Làm xong, Trần Vũ đi tắm rửa, tối nay anh còn phải trở về xưởng sửa xe làm ca đêm.
Sau khi tắm rửa xong, mặc quần áo rồi định quay người đi, vừa đi đến bên cửa, đột nhiên bước chân dừng lại, cảm thấy không đúng.
Anh xoay người trở về bên giường, Từ Kiều Kiều đang mặc quần áo, Trần Vũ liếc mắt nhìn ga giường, cả người chấn động, anh phát hiện trên ga giường có mấy giọt máu, anh nhớ rất rõ, ga giường trước khi bọn họ làʍ t̠ìиɦ vô cùng sạch sẽ, phía trên không có bất kỳ vết máu nào.
Cái này thật kỳ lạ, trừ khi máu này là ...
"Từ Kiều Kiều, cô là lần đầu tiên?"
Trần Vũ ngồi trở lại bên giường một lần nữa, châm một điếu thuốc hút, trầm mặc, trên mặt không nhìn ra cảm xúc nào.
Trái lại Từ Kiều Kiều rất bình tĩnh, gật đầu: "Đúng vậy.”
Có thể đem lần đầu tiên cho người mình thích, cô cảm thấy không lỗ.
Trần Vũ lại nhìn thoáng qua vết đỏ trên giường, trong lòng vẫn còn khϊếp sợ.
Người phụ nữ này, dùng đủ các loại thủ đoạn câu dẫn quyến rũ mình, anh còn tưởng rằng kinh nghiệm trên giường của cô rất phong phú, không nghĩ tới lại là con chim non. Trần Vũ anh đúng là cũng có lúc nhìn nhầm người...
Tâm tình Trần Vũ rất phức tạp, sau khi biết lần đầu tiên của Từ Kiều Kiều dành cho mình, anh ngoại trừ khϊếp sợ ra còn cảm thấy vui vẻ, đây là điều anh tuyệt đối không ngờ tới.
Vốn chỉ là muốn làm bạn giường, như vậy xem ra, anh cần phải chịu trách nhiệm đúng không?
Trần Vũ phiền não nắm tóc, nếu cô không còn là xử nữ thì dễ xử lý hơn nhiều, trở thành bạn giường luôn, chán nhau thì chia tay, nhưng bây giờ...
"Cô không phải là quả phụ sao?"
Quả phụ chính là đã từng gả cho người khác, như thế nào lại còn là xử nữ?
Từ Kiều Kiều thở dài, giọng điệu sa sút: "Tôi còn chưa kịp gả, đối phương đã bị bệnh chết.”
Vì vậy, tất cả mọi người trong thôn nói cô khắc chồng, kêu cô cút đi, không cho cô ở lại trong thôn.
Sau khi người trong thôn không cho ở lại nữa, Từ Kiều Kiều mới lên thành phố mưu sinh, nơi này không ai biết cô nên sẽ không có ai bàn tán về cô nữa.
Tuy rằng cô mở một cửa hàng nhỏ, nhưng số tiền mở cửa hàng này cũng không phải dễ dàng mà có được, cô chịu rất nhiều khổ sở, nhưng cô cũng có sự kiêu ngạo của mình, không bao giờ dùng thân thể để đổi lấy cái gì, về phần người khác ở bên ngoài mắng cô là da^ʍ phụ lẳиɠ ɭơ hay hồ ly tinh, cô cũng không quan tâm, dù sao cô cũng không muốn gây bất hoà với những người đó.
Hai tay Từ Kiều Kiều nâng mặt, nghiêng đầu, lông mi cong dày, nửa nghiêm túc nửa đùa nửa thật hỏi Trần Vũ: "Trần Vũ, vậy anh sợ tôi khắc anh sao?”
Trần Vũ không nói gì, nhưng trong lòng anh không tin những thứ mê tín dị đoan này.
Thấy anh trầm mặc, Từ Kiều Kiều coi như là anh ngầm thừa nhận, trong lòng thoáng cái liền lạnh xuống.
Khóe miệng cô khẽ cong lên một độ cong đầy chua xót: Cũng đúng, người bình thường nếu biết cô chưa lập gia đình đã khắc chết đối phương, thì cho dù là ai cũng sợ ở cùng với cô.
Vốn tưởng rằng Trần Vũ không giống như vậy, nhưng bây giờ xem ra, anh cũng không khác gì với những người đàn ông khác.
Cô không để ý Trần Vũ cảm thấy cô lẳиɠ ɭơ, nhưng cô để ý Trần Vũ cảm thấy cô có mệnh khắc chồng, sợ rằng cho dù có một ngày bọn họ ở bên nhau vẫn sẽ chia tay vì loại lời nói mê tín dị đoan buồn cười này.
Từ Kiều Kiều đứng lên, thái độ lạnh xuống, chỉ vào cửa, giọng nói lạnh lùng: "Làm cũng đã làm rồi, nếu cảm giác mới mẻ đã qua thì anh cứ việc đi, tôi sẽ không quấn lấy anh nữa.”
Lần đầu tiên của cô coi như cho chó ăn.
Trần Vũ không hiểu lòng phụ nữ, thấy thái độ của Từ Kiều Kiều đột nhiên thay đổi liền cho rằng cô cho anh lần đầu tiên sau đó là xong, hút một hơi thuốc, phun lên mặt Từ Kiều Kiều: "Ai nói cảm giác mới mẻ của tôi đã qua? Thao một lần là thao, thao một trăm lần cũng là thao. Từ Kiều Kiều, là cô trêu chọc tôi trước, sau này cô phải phụ trách thỏa mãn du͙© vọиɠ mυ"ŧ vυ" của tôi.”
Từ Kiều Kiều nghiến răng: "..."
Cô đúng là bê đá đập chân mình.
Lại còn đem lần đầu tiên của mình cho anh, mà anh một chút cảm xúc cũng không có. Cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới việc dùng lần đầu tiên trói chặt trái tim một người đàn ông, nhưng từ thái độ vừa rồi của anh có thể thấy được, anh thật sự không để ý đến cô, cho nên hỏi cũng không hỏi, chỉ coi cô là công cụ phát tiết ham muốn của mình.
Từ Kiều Kiều hít sâu một hơi, cố gắng bỏ qua nội tâm đau đớn, nếu người đàn ông thối này không có tâm, vậy cô cũng không cần tiếp tục thích anh nữa, coi như là bạn giường đi, anh coi mình là công cụ tìиɧ ɖu͙©, vậy mình coi anh là gậy massage hình người, hoàn mỹ!
Sau khi nghĩ thông suốt, tâm tình Từ Kiều Kiều cuối cùng cũng chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều.
--