Chương 10: Tính Toán

Chương 10:

Lâm Thanh Phóng có việc rời đi trước, để lại Man Man hai mắt trừng trừng nhìn La Thiên.

La Thiên cũng nhìn nàng mỉm cười, một bộ điềm nhiên vô hại, càng chọc cho trái tim Man Man tức đến mức phập phồng.

Cuối cùng, vẫn là không thể cãi lời cha mà hướng phía sau hô lớn: “Quản gia, đưa bác sĩ La đi xem phòng đi!”

Trước nay bác sĩ riêng của Man Man đều được sắp xếp ở luôn trong nhà, như vậy mới thuận tiện việc điều trị, đây cũng là chủ ý của nàng.

Nhưng hiển nhiên, làm gì có điều trị chứ? Đa phần đều là bị nàng trêu chọc cho cắp quần bỏ chạy!

Man Man cảm thấy, người càng có tri thức, thì khi trêu đùa lại càng thú vị!

Nghĩ đến đây, đột nhiên nàng cảm thấy chủ ý để hắn làm bác sĩ riêng cho mình cũng không tồi!

Vô số ý nghĩ đen tối nháy mắt như nhân bản vô tính mà tràn ra đầy ắp trong não Man Man.

[Nếu anh đã tự dâng đến cửa, vậy thì cũng đừng trách tôi không khách khí!]

Quản gia là một người đàn ông trung niên khỏe mạnh, nghe tiếng gọi liền nhanh nhẹn đi ra, cúi người hướng La Thiên làm bộ dáng “Mời!”

La Thiên gật đầu đứng lên, trước khi đi còn không quên nhìn qua bộ dạng đang “bày mưu tính kế” của ai kia.

Anh lắc đầu, trong lòng bất giác kêu khổ.

Suy nghĩ cái gì cũng đều lộ hết trên mặt, thử hỏi người làm con mồi như anh đây, sao có thể ngoan ngoãn mà không bắt nạt lại cô chứ?

Sau khi hai người rời đi, Man Man nghĩ là làm, liền lấy điện thoại âm thầm nhắn tin với quản gia: [Để anh ta ở kế bên phòng tôi!]

Rồi mới vui vẻ ngã người tựa vào sofa, lên mạng gõ tìm những kiểu tra tấn khiến người ta đau khổ nhất.

Chưa đến một giây, hàng loạt tiêu đề đại loại như: “Những kiểu tra tấn rùng rợn nhất lịch sử loài người; Ám ảnh cách tra tấn cười khủng khϊếp…. ; 24 hình thức tra tấn dã man… loạt loạt hiện ra”.

Man Man mỉm cười đầy gian manh, nhấp vào từng cái, vô số kiến thức mới nháy mắt được nàng hào hứng tiếp thu.

Sau khi xem xong, lại nhắn tin để người hầu ra ngoài mua về từng thứ một.

Người hầu có kinh nghiệm nên làm việc rất nhanh nhẹn, không mất bao lâu đã mang đầy đủ đồ trở về.

Từng thùng carton lớn được bọc kín mít lần lượt được đẩy vào phòng lớn của Man Man.

La Thiên khoanh tay đứng ở cửa phòng bên cạnh, thái dương không nhịn được mà giật mạnh vài cái.

Anh nghe được, trong những thùng được đẩy vào kia, bên trong một cái còn phát ra mấy tiếng dê kêu “be be”.

[Khoa trương như vậy?]

Cũng không biết là cái đầu gian manh của cô lại muốn làm gì đây?!Đêm đó, khi La Thiên vừa tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, thì nghe thấy có tiếng gõ cửa.

Anh không chút suy nghĩ mở ra, liền bị hai thanh niên cao lớn chụp thuốc làm cho hôn mê, rồi vác qua phòng bên cạnh.