Sáng hôm nay cô cùng chị họ mình đi dạo. Triệu Minh My vừa trở về nước, còn khá lạ bởi sự thay đổi nơi đây
Cũng đúng thôi bọn họ đã rời đi được 3 năm, sự thay đổi ở quê hương rất lạ lùng
Từ Triệu Minh My cô mới biết được thì ra cô gái hôm trước bị bọn hơn lừa đó chính là bạn thân của chị họ mình.
Bọn họ vào nhà hàng cùng nhau ăn trưa, lúc đang nói chuyện vui vẻ, cô thấy Vương Thần Kiêu và Phan Thuỳ Lương dẫn nhau nước vào nhà hàng
Địa điểm Triệu Minh Vy chọn khá xa nên hai ngươi đó không nhìn thấy, cô thầm khinh bỉ trong lòng. Mới hôm nào còn bảo không qua lại với Phan Thuỳ Lương, bây giờ thì hay rồi
Triệu Minh Vy thầm suy nghĩ, có lẽ sự xuất hiện của cô khiến cho tình cảm của bọn họ gặp cản trở, nếu như cô không xuất hiện chắc họ đã quay lại với nhau. Cô cảm nhận như mình là người thứ ba xen vào tình cảm của họ vậy
Nếu thế thì cô sẽ không quan tâm nữa, chỉ làm một người vợ bình thường, không yêu, không rung động, không đau buồn. Dù sao chuyện tình yêu đối với cô nó chẳng là gì cả
Có thể ai cũng nghĩ rằng cô nhẫn tâm, nhưng không phải, bởi điều này có hay không? Cuộc đời của cô vẫn như vậy, nó vẫn cứ trôi qua từng ngày, có tình yêu thời gian vẫn trôi qua. Không có tình yêu thời gian cũng chạy đi! Vậy điều này quan trọng sao. Cô không cần tình yêu như vậy
Nhận thấy sự thay đổi của em gái, Triệu Minh My liền gọi cô: “Vy Vy sao thế?”
Nhanh chóng phục hồi tinh thần, cô cười: “Không có! Mọi người ăn đi”
Lúc rời khỏi nhà hàng, Triệu Vy lén nhìn lại bọn họ, Phan Thuỳ Lương tìm ly nước trên bàn. Lúc này Vương Thần Kiêu liền nhanh chóng lấy đưa cho cô. Đúng là rất đẹp đôi!
Trời đã tối mà Vương Thần Kiêu vẫn chưa về. Triệu Vy đắp chăn ngủ như chẳng có chuyện gì
Sáng hôm sau lúc tỉnh dậy cô nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. Không cần nghĩ cũng biết là ai
Triệu Vy rời giường, ra phòng khác vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi cầm chìa khoá chuẩn bị rời đi. Lúc này cửa phòng tắm mở ra
Vương Thần Kiêu tò mò hỏi: “Mới sáng sớm em đi đâu vậy?”
Triệu Minh Vy không nhanh không chậm nói: “Đến bà ngoại chơi!”
“Anh đi cùng! Đợi một lát”
Đang chuẩn bị thay đồ để đi cùng thì chuông điện thoại quân đội vang lên. Triệu Vy liền biết anh có việc nên ra cửa lớn rời đi
Trên đường lái xe về nhà mẹ đẻ cô nhận được tin nhắn của Vương Thần Kiêu nói là quân đội có việc anh phải xử lý nên không đi cùng cô được.
Cô cũng không mấy quan tâm, bình thường anh lúc nào mà chẳng bận, bây giờ cũng vậy nên cô không quan tâm lắm
Triệu Minh Vy về đến nhà thì thấy xe của nhà họ Triệu đang chuẩn bị rời đi, trong xe có mẹ và Trần Triệu Anh
Mẹ cô hạ cửa xe xuống nói: “Tiểu Vy! Đi mua sắm cùng mẹ không? Sắp sửa Tết rồi, trong nhà đã chuẩn bị gì chưa?”
Triệu Vy lạnh nhạt nói: “Mẹ đi đi! Con đã chuẩn bị cả rồi, con tới thăm bà ngoại”
Nói xong không đợi mẹ mình nói cô liền xoay lưng vào nhà
Bà ngoại cô đang xem truyền hình
“Bà ngoại!”
Nghe thấy tiếng cháu gái bà ngoại liền dời mắt mừng rỡ nhìn cô “Aiza sắp tết rồi sao cháu không ở nhà chuẩn bị mà lại tới đây”
“Ở nhà cháu đã chuẩn bị xong cả rồi, nhớ bà ngoại nên cháu mới tới, xem ra bà không nhớ cô cháu gái này rồi”
Bà ngoại phản bác: “ Vớ vẩn! Cháu gái bé bỏng của bà sao bà lại không nhớ chứ?”
Nghe và ngoại mình nói vậy lòng cô ấm áp không thôi. Từ nhỏ bà ngoại chính là người mà cô yêu thương cực kì.
Nếu như so sánh cả thế giới và bà ngoại cô sẽ không do dự mà chọn bà mình
Đối với cô bà ngoại chính là cả thế giới của mình. Không một ai có thể thay thế