Vì Lục Huyền Âm là quân nhân, thế nên Duệ Thư Bạch luôn phải thấp thỏm, lo âu khi anh đi làm nhiệm vụ, càng đau lòng hơn khi nhìn thấy người mình yêu bị thương…
Anh cũng có thể làm gì đây, người yêu của mình quan tâm mình như vậy, yêu mình nhiều như vậy, anh dĩ nhiên phải cẩn thận hơn, không thể khiến bảo bối của mình rơi lệ.
****
"Bảo bối, cởi đồ giúp anh."
Chàng trai đỏ mặt rụt người lại, từ chối, "Anh tự cởi đi."
Cậu mà cởi là có chuyện đó!
Hắn mỉm cười, cộng thêm bộ quân phục xanh thẫm trên người, khiến người khác mê muội.
"Không được, đồ là em mặc, cũng phải là em cởi."
Duệ Thư Bạch: "..." Tạo nghiệt mà!
* Câu chuyện kể về một cậu trai ấm áp dịu dàng và một quân nhân bề ngoài nghiêm trang đứng đắn bên trong đen tối đầy mưu mô.