"Thất thần làm gì ? Ngươi không phải muốn tắm rửa ư ? Vừa mới còn sốt ruột mà trực tiếp dùng nước lạnh giội, lúc này ngược lại không nhúc nhích ? " Lăng Thịnh lưu luyến mà buông Cẩm Tố ra , nói liên miên cằn nhằn .
Thân thể của nàng rất mềm, ôm đến rất thoải mái . Trên người nàng có hương vị dễ ngửi, thanh khiết như là dưới tán lá rừng phong có hoa cỏ xen lẫn suối nước, mùi thơm sạch sẽ.
Hắn đột nhiên có chút hối hận khi phân nàng đến y trướng , nhiều xú nam nhân như vậy ở cùng nàng một cái doanh trướng , có thể ngửi thấy được hương vị trên người nàng, còn có thể nhìn xem nàng ngủ , chỉ là ngẫm lại đã cảm thấy rất không thoải mái .
Bất quá, Lăng Thịnh xem nhẹ chính là ai sẽ nguyện ý nhìn xem một đại nam nhân chìm vào giấc ngủ ? Ai sẽ có tâm tư đi ngửi mùi trên người nam nhân ?
Ít nhất , ở trong mắt người khác , Cẩm Tố là một nam tử.
" Cám ơn. " Cẩm Tố xác thực cần tắm rửa , mặt dính máu, tay còn có y phục đều cần rửa lại. Huống chi , nàng đã thật lâu không có tắm rửa.
Ngày đó đi Đông Các , cũng là vội vàng đi , vội vàng quay về , căn bản không có gấp gáp tắm rửa.
" Ngươi đi về trước đi . " Cho dù kiếp trước là phu thê ba năm , Cẩm Tố cũng không thể ở cùng chỗ với một nam tử mà thoát y tắm rửa.
Hơn nữa , nàng có chút không thích ứng Lăng Thịnh ở kiếp này, tuy là ý tốt của hắn , nàng có thể cảm nhận được.
Nhưng mà , Lăng Thịnh trước kia, sẽ không nói liên miên cằn nhằn , lại tràn đầy đều là quan tâm giống như vậy.
Lăng Thịnh hô hấp trì trệ , hắn chưa từng thấy qua bộ dạng ngượng ngùng của nữ tử này , nàng vẫn luôn là đạm mạc, tỉnh táo , cho dù tính mạng đã bị uy hϊếp , cũng có thể tỉnh táo mà phân tích , tìm ra biện pháp có lợi nhất .
Nàng như vậy , tựa hồ không cần người khác bảo hộ , cũng có thể sống rất tốt.
Mà bây giờ , hắn quanh năm tập võ, có thể dễ dàng trong bóng đêm thấy được nàng ngượng ngùng.
Có một chút ngượng ngùng.