- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người
- Chương 35: Nghiện chiếm hữu
Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người
Chương 35: Nghiện chiếm hữu
Chua? Diệp Dung giơ tay áo lên ngửi, "Không phải chỉ có mùi sữa đậu nành thôi sao?"
Trợ lý cười thần bí, chua lè chua loét luôn đó.
Diệp Dung nhíu mày nói: "Lần sau trước khi nói chuyện nhớ uống viên bổ sung canxi để tăng chỉ số IQ, còn nữa, đem hết chỗ hoa này đi, không biết tôi bị dị ứng phấn hoa à?"
Trợ lý nhanh chóng dời đi số hoa trên bàn, lấy thuốc từ trong túi đưa cho Diệp Dung rồi nói: "Chị uống thuốc trước đi, concept hôm nay hình như phải sử dụng chỗ hoa này, nếu vẫn không ổn thì em sẽ nói với bên đó để họ thay hết hoa."
"Không cần, đưa thuốc cho tôi là được." Diệp Dung uống thuốc với nước ấm, nhíu chặt lông mày. Đợi nhân viên đi qua thì liên tục tặng bọn họ ánh mắt sắc lẹm như dao.
Mãi đến khi tổ trang điểm xách theo đồ nghề đến, không khí căng thẳng trong phòng mới giảm bớt. Phía tạp chí đã chuẩn bị sẵn hai phòng hoá trang riêng, Diệp Dung ở phòng bên cạnh.
Diệp Dung lắc đầu nói: "Không cần, đồ đạc đem qua hết bên này đi, tiết kiệm là quốc sách."
Mọi người đều cảm thấy khó hiểu nhưng không dám hỏi nhiều. Trước kia mỗi lần quản lý Diệp dẫn ảnh hậu nhà mình đi chụp ảnh bìa, nhìn thấy phòng hoá trang sẽ gay gắt chỉ trích, nói bọn họ keo kiệt.
Không ngờ hiện tại quản lý Diệp lại muốn dùng chung phòng hoá trang với người khác.
Ngàn năm khó gặp a.
"Quản lý Diệp, là chúng tôi phục vụ chị không chu đáo sao?" Nhân viên khúm núm hỏi, thái độ hệt như thẩm mỹ viện đang tiếp đãi khách SSSVIP.
Diệp Dung nói: "Được rồi, đi làm việc đi, không có gì hết."
Nhân viên suýt bật khóc, ai nói quản lý Diệp sẽ không ôn nhu, lời vừa rồi là ôn nhu đến cỡ nào! Quản lý Diệp ôn nhu thật đúng là có thể lấy mạng người!
Hai bên đều bắt tay vào làm việc. Kiểu tóc của Diệp Dung tương đối đơn giản, toàn bộ tóc được vén ra sau đầu và tết lại gọn gàng. Chỉ có một sợi tóc cứng đầu lả lơi buông xuống, như là đang chống đối stylist.
Hình tượng vô cùng cá tính, stylist quyết định để nguyên như vậy. Tiếp đến là phần trang điểm, lông mày của Diệp Dung được vẽ dày lên, gò má và quai hàm đều được đánh khối, làm nổi bật thần thái trên gương mặt.
Diệp Dung vốn dĩ đã có sẵn khí chất bức người, hiện tại lại thêm phần bá đạo và tàn nhẫn, rất khó để đến gần, càng nhìn càng khiến người ta e ngại.
Cô cất tiếng hỏi: "Mọi người muốn tôi đóng vai nam?"
"Không phải, là vai nữ, nếu giả nam thì đã búi tóc của chị lên rồi, đợi lát nữa thay đồ chị sẽ biết."
Diệp Dung soi gương, cô tương đối thích phong cách này, nói: "Không tồi, khá thú vị, gần đây các cô có tiến bộ đó."
Stylist lệ nóng doanh tròng, đưa trang phục qua cho cô, "Diệp Dung tỷ, đây là trang phục chuẩn bị cho chị, chị có muốn đi thay thử không?"
Sơ mi trắng, quần tây đen, thêm cả đôi boot đen.
"Trang phục câu dẫn hả?"
Stylist ngượng ngùng, "Không phải trang phục câu dẫn mà chỉ là phong cách thôi. Đây là xu hướng cho mùa sau, Diệp Dung tỷ, em cảm thấy giờ mà chị mặc vào nhất định sẽ siêu đẹp, siêu soái."
Diệp Dung cũng không ngờ tới họ sẽ đưa một bộ đồ như thế, vừa định cầm lấy thì phát hiện có người đang nhìn lén mình, rất nhanh đã tìm được thủ phạm, Hạ Hựu Nhiên đang nhìn chằm chằm vào trang phục của cô.
Hẳn là do nghe được mấy chữ "Trang phục câu dẫn".
Diệp Dung lười nhác nói: "Không vội, để Hạ Hựu Nhiên thay trước đi."
Hạ Hựu Nhiên lập tức thu hồi ánh mắt, nàng phải làm kiểu tóc tương đối cầu kỳ, phong cách thời dân quốc, trên đầu gắn thêm nơ lưới cài tóc được tô điểm bằng một bông hoa nhài trắng muốt, phảng phất như đại tiểu thư mới từ ngoại quốc trở về.
"Được." Ashley nhìn nàng đầy thưởng thức, nói: "Trang sức từ từ đeo sau, Hạ Hạ đi thử váy trước, sau đó đánh son môi. Tiểu Nguyệt đem trang phục của Hạ Hạ qua đây nha."
Trợ lý của cô chạy như bay, trực tiếp đẩy vali đồ lại đây. Tất cả mọi người đều bị thu hút bởi chiếc vali, trang phục của NTK thời trang quốc tế nhất định khác biệt so với những bộ họ thường thiết kế.
Hạ Hựu Nhiên đi vào bên trong thay đồ, tất cả mọi người đều tạm dừng công việc.
Sườn xám có màu đỏ thẫm, cổ áo hình giọt nước với một chiếc cúc ngầm, để lộ phần da trước ngực, trắng nõn, chỉ nhìn thoáng qua cũng tràn ngập phong tình.
Đường xẻ của váy uốn lượn từ đùi đến đầu gối, được che bằng dải nút thắt, thêm một lớp như ẩn như hiện, xuống chút nữa là phần đuôi cá xếp li.
Dáng người Hạ Hựu Nhiên vốn cực phẩm sẵn, mặc đồ bó lại càng tinh tế thanh thoát hơn. Điểm đặc sắc nhất chính là thân váy lần này màu đỏ sậm, không phải vàng hay trắng tinh khôi như trước đây, làm cho Hạ Hựu Nhiên trở nên kiều mị.
Người thanh thuần mặc đồ khiêu gợi.
Hạ Hựu Nhiên còn không phải là như vậy sao, nhìn thì trong sáng thuần khiết, cái gì cũng không hiểu, nhưng thời điểm trêu chọc câu dẫn Diệp Dung, có thể làm ra những chuyện tày trời hơn cả cô.
Hiểu biết của Ashley về Hạ Hựu Nhiên không phải như giữa NTK với người mẫu, mà chính là hiểu con người Hạ Hựu Nhiên. Ashley nhìn nàng đầy tán thưởng, hỏi: "Em có thích không?"
"Dạ thích, đẹp lắm luôn." Hạ Hựu Nhiên vô cùng hài lòng nói.
Ashley để Hạ Hựu Nhiên ngồi trở lại ghế, sau đó đứng bên cạnh làm tóc cho nàng. Hạ Hựu Nhiên tự mình tô son, màu sắc dịu nhẹ, giống như một tiểu cô nương đang thăm dò ranh giới cấm kỵ, chuẩn bị vượt tường.
Chỉ là sườn xám màu đỏ thẫm, phối hợp với tây trang đỏ thẫm trên người Ashley, nhìn như thế nào cũng giống một đôi tình nhân.
Không chỉ có một mình Diệp Dung nhìn ra, trợ lý liếc nhìn cô sau đó nhanh chóng thúc giục Diệp Dung thay đồ: "Diệp Dung tỷ, chị mà còn không thay thì tiểu kiều thê của chị sẽ chạy theo người khác đó, chị còn có thể nhịn được sao?"
"Đừng nói hươu nói vượn." Diệp Dung xác thực không vui nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, tuy nhiên càng nhịn thì lại càng khó chịu.
Ước chừng một phút, tâm trạng Diệp Dung không khá hơn mà lại còn tự rước bực vào thân.
Lúc đi ngang qua sau lưng Hạ Hựu Nhiên, cô còn cố tình nhìn vào gương, hai ánh mắt giao nhau, Hạ Hựu Nhiên vội vàng quay mặt đi, có chút thẹn thùng.
Diệp Dung cởϊ áσ khoác vắt lên lưng ghế, tay chống thành ghế, "Rất xinh đẹp." Nói xong, cô đi vào phòng thay đồ, trên người chỉ mặc chiếc áo mỏng cổ chữ V.
Trang phục rời thay tương đối nhanh, chỉ là khi Diệp Dung đi ra thì chỗ ngồi của Hạ Hựu Nhiên đã trống không.
"Hạ Hạ đi chụp trước rồi." Trợ lý giơ ngón tay cái về phía cô, "Diệp Dung tỷ, chị mặc như thế này, quá tuyệt, quá soái luôn! Thật sự, nhìn đặc biệt giống một đại quân phiệt, thiếu tướng kiệt ngạo bá đạo, đến cả em cũng muốn trở thành di thái thái của chị......"
Đang thao thao bất tuyệt, Diệp Dung dùng ánh mắt quét tới, trong mắt trợ lý lúc này chỉ toàn hình trái tim nhưng lời nói nhanh chóng đổi lại, "...... Nha hoàn, làm nha hoàn cho di thái thái. Quá soái luôn!"
"Biến!"
"OK!"
Ngay lúc trợ lý chuẩn bị rời đi, Diệp Dung lại gọi trở về, "Hạ Hựu Nhiên đi đâu?"
"Em ấy đi chụp hình đơn trước rồi, chị thì còn phải đợi."
"Qua đó xem đi."
Bên phía studio, Hạ Hựu Nhiên đã bắt đầu chụp, Ashley ở bên cạnh hướng dẫn.
Hai người phối hợp rất ăn ý, Ashley chỉ dùng một ánh mắt Hạ Hựu Nhiên đã có thể hiểu và làm theo, bày ra đủ loại tư thế.
Hạ Hựu Nhiên dựa vào khung cửa gỗ bên cạnh, nhấc một chân qua bậc cửa, sau đó nàng nắm tà sườn xám rồi khẽ nhấc, lộ ra đôi chân trắng nõn, đến chừng mực thì dừng lại. Nhϊếp ảnh gia nhanh chóng bấm nút chụp, bắt trọn khoảnh khắc xuất thần này.
Lúc sau Hạ Hựu Nhiên ngồi bên chiếc bàn tròn, trên bàn có một tách trà, nàng cầm chiếc quạt trong tay, nhàn nhã phe phẩy, không giống đang uống trà, mà như đang đợi ai đó.
Diệp Dung đã thấy bộ dạng thẹn thùng của Hạ Hựu Nhiên vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy Hạ Hựu Nhiên có thể toát ra hết dục khí tiềm ẩn ở bên trong, táo bạo và gợi cảm cực độ.
Có chút kinh ngạc, đồng thời cũng có chút không thoải mái, bảo bối mà cô nâng niu bấy lâu, đột nhiên ăn mặc gợi cảm lén lút đi gặp tiểu tình nhân khác, cô có thể không giận sao?
"Gia, đừng nóng, uống ly trà cho hạ hoả." Trợ lý đưa cái ly tới cho cô.
Diệp Dung nhấp một ngụm, chát muốn chết, "Lần sau đừng mua hãng này nữa."
Trợ lý bày ra vẻ mặt thấu hiểu: Gia, em hiểu, lòng chị đang đắng chát.
"Tiền thưởng của cô bị cắt."
"Gia, em khóc đó."
Mà phía bên kia Hạ Hựu Nhiên cũng nâng tách trà lên nhấp một ngụm, ống kính tiến sát lại, trong nháy mắt rất nhiều tiếng tanh tách phát ra. Hạ Hựu Nhiên nhìn thấy Diệp Dung, nụ cười bên khoé môi nở rộ. Bất kỳ ai chứng kiến cảnh tượng này đều không thể phân biệt được đó là tiếng bấm máy hay là tiếng cười.
Hạ Hựu Nhiên tâm tình tốt, nửa tiếng đã chụp xong, nàng chậm rãi cọ vào người Diệp Dung, nói: "Chị mặc bộ này đẹp lắm."
"Sườn xám của em cũng không tệ." Diệp Dung đáp lại.
"Chị thật sự, thật sự rất đẹp." Hạ Hựu Nhiên nhấn mạnh.
Diệp Dung mặc một chiếc áo sơmi trắng bó sát, nút thắt ngay ở ngực. Bộ ngực ngạo nghễ đầy dụ hoặc. Bên dưới là quần và giày quân đội màu đen, dây lưng được thắt chặt, sống lưng thẳng, hai chân thẳng và dài. Đặc biệt là khi đứng dựa vào cửa nhìn mọi người, toát ra một cảm giác nguy hiểm.
Diệp Dung ừ một tiếng, "Biết rồi."
Hạ Hựu Nhiên có rất nhiều lời muốn nói nhưng đều không dùng tới, nàng còn muốn khen Diệp Dung tiếp.
"Chị tới chụp đây." Diệp Dung bắt đầu di chuyển, cô sẽ chụp cùng Hạ Hựu Nhiên một cảnh, một cảnh ở trong phòng, một cảnh ở ngoài phòng, có cảm giác như đem thê tử bắt về nhà.
Chỉ đạo hình ảnh vẫn là Ashley, Ashley cười nói: "Quản lý Diệp, lần đầu tiên hợp tác, hân hạnh."
Tuy rằng hai người nhìn chăm chú nhau đã lâu nhưng vẫn chưa chính thức chào hỏi, Diệp Dung gật đầu, "Hân hạnh, trước đó đã xem qua tuần lễ thời trang do cô chủ trì, rất ấn tượng. Cần tôi phối hợp ra sao?"
"Tư thế phù hợp nhất là được."
Diệp Dung bắt chéo đôi chân dài, tay đặt ở lan can gỗ, khí thế bức người. Chủ biên hai lần đi qua đưa cho cô đạo cụ, cô đều không lấy, chỉ gọi trợ lý đem mắt kính đến. Cô luôn không thích có người nhìn chằm chằm vào mặt mình, cầm mắt kính đeo lên sống mũi dọc dừa, hai bên gọng kính có gắn thêm sợi xích, nhϊếp ảnh gia nhanh chóng chụp cho cô một tấm.
"Tuyệt, quản lý Diệp khi đeo kính thật sự là vừa ngầu vừa soái, xin kính cẩn quỳ rạp trước nhan sắc này."
"Hãy gọi quản lý Diệp của chúng tôi là —— Dung gia, chuẩn không cần chỉnh!"
"Gọi Diệp gia cũng được nốt."
Trước những lời khen có cánh của mọi người, Diệp Dung không chút khiêm tốn nhận lấy, còn lộ ra một loại khinh thường.
Nhìn khí chất Dung gia ta, tính cách như vậy thì có gì sai? Đây là đặc điểm trời sinh, siêu cấp soái a, đeo mắt kính kia lên, không biết Dung gia có thiếu tiểu di thái hay không.
Diệp Dung cũng không có hứng thú với việc mở rộng hậu viện, bước chân qua bậc cửa, tay cầm roi da, ánh mắt lãnh khốc.
Nhϊếp ảnh gia vốn tưởng cô đang nhìn mình chăm chú, thời điểm bấm máy ảnh tay còn run bần bật, chụp xong mới nhận ra là nhìn Hạ Hựu Nhiên ở bên cạnh.
Ashley mỉm cười nói, "Quản lý Diệp nắm bắt rất tốt tinh thần của buổi chụp, có thể thử vào trong phòng xem sao."
Diệp Dung bước vào cửa rồi vung tay, roi da quất lên trên bàn, tách trà làm bằng sứ Thanh Hoa bị đập vỡ, nước trà văng tung toé, nhϊếp ảnh gia nhanh chóng bắt lấy khoảnh khắc, cảm giác khi lên hình khiến hắn phải kìm lại tiếng hét.
Đại tiểu thư khả ái vô tình lọt vào mắt xanh của tên quân phiệt tàn nhẫn bạo ngược, sau đó phát hiện đại tiểu thư gặp tiểu tình nhân ở trà lâu..... Cảnh tượng đó thật không dám tưởng tượng, cẩu huyết, kí©h thí©ɧ, chua loét! Ai cũng chờ mong cảnh tiếp theo!
Má ơi, cho mượn khăn giấy chùi máu mũi đi.
Ashley hô "ok", Diệp Dung kết thúc màn chụp đơn, nhân viên cầm khăn giấy thở dài tiếc nuối, đến khi nghe nói trang bìa chụp đôi vẫn chưa chụp mới khôi phục lại.
Diệp Dung đặt roi da lên bàn, kêu trợ lý mang khăn giấy qua, Diệp Dung gác chân lên ghế, lau phần nước trà bị bắn lên giày.
Trợ lý nhìn cô bằng ánh mắt long lanh, "Diệp Dung tỷ, vừa rồi chị rất......"
Tuyệt? Mỹ? Diễm?
Diệp Dung khoanh chân lại, những lời này cô đã nghe quá nhiều, cho đến khi trợ lý của cô phun ra hai chữ: "Rất da^ʍ."
Diệp Dung bị sặc, ho khan hai tiếng, mắt lườm trợ lý, "Duyệt Duyệt, có phải tiền thưởng tháng sau cũng không cần luôn đúng không?"
"Đừng a tỷ, chị da^ʍ, nhưng mà là da^ʍ mỹ, đặc biệt là biểu cảm khi nhìn Hạ Hạ, em còn sợ chị muốn dùng roi đánh em ấy, nhưng chị không hạ lưu, không xấu xa."
"Cút."
"Rõ."
Tiếp theo là trang bìa chụp đôi, các yêu cầu về cảm quan nghệ thuật tương đối đầy đủ. Trong lúc hai nhân vật chính nghỉ giải lao, ekip tranh thủ thay đổi bối cảnh.
Vốn dĩ chụp theo phong cách dân quốc, mọi người đều cho rằng trang bìa cũng như thế. Nhưng đến khi Ashley chuyển cảnh thì ai cũng phải sửng sốt.
Nhân viên công tác làm theo yêu cầu của cô, tiếp tục đập nát tách trà mà Diệp Dung làm vỡ khi nãy, mặt đất ngổn ngang các mảnh sứ Thanh Hoa nhỏ, mỗi một mảnh đều không có quy tắc, giống như bị người dùng sức bóp nát rồi ném xuống đất.
Ashley vẫn chưa hài lòng với cách bố trí này, gọi nhân viên đem đồng hồ đến rồi ném mạnh xuống đất, mặt kính rơi xuống liền vỡ tung, kim giờ, kim phút, kim giây đều bị hỏng và vỡ tan tành.
Cô đang muốn thể hiện phong cách kim cổ giao thoa sao? Khơi gợi trí tò mò của người hiện đại về phong cách thời dân quốc, kết hợp hài hoà giữa thương mại hoá và nghệ thuật.
Chậc chậc.
Ashley sắp xếp xong bối cảnh, quay lại nhìn hai người, "Lát nữa chụp cũng giống như trước, hai người tự nắm bắt cảm giác để nhϊếp ảnh gia chụp lại là được."
Diệp Dung cầm roi da đứng ở cửa chờ Hạ Hựu Nhiên, Hạ Hựu Nhiên nắm hờ tà váy đứng cạnh cô, hai người nhìn rất đẹp đôi.
Ashley lắc đầu, "So với phần chụp đơn thì thua xa. Tôi muốn cái gì đó thật khác biệt, thoát khỏi phong cách cổ điển của những lần trước."
Nhϊếp ảnh gia mờ mịt hỏi: "Phong cách thế nào?"
"Giống lúc nãy." Ashley nói: "Quân phiệt X Đại tiểu thư."
Ashley ở phương diện nghệ thuật luôn rất nghiêm khắc. Trước khi cô đến, dù cho là chụp trang bìa hay trang trong của 《Phong Thượng》 thì chỉ cần biểu cảm phù hợp, tư thế OK, sau nửa tiếng là có thể kết thúc công việc.
Cho dù là góc quay hay thần thái của người mẫu, chỉ một chi tiết không đạt tiêu chuẩn của cô thì chắc chắn không được duyệt.
Tuy rằng khí chất của Diệp Dung cùng Ashley không tương đồng lắm, nhưng trong phương diện công việc lại có cộng hưởng rất tốt, cả hai người đều khắt khe như nhau, Diệp Dung nhìn Ashley với ánh mắt tán thưởng.
"Vậy sửa đi."
Diệp Dung quay đầu nhìn qua Hạ Hựu Nhiên, "Em dựa gần vào một chút."
Hạ Hựu Nhiên ngoan ngoãn dựa vào, vừa định hỏi về tư thế thì Diệp Dung duỗi tay gỡ xuống cài tóc của nàng, động tác quá nhanh, đợi Hạ Hựu Nhiên kịp phản ứng đưa tay ra chặn thì đã không kịp.
Hạ Hựu Nhiên nghi hoặc: "Chị lấy nó làm gì?"
Kẹp tóc có kiểu dáng phổ thông, xoắn thành hình dạng kỳ lạ và đều đặn, mặt trên gắn một đoá hoa nở rộ, Diệp Dung xem qua chiếc kẹp tóc rồi nói: "Hoa nhài a, còn có cả mắt lưới ngọc trai."
Cô nói: "Ngày trước em đi học có gặp qua tình huống này không? Một số cậu bạn thích thầm con gái nhà người ta nhưng không có can đảm thổ lộ, liền quay ra bắt nạt họ, ví dụ như túm dây cột tóc, kéo dây áo ngực."
Hạ Hựu Nhiên từ nhỏ đã rất ưa nhìn, không ít lần bị theo đuổi, tình huống này đã gặp qua không biết bao nhiêu lần, nàng nghiêm túc nói: "Rất phiền, em ghét nhất kiểu con trai như vậy."
Diệp Dung cười nói: "Nhưng mà hôm nay chị muốn làm như vậy đó, theo đuổi không được cô gái mình thích bèn chuyển sang khi dễ nàng, tận sức khi dễ nàng. Phải làm sao bây giờ?"
Làm sao bây giờ? Hạ Hựu Nhiên dựa theo giả thiết của Diệp Dung, nếu là Diệp Dung xấu xa khi dễ nàng, thái độ nhất định sẽ khác.
Được người mình thích khi dễ, khẳng định ngoài mặt sẽ tỏ ra giận dỗi, nhưng thực tế trong lòng khoái muốn chết.
Hạ Hựu Nhiên cười trộm.
Diệp Dung giơ tay cởi bỏ hai cúc áo sau đó cài chiếc kẹp tóc vào giữa hai cúc áo, đoá hoa nhài lớn đung đưa trước ngực cô, hệt như một tấm huân chương được đeo lên ngực để khoe thành tích.
Phong lưu, soái.
Mọi người đều choáng váng trước hành động của cô.
Diệp Dung nhún vai, "Đẹp không?"
Đẹp, còn có cảm giác xấu xa nữa.
Hạ Hựu Nhiên thầm nghĩ, nàng sẽ bị người như vậy khi dễ sao?
"Chị thấy táo bạo hơn chút nữa cũng được." Diệp Dung không dừng lại ở lời nói, còn ép người vào thành cửa, lấy roi vụt qua cằm nàng.
Hạ Hựu Nhiên xấu hổ đến đỏ cả mặt, nhưng không còn cách nào khác buộc phải ngẩng đầu, cũng chính vào giây phút này, cánh môi đỏ tươi của nàng thu trọn vào tầm mắt Diệp Dung.
Đang muốn vùng vẫy và quay đầu đi, bàn tay Diệp Dung đột ngột dừng ở chỗ xẻ tà, không chỉ ngăn trở động tác của nàng, còn khơi gợi cảm giác quen thuộc, ngón tay lưu luyến ở dưới chân rồi lại đột nhiên chui vào bên trong váy.
Bản năng cự tuyệt của Hạ Hựu Nhiên vô tình nghênh đón ngón tay Diệp Dung, nàng vô thức rướn người lên, yếu ớt, mẫn cảm, phòng tuyến đã xuất hiện vết nứt.
Diệp Dung dán sát lỗ tai nàng, ngửi được hương nước hoa cam chanh gây nghiện, chóp mũi khẽ cọ vào vành tai, cô hỏi: "Bảo bối, em với cô ta có quan hệ gì?"
Trên màn hình máy ảnh, quân phiệt đang ôm chặt đại tiểu thư, ánh mắt chất vấn tràn đầy chiếm hữu, dường như nếu không chịu trả lời sẽ ngay lập tức biến thành ngọn lửa thiêu người.
---------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Quản lý Diệp: Hảo chua hảo chua!
Rất thích đại quân phiệt cùng đại tiểu thư ~
Editor có lời muốn nói:
Quà Valentine cho mọi người đây ♪( "θ`)ノ
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người
- Chương 35: Nghiện chiếm hữu