Chương 41: Thế giới ở cửa sau 2

Ngọc Tê Mặc không tức giận bởi vì mặc dù Trần Thất Thất nhìn anh ấy với ánh mắt si mê nhưng cô chỉ là một loại si mê thưởng thức.

Ánh mắt cô trong sáng, cũng không có ý kiến gì với anh ấy.

Nhìn cô và Tư Thần cãi nhau, Ngọc Tê Mặc cười uống một ngụm Coca.

Có lẽ thời gian của anh ấy ở đây sẽ rất thú vị!

Anh ấy rất đang mong chờ!

Trần Thất Thất thưởng thức vẻ đẹp của Ngọc Tê Mặc rất lâu, sau khi đã thưởng thức đủ rồi, thì cô đối đãi với Ngọc Tê Mặc như đám người Mã Cảnh Hoa.

Tư Thần tặc lưỡi hai tiếng: “Trần Thất Thất, cô đúng là một cô gái cặn bã!”

Trần Thất Thất nghe vậy tự nhiên là không cho là đúng: “Tôi chỉ thưởng thức vẻ đẹp của Ngọc Tê Mặc một chút mà thôi, thưởng thức xong tự nhiên nên làm gì làm gì, chẳng lẽ còn có thể làm cơm ăn hay sao?”

Dù sao cô cũng là sinh viên khoa Lịch sử của trường đại học danh tiếng, không lẽ chưa từng học qua từ “tú sắc khả xan*” sao.”

*Sắc đẹp có thể khiến người ta quên đi cơn đói.

Trần Thất Thất đang ngồi sau quầy, nghe anh ấy nói xong, cô cười duyên dáng nói: “Sắc đẹp có thể ăn đúng không, vậy cũng phải ăn vào trong bụng mới gọi là ăn được. Nếu không phải vào bụng , chỉ có thể nhìn chứ không được ăn, dùng cái rắm gì!"”

Cô vừa thưởng thức thì thưởng thức, nhưng cũng cẩn thận quan sát Ngọc Tê Mặc.

Anh ấy nhìn có vẻ dễ gần nhưng thực tế lại rất khó gần, hơn nữa anh ấy còn thích sạch sẽ.

Cô để ý thấy sau khi bắt tay anh ấy, anh ấy lặng lẽ lấy khăn giấy ướt trong túi ra để lau tay.

Đừng tưởng rằng lén lau dưới bàn cô sẽ không nhìn thấy!

Hừm~o(`)o

Ngọc Tê Mặc phải ở trong khách sạn, như vậy phòng... Phòng ngủ lớn thứ nhất lầu một đã bị Tư Thần chiếm giữ, vì vậy phòng thứ hai để Ngọc Tê Mặc ở.

Dù sao khách sạn của cô bây giờ không còn là “Khách sạn” nữa, đều sắp thành căn cứ nghiên cứu khoa học rồi!

Sau khi thu dọn đồ đạc, Tư Thần bảo Mã Cảnh Hoa nói cho Ngọc Tê Mặc một chút tình huống nơi này, sau đó cầm lấy cánh tay Trần Thất Thất tránh sang một bên.

Trần Thất Thất: “Lén lút làm gì vậy?”

Tư Thần vứt một quả cầu vệ sinh cho cô nói: “Từ giờ tôi và hội trưởng Ngọc Tê Mặc ở lại thật lâu, có phải cô nên nhường phòng trống trên lầu lại cho chúng tôi không?”

Trần Thất Thất nghe vậy vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn anh ấy: “Anh thiếu chỗ ở sao, khách phòng bên kia không đủ cho anh ở à?”

Kết cấu phòng khách sạn Tê Hà có chút giống hình lõm, lầu một chính giữa khách sạn là đại sảnh+phòng khách+phòng ăn+phòng bếp, lầu hai chính là phòng ngủ của Trần Thất Thất, phòng của cô được thiết kế đặc biệt.

Khi vào phòng làm việc. Bên trong phòng làm việc có phòng tắm và phòng thay đồ. Bên trong phòng thay đồ có một phòng ngủ.

Đó là một phòng ngủ tích hợp. Ở tầng này còn có hai phòng và có phòng ngủ do cô để lại cho hai người bạn thân.

Bây giờ được Tư Thần trưng dụng, nghĩ hay quá!!!

“Không thể nào!” Trần Thất Thất quả quyết cự tuyệt.

Tư Thần biết sẽ như thế này nên nói: “Chúng ta ở trên lầu rất tiện, đến lúc đó có thể lập tức tập hợp lại.”

Trần Thất Thất: “Ở lầu một cũng vậy, không cần phải ở lầu hai với tôi.”

Dù anh ấy có nói gì đi chăng nữa, cô cũng sẽ không bao giờ để hai người này chiếm giữ phòng của bạn thân mình! Một người đàn ông độc thân đâu quan trọng bằng bạn thân của cô?

Tư Thần nhìn cô nói: “Cô cảm thấy sau này bạn thân của cô còn có thể đến sao?”

Trần Thất Thất: “Có ý gì?”

“Trong khách sạn có rất nhiều bí mật như vậy, bọn họ đến không phải để lộ à?”

“Không là không!” Trần Thất Thất dù đánh chết cũng không chịu buông tay, nói đùa hai người đàn ông cùng sống với cô, nếu như bị các bác gái trong thôn biết được, cô sẽ không biết xấu hổ!

Tư Thần hiểu rất rõ Trần Thất Thất, biết cô cũng không phải bởi vì bạn thân gì đó mới không muốn nhường phòng.

“Từ khi nào mà cô lại quan tâm những chuyện đó vậy? Hơn nữa một cơn mưa liền xuyên không về cổ đại, nếu một lúc nhiều người cổ đại đến thì cô phải làm sao? Chúng tôi ở cùng cô, cũng là có ý định bảo vệ cô, cô cứ coi như nhận thêm hai vệ sĩ đi!”

Trần Thất Thất nghe anh ấy nói, cảm thấy có lẽ cô có lẽ không biết sự khác biệt giữa AC.

Người này làm vệ sĩ, ha ha ~ Khách đến thì vẫn là cô tiếp đón, anh ấy cứ như một ông chủ vậy, loại nhân viên phục vụ như vậy, nếu không phải vì cô, thì sớm đã bị sa thải rồi!