Chương 15: Chánh văn phòng
Cả chính quyền xã đang sáng trưng. Bây giờ trời tuy đã tối nhưng ai cũng biết tối nay sẽ có cuộc thảo luận liên quan đến chức vụ của các lãnh đạo phòng ban. Lãnh đạo mới tối nay sẽ sinh ra. Sau khi Chương Dương mất chức, rất nhiều người thấy có cơ hội. Cần tặng quà thì tặng quà, bây giờ chỉ còn đợi kết quả cuối cùng mà thôi. Thi thoảng còn có một vài cô gái cố tình đi qua cửa một chút. Người đàn ông của các cô có bị ảnh hưởng hay không, đó là điều bọn họ quan tâm.
Mỗi người đều đang phân tích có quan hệ với bộ máy mới hay không. Hôm nay cơm tối sẽ có nhiều người ăn không ngon.
Người mà không ai ngờ đến đó chính là Vương Trạch Vinh. Ai cũng không ngờ một kẻ không bao giờ lộ mặt lại kiếm được chỗ tốt lớn như vậy. Đương nhiên việc Vương Trạch Vinh có quan hệ với Hòa Quốc Hùng từ lúc nào chính là vấn đề bàn luận của mọi người. Không nhìn ra đó.
Vương Trạch Vinh trong nháy mắt trở thành nhân vật mà mọi người bàn tán. Tình huống hôm nay đã nói rõ Vương Trạch Vinh sẽ thay thế vị trí của Tiễn Đại Phú. Rất nhiều người đột nhiên phát hiện Vương Trạch Vinh còn độc thân. Đây chính là ngôi sao chính trị mới của xã. Nhà có con gái đang bắt đầu cho phép kéo tên Vương Trạch Vinh này làm con rể.
Những người thích phân tích hướng đi của xã đều có cái nhìn khác nhau. Bây giờ bộ máy của xã không dễ tính toán. Phía sau mỗi người đại biểu cho ích lợi của ai đó. Bí thư huyện ủy, phó bí thư, chủ tịch huyện đều xen vào xã Hoàn Thành, cũng không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Mọi người biết Hòa Quốc Hùng là người của phó bí thư Huyện ủy nên cũng không quá coi trọng. Bọn họ cho rằng Hòa Quốc Hùng làm không được bao lâu. Vì thế càng không coi trọng Vương Trạch Vinh đi theo Hòa Quốc Hùng.
Chẳng qua cái nhìn này là số ít. Càng nhiều người hiểu rõ một điều đó là Vương Trạch Vinh đã tiến bộ. Ít nhất từ nhân viên bình thường nhảy lên làm lãnh đạo. Đây là bước tiến không hề nhỏ.
Lữ Khánh Phân làm ở ban kế hoạch hóa gia đình về đến nhà không nhịn được thở dài một tiếng, rất lo lắng.
- Mẹ làm sao mà thở dài thế?
Con gái Lữ Hàm Yên cười nói. Nàng biết tính tình của mẹ mình, nhất định là có suy nghĩ gì rồi. Lữ Hàm Yên năm nay 22 tuổi, là cán bộ đoàn xã, người rất đẹp. Lúc cười lên có hai má núm đồng tiền càng đẹp hơn, được xưng là hoa hậu chính quyền xã. Tâm trạng hôm nay của nàng rất vui. Sau khi họp xong thấy nhiều người vây quanh Vương Trạch Vinh, nàng vui thay cho Vương Trạch Vinh.
- Coi như nhìn nhầm. Nhìn nhầm.
Lữ Khánh Phân lắc đầu nói.
Thấy mẹ như vậy, Lữ Hàm Yên có chút khẩn trương vội vàng hỏi mẹ:
- Có chuyện gì vậy mẹ?
- Hàm Yên, lúc ấy mẹ không nên ngăn con yêu Vương Trạch Vinh.
Lữ Khánh Phân nói xong liền ngồi bên cạnh Lữ Hàm Yên.
Từ trong miệng Lữ Khánh Phân nghe được ba chữ Vương Trạch Vinh, trong lòng Lữ Hàm Yên lại đau xót. Lúc ấy Vương Trạch Vinh không ngừng theo đuổi mình, đối với người đàn ông đàng hoàng này, Lữ Hàm Yên cũng rất động tâm. Nhiều lần dưới ánh trăng mặc dù không làm chuyện kia nhưng cũng đã hôn môi. Nhưng Lữ Hàm Yên tuyệt đối không ngờ mẹ mình lại thích lợi. Sau khi hiểu rõ tình hình nhà Vương Trạch Vinh liền kiên quyết phản đối chuyện yêu đương của hai người, mấy lần đòi chết đòi sống. Chuyện này làm Lữ Hàm Yên không thể làm gì khác hơn là cắt đứt quan hệ với Vương Trạch Vinh. Việc này đã trôi qua một năm, hai người không ai nhắc lại chuyện kia nữa. Ở trong lòng Lữ Hàm Yên rất thích Vương Trạch Vinh. Mỗi lần ở một mình là nàng lại nhớ đến kỷ niệm giữ mình và Vương Trạch Vinh. Tình cảm không phải bỏ là bỏ được mà.
Gia đình Vương Trạch Vinh rất bình thường, là gia đình công nhân khá khó khăn. Trong nhà có mình Vương Trạch Vinh, không có anh chị em khác, càng không có bà con có thế lực gì. Với gia đình như vậy, Lữ Khánh Phân kết luận Vương Trạch Vinh không có tiền đồ. Đây là nguyên nhân mà Lữ Khánh Phân kiên quyết phản đối.
Hôm nay trong đại hội Lữ Hàm Yên ngồi ở phía sau. Đối với tình hình của Vương Trạch Vinh, nàng rất chú ý. Bây giờ thấy mẹ như vậy, nàng biết suy nghĩ của mẹ. Nhất định là thấy Vương Trạch Vinh sẽ làm chánh văn phòng nên bà bắt đầu hối hận.
Có một người mẹ như vậy, Lữ Hàm Yên cũng không biết nói thế nào cho tốt, tâm trạng phức tạp đứng dậy xuống bếp nấu ăn. Bố mất sớm, một tay Lữ Khánh Phân nuôi nàng khôn lớn, vì hiếu thuận với mẹ nên nàng chỉ có thể cắt đứt quan hệ với Vương Trạch Vinh. Nhưng nàng lại rất ghét vì cách làm do lợi của mẹ.
Mấy lãnh đạo mới của xã Hoàn Thành đang ngồi trong phòng họp nhỏ. Vương Trạch Vinh cũng được thông báo đến tham gia hội nghị.
Phòng họp toàn sương khói, vẻ mặt mỗi người vô cùng nghiêm túc.
Bởi vì đám người Chương Dương đột nhiên xuống đài nên có không ít người bị dính dáng.
Đám Hòa Quốc Hùng rất hưng phấn, nhưng áp lực trong lòng cũng rất lớn. Chính quyền xã có nhanh chóng đi vào hoạt động tốt hay không là kiểm tra năng lực bộ máy lãnh đạo bọn họ. Bây giờ đến lúc phân chia lợi ích, tất cả mọi người đều tự hỏi nên an bài ai vào vị trí nào.
Chánh văn phòng Đảnh chính là rất quan trọng. Hòa Quốc Hùng cũng thật không ngờ khi hắn đề cử Vương Trạch Vinh lại được biểu quyết thuận lợi như vậy. Hạ Sơn và lão Chu đều cho rằng Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức chánh văn phòng. Thấy hai người ở hệ khác đều đồng ý đề cử của mình, Hòa Quốc Hùng lúc này liền gọi Vương Trạch Vinh đến đây nói chuyện.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, thông qua Đảng ủy xã nghiên cứu và quyết định cậu giữ chức chánh văn phòng Đảnh chính xã. Cậu có gì cần nói không?
Hòa Quốc Hùng thở dài một tiếng trong lòng, bởi vì chuyện xảy ra quá đột nhiên nên rất nhiều trình tự nhận chức không thể đi.
- Cảm ơn bí thư Hòa đã tin tưởng tôi, cảm ơn tổ chức đã trọng dụng tôi. Tôi nhất định sẽ chú ý làm tốt công việc của mình.
Chuyện mặc dù đến đột nhiên và nhanh, nhưng trong lòng Vương Trạch Vinh đã sớm đoán trước, nên không quá ngạc nhiên. Bây giờ Vương Trạch Vinh cũng biết không cần nói nhiều.
Nghe thấy Hòa Quốc Hùng tuyên bố quyết định, trong lòng Vương Trạch Vinh lại rất bình tĩnh. Hắn đột nhiên cảm thấy mình đã đủ tự tin, đủ khả năng làm tốt công việc.
Hài lòng gật đầu. Vương Trạch Vinh trả lời như vậy làm Hòa Quốc Hùng rất hài lòng. Vương Trạch Vinh cảm ơn đầu tiên là mình, sau đó là tổ chức. Đừng nhìn đây chỉ là đứng trước hay sau nhưng qua đó có thể thấy tên Vương Trạch Vinh này biết cảm ơn, không uổng công mình đề bạt hắn. Đồng thời cũng thể hiện vấn đề Vương Trạch Vinh biết đi theo ai.
- Tiểu Vương, tối nay có lẽ phải họp khá lâu, cậu tham gia ghi chép.
Nói xong lời này, Hòa Quốc Hùng liền thân thiết vỗ vai Vương Trạch Vinh. Hai người cùng nhau vào phòng họp.
Nói vài câu rồi mọi người lập tức thảo luận vấn đề nhân sự. Rất nhiều chuyện vặt cần có người cụ thể đi làm. Mặc dù không có quyền lên tiếng nhưng công việc của Vương Trạch Vinh không nhỏ.
Ngồi trong phòng họp, Vương Trạch Vinh tiến hành công tác ghi chép.
Đây là cuộc phân phối lợi ích, mỗi người đều cố hết sức đạt được lợi ích cho phía mình.
Ngoại trừ Chu Thu Lệ và Đinh Lỗi ra, ba người còn lại đều là người cũ nên rất quen thuộc tình hình xã Hoàn Thành, tranh đoạt quyền lực do bọn họ tiến hành.
Từng bộ môn được đưa ra, thảo luận, tranh luận, thỏa hiệp, điều này làm Vương Trạch Vinh mở rộng tầm mắt. Thì ra những người ngồi trên cao lại như kẻ bán rau ngoài chợ, tính toán chia li, tranh nhau từng tấc đất một trước mặt Vương Trạch Vinh. Ngay cả lão Chu ngày xưa không tranh đoạt với ai bây giờ đã có bộ mặt khác. Lão Chu này quá lợi hại khiến Vương Trạch Vinh trợn mắt há mồm. Không ngờ một người bình thường không nói to bao giờ mà trong cuộc họp cũng tranh đoạt lợi ích về phe mình. Chu Thu Lệ rõ ràng đứng về phía lão Chu, hai người hợp thành liên minh.
Chức vụ thứ hai được đưa ra thảo luận là trưởng phòng Tổ chức. Trưởng phòng cũ bị bắt đi, công việc phải lập tức diễn ra, thiếu người này là không được. Người được chọn cuối cùng là phó trưởng phòng Ôn Tiến Tài. Đây là người của Hòa Quốc Hùng. Đối với lựa chọn này mọi người không thể tranh được với Hòa Quốc Hùng. Nếu như người quản lý tổ chức không phải người của bí thư đảng ủy thì không còn gì để nói. Nhưng Vương Trạch Vinh cũng có thể nhìn ra được trong cuộc tranh đoạt vị trí này Hòa Quốc Hùng cũng có chỗ khó. Liên minh của lão Chu và Chu Thu Lệ không thể xem thường.
Rất nhanh Ôn Tiến Tài được gọi tới nói chuyện.
Tối hôm đó Vương Trạch Vinh và Ôn Tiến Tài cùng tiến hành công tác. Đến khi trời sáng, hai người đã hoàn thành các loại công tác.
Chiều hôm sau tất cả cán bộ xã được triệu tập họp.
Hội trường rất nghiêm trang, vẻ mặt mỗi người vô cùng đặc sắc. Không ít người nhận được tin tức mà biết mình tiến bộ liền bắt chuyện với người quen. Quyền lực giao phong đang ngầm diễn ra.
Vương Trạch Vinh đi vào với đám Hòa Quốc Hùng, hắn có thể cảm nhận được mọi người nhìn mình với ánh mắt ghen ghét, hâm mộ....
Ngồi ở hàng trên, trong lòng Vương Trạch Vinh không khỏi có chút đắc ý. Dù nói như thế nào thì mình cũng coi như tiến bộ.
Chẳng qua bây giờ mình chỉ là một chánh văn phòng xã, đường đi còn quá dài. Vương Trạch Vinh tự nhắc mình như vậy.
Nhưng qua cuộc họp tối qua, Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy nguy hiểm. Mình lựa chọn giữa Hòa Quốc Hùng và lão Chu thật khó khăn.