Chương 35: Mong Đợi Cháu Trai

Tần Liệt lớn hơn cô ba tuổi, cô năm nay 23, nói cách khác Tần Liệt năm nay mới 26 tuổi. Mà Mã Ái Quốc lớn hơn Tần Liệt hai tuổi vậy tức là mới hai mươi tám tuổi.

Hai mươi tám tuổi mà đã có bốn đứa… Thật đúng là sinh sớm đẻ sớm.

Nhưng ở thời này chính là như vậy, việc này rất phổ biến, ngược lại như Tần Liệt mới là không có mấy người.

“May mắn là tháng sau lão tam sẽ trở về, cũng không biết lần này có thể ở lại bao lâu?” Mẹ Tần nói.

Thẩm Y Y có chút xấu hổ.

Điều cô nghĩ chính là, mẹ Tần muốn con trai mau chóng trở về “gieo hạt giống” …

Mà cô có chút không chống đỡ nổi, muốn cô cùng một người đàn ông còn chưa biết mặt lăn giường, nói thật cô không làm được.

Nếu không đời trước cô cũng sẽ không bị vị hôn phu ghét bỏ mình cổ hủ, đính hôn rồi cũng không cho, cứ phải chờ đến đêm tân hôn mới được.

Tuy rằng Tần Liệt đã là chồng trên danh nghĩa của cô nhưng mà tâm lý cô vẫn chưa thể tiếp nhận được.

Cứ nghĩ như vậy, Thẩm Y Y đột nhiên lại nghĩ đến một việc khác.

Theo như cốt truyện, đến tận lúc cô bị Tần gia đuổi ra khỏi nhà vẫn là tấm thân xử nữ?



Đúng rồi đúng rồi, tháng sau tần Liệt sẽ không trở về.

Vốn là có kỳ nghỉ nhưng trước khi nghỉ lại có nhiệm vụ khẩn cấp, kỳ nghỉ này cứ như thế bị hủy bỏ!

Cứ nghĩ như vậy Thẩm Y Y liền thoải mái.

Lại nhìn đến mẹ Tần bên kia, vẫn là không nên nói cho bà biết, chờ đến lúc đó rồi nói sau.

Sau khi xử lý chuyện than đá xong thì Thẩm Y Y không còn bận việc gì cả.

Cô chỉ cần đợi hàng hoá về đầy đủ để có thể làm.

9 giờ buổi sáng ngày hôm sau.

Thẩm Y Y đúng giờ liền tới cửa hàng bách hóa.

Thời điểm cô đến, Chu Hâm đã cùng anh họ ở đó chờ, thấy cô đi tới thì hai anh em họ đều thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Y Y cười nói: “Tôi đã tới chậm, phiền các anh đợi lâu.”



“Không sao không sao, chúng tôi cũng vừa mới tới.” Chu Hâm cười nói: “Cô Thẩm, đây là anh họ tôi, Lâm Đại Chí.”

Thẩm Y Y nhìn Lâm Đại Chí, cười nói: “Chào anh, tôi là Thẩm Y Y Y, anh đã từng đi lính rồi đúng không?”

“Đúng vậy.” Lâm Đại Chí gật gật đầu.

“Sao cô mới liếc mắt một cái đã nhìn ra thế?” Chu Hâm hỏi.

“Người đàn ông của tôi cũng là một quân nhân, khí chất của bọn họ rất giống nhau, đương nhiên tôi liếc mắt một cái liền nhìn ra luôn.” Thẩm Y Y cười nói.

Chu Hâm sửng sốt, nhưng Lâm Đại Chí liền hỏi cô một câu: “Ở đâu thế?”

Thẩm Y Y liền báo địa điểm: “Bên kia Xuyên Khẩu”.

“A? Đó không phải là quân khu trước kia anh từng tham gia sao?” Chu Hâm bất ngờ nói.

Lâm Đại Chí gật gật đầu, “Đúng vậy, trước đây anh cũng từng công tác ở đó, chồng cô ở doanh trại nào? Tên là gì.”

“Anh ấy tên Tần Liệt, ở trại nào tôi cũng không biết, tôi không hỏi anh ấy cái đó, nhưng lần trước khi nghe điện thoại, anh ấy nói tháng sau có ngày nghỉ, khả năng sẽ trở về. Khi về tới, đến lúc đó tôi sẽ đãi các anh vài món ăn, các anh cùng uống một chén nhé.” Thẩm Y Y cười nói.

Lâm Đại Chí cười cười: “Được thôi”.