, còn có thể khắc chế, nhưng trên đời này, có chút tốt đẹp, một khi tới gần, liền sẽ thành nghiện, không bao giờ muốn rời đi.

Úc Tri Ý là chứng nghiện của hắn.

Úc Tri Ý đối với “Nguy hiểm” hoàn toàn không biết gì cả, tiếp tục nhàm chán mà lướt di động, cảm giác được ánh mắt người đàn ông, như có như không mà nhìn chằm chằm chính mình, quay đầu lại, lại thấy ánh mắt anh ta dán vào bắp rang.

Cánh môi hơi nhấp, yết hầu hơi co giật.

Hay là, đối phương coi trọng bắp rang của cô?

Chính mình một người ăn, bên cạnh lại có một người nhìn, loại cảm giác ăn này, quá không lễ phép.

Úc Tri Ý do dự một chút, lần thứ ba khi Hoắc Kỷ Hàn đem tầm mắt đặt ở bắp rang trong tầm tay nàng, nghiêng đầu nhìn về phía hắn, chỉ bắp rang trong tầm, thấp giọng hỏi, “Anh muốn ăn sao?”

Một tiếng này vừa phát ra, Hoắc Kỷ Hàn khựng lại, có như vậy một cái chớp mắt, toàn thân đều cứng đờ, vẻ mặt mừng như điên bị che giấu trong một đôi mắt chưa đầy vì sao, trong ánh mắt dò hỏi của cô gái, hắn chần chờ mà nhìn cô gái thử mỉm cười đôi mắt, trước ánh mắt cổ vũ và khích lệ của đối phương, cuối cùng, ngón tay khẽ nhúc nhích, sau đó tận lực khống chế mà vươn tay ra, cầm lấy một miếng bắp rang, rũ mắt thấp giọng, “Cảm ơn.”

Úc Tri Ý với giọng nói trong trẻo vào rầm thấp, cong mắt cười, “Không có gì, rất nhiều, anh cứ lấy.”

Hoắc Kỷ Hàn ừ nhẹ một tiếng, chậm rãi mà đưa miếng bắp rang kia vào trong miệng mình, nhưng trong đầu lại chìm đắm trong niềm vui sướиɠ được nói chuyện với Úc Tri Ý

Biết Biết nói chuyện với hắn.

Giọng nói Biết Biết thật là dễ nghe.

Ánh mắt hắn ửng đỏ, mừng như điên bị che giấu, thậm chí có chút đứng ngồi không yên, l*иg ngực chấn động, rốt cuộc che giấu không được một trận mừng như điên kia, rồi lại luyến tiếc rời đi, chỉ có thể càng thêm cứng đờ mà ngồi ở bên người Úc Tri Ý, khóe mắt dư quang, đặt ở nữ hài rũ xuống tóc dài thượng, đặt ở nàng trắng nõn cánh tay thượng.

Biết Biết……

Biết Biết……

Vô số kêu gọi kêu gào ở trong lòng, cỡ nào hắn cũng muốn có được cô gái này.

Lúc này, trên màn hình vừa lúc diễn đến hình ảnh vai nam nữ chính nhiệt liệt hôn môi, là cái loại hôn môi triền miên cắn xé, âm thanh ái muội ở trong rạp vang lên,cặp đôi phía trước Úc Tri Ý, thậm chí cũng chờ không kịp liền bắt đầu hôn nhau.

Cô mở to hai mắt nhìn, gương mặt nóng lên, rõ ràng cũng không phải lần đầu tiên xem loại này, nhưng không biết vì sao, giờ phút này thế nhưng cảm thấy có chút xấu hổ.

Chẳng lẽ là bởi vì bên cạnh có một người đàn ông đang ngồi?

Úc Tri Ý vội vàng cúi đầu, giấu đầu lòi đuôi mà chơi di động.

Lại không biết, người đàn ông bên cạnh người, nhìn về phía ánh mắt cô, còn mãnh liệt gấp trăm lần ánh mắt của nam chính nhìn nữ chính trong phim.

Di động lại lần nữa rung lên, Úc An An trả lời tin nhắn, gửi một bức ảnh của cô cùng với chú chó của cô, phù hợp với bầu không khí Thất Tịch Hôm nay, xứng với ba chữ “Cẩu độc thân”.

Úc Tri Ý liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, lén lút gõ trên điện thoại: Ở rạp chiếu phim đυ.ng phải một người đàn ông, lớn lên rất soái, vào một ngày như vậy, thế nhưng cũg một mình tới xem một bộ phim nghệ thuật như vậy, thật đáng thương, thời buổi này, ngay cả người đẹp như vậy cũng là độc thân cẩu…… Cũng xứng một cái đồng tình mặt.

------ chuyện ngoài lề ------

Hoắc nhị thiếu: Muốn biến thành bắp rang trong tay Biết Biết

Tây thanh: Bắp rang? Ngươi nói thật sao? Nhị thiếu chí hướng ngươi thật đúng là rộng lớn.

Hoắc nhị thiếu: Muốn sờ tay nhỏ…… Muốn hôn hôn…… Muốn bị Biết Biết ăn……