Chương 3: Tôi Không Có Nhà Mẹ Đẻ Này

Nhưng Thẩm Y Y biết em họ chính là cố ý để cô tự ghê tởm chính mình, tuy nhiên cô cũng muốn nhìn xem em họ sẽ vặn vẹo mình trong tiểu thuyết này như thế nào nên mới kiên trì xem hết suất diễn của nhân vật thuộc về mình.

Quả nhiên không ngoài dự kiến của cô, em họ sắp xếp cho cô một cuộc đời nát nhừ như vậy!

“Y Y?” Mẹ Thẩm tỏ vẻ nhu nhược mà nhìn cô.

Thẩm Y Y nhàn nhạt nhìn bà ta: “Trừ khi để Chu Mỹ Vân và Thẩm Đại Cương ly hôn, nếu không thì tôi sẽ không tha thứ cho các người, cũng sẽ không bước vào nhà họ Thẩm nửa bước! Từ nay về sau, tôi sẽ cùng nhà họ Thẩm một đao đoạn tuyệt quan hệ, nước sông không phạm nước giếng!”

Hiện tại theo cốt truyện chính là nguyên chủ cầm tiền trợ cấp của Tần Liệt mang về nhà mẹ đẻ, kết quả là còn chưa vào cửa thì vô ý nghe được chị dâu cả của cô là Chu Mỹ Vân lấy tiền cho anh em nhà mẹ đẻ!

Nguyên chủ bị tẩy não mà vì nhà mẹ đẻ máu chảy đầu rơi, làm sao có thể cho phép nhà mẹ đẻ có người ăn trộm đồ của nhà chồng để mang về nhà mẹ đẻ giống cô chứ?

Lúc ấy cô liền làm loạn lên với chị dâu cả Chu Mỹ Vân.

Nhưng nguyên chủ chính là một cái gối thêu hoa mềm yếu, làm sao có thể đấu lại được chị dâu cả Chu Mỹ Vân là một người khỏe mạnh cơ chứ? Hơn nữa anh cả của cô là Thẩm Đại Cương nghe được tiếng động chạy ra, không phân rõ trắng đen trái phải đã đẩy cô ra.

Một cái đẩy này liền khiến nguyên chủ bị đập đầu, sau đó bị nâng vào trong nhà nằm đây sao?

Vừa vặn cùng người đàn ông xấu xa đẩy cô ngã vỡ đầu ở hiện đại không mưu mà hợp.

Tuy rằng không biết tại sao mình lại xuyên qua quyển tiểu thuyết niên đại văn của em họ, nhưng bản thân Thẩm Y Y đã xuyên tới đây rồi, làm sao mà cô sẽ nhận người mẹ như mẹ Thẩm này chứ? Nghĩ cũng đừng có nghĩ!



Trực tiếp mượn cơ hội này để giải quyết một cách dứt khoát cho xong chuyện này, cô cũng không phải người có tính cách dây dưa, mềm yếu!

Quả nhiên, mẹ Thẩm không coi lời cô nói ra gì, đáp lại: “Con nhóc ngốc nghếch này, con đang nói mê sảng cái gì vậy?”

Thẩm Y Y lạnh căm căm nhìn chằm chằm bà ta, “Bà thấy tôi đang nói mê sảng sao?”

Mẹ Thẩm: “Mẹ biết chuyện này là anh cả và chị dâu của con không đúng, mẹ cũng rất tức giận, nhưng bọn họ cũng không phải cố ý, con yên tâm, bọn họ sẽ rất nhanh liền tới xin lỗi con!”

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến.

Hai người Thẩm Đại Cương và Chu Mỹ Vân liền đi vào.

“Các con tới đúng lúc lắm, nhanh, nhanh tới xin lỗi Y Y đi.” Mẹ Thẩm nói.

“Y Y, chuyện này là chị không tốt, là chị sai, chị xin lỗi em, em đừng có để trong lòng nhé!” Ngoài miệng thì Chu Mỹ Vân nói như vậy, nhưng trong lòng là đang khinh thường cô em chồng này thật ngu ngốc.

Thẩm Đại Cương nói theo: “Chuyện này là anh cả hiểu nhầm em, tuy nhiên không phải là anh cả cố ý đẩy em đâu, chẳng nhẽ em còn muốn so đo tính toán với anh em nhà mẹ đẻ hay sao!”

Thẩm Y Y di chuyển ánh mắt qua khuôn mặt Thẩm Đại Cương và Chu Mỹ Vân một chút, nói: “Xin lỗi thì không cần, dù sao tôi cũng đã nói, nếu không ly hôn thì từ nay về sau, coi như là tôi không có nhà mẹ đẻ này!”