Chương 17: Tìm Đối Tượng Phải Mở To Mắt

Ban đầu Thẩm Tiểu Cương đang nghỉ ngơi ở ký túc xá, nhớ đến hôm qua dẫn người yêu đến rạp chiếu phim, còn được hôn môi, đẹp đến mức không quên được.

Đi ăn, đi xem phim đã lâu như vậy, xem như đã có tiến bộ đáng kể rồi.

Kết quả tin tức chị gái cậu ta đến trường học tìm chết giống như sấm sét, quả thực khiến cậu ta muốn ngất đi.

“Không nghe lầm chứ? Là chị tôi sao? Làm sao có thể là chị gái tôi? Thẩm Tiểu Cương ngạc nhiên nói.

“Chị ấy tên Thẩm Y Y, còn gọi đúng tên cậu, làm sao lầm cho được?” Bạn học đánh giá cậu ta.

Thẩm Tiểu Cương hoảng hồn đi ra, vừa chạy đến đã nhìn thấy đó thật sự là chị ba của mình, suýt nữa Thẩm Tiểu Cương đã ngất đi thật, cậu ta vội vàng nói: “Chị ba, chị chị làm vì vậy?”

“Tôi làm gì? Chị của cậu bị cậu dồn đến đường cùng rồi đây, cậu nói tôi đến đây làm gì?” Thẩm Y Y lạnh lùng cười nói.

Cô đã không để đường lui cho mình nữa, nhất định nhà họ Thẩm phải trả tiền cho cô, trả tiền rồi cắt đứt hoàn toàn, không liên quan gì đến nhau nữa.

Còn về phần muốn nói cô không có lương tâm, ân tình nhà họ Trần sinh cô ra, nuôi nấng cô chẳng phải đã bán đứt với năm trăm đồng rồi sao? Còn muốn thế nào?

Nếu vẫn tiếp tục nói cô, vậy cô cũng chỉ có thể mời phật trên núi xuống nhường chỗ cho người nói cô bất hiếu ngồi vào.

Thẩm Tiểu Cương thật sự không chịu nổi người này.

Cậu ta muốn kéo Thẩm Y Y rời đi, Thẩm Y Y vỗ một dao xuống bàn tay đang duỗi đến của Thẩm Tiểu Cương.



“Chị, chị muốn mạng của tôi sao?” Thẩm Tiểu Cương bị hù cho hoảng sợ, nếu vừa rồi cậu ta chậm một chút thì bàn tay đã thật sự bị đánh trúng rồi.

“Tôi cảnh cáo cậu, Thẩm Tiểu Cương, tôi đã đến mức này rồi, tôi liền mặc kệ tất cả, cậu đừng dùng chiêu này với tôi!”

Thẩm Tiểu Cương đang muốn nói gì đó, ngay lúc này cậu ta nghe thấy một giọng nói mà cậu ta không muốn nghe nhất: “Tiểu Cương, đây là chuyện gì?”

Người yêu của cậu ta bước ra từ đám đông, đánh giá họ.

Sắc mặt Thẩm Tiểu Cương trắng bệch, cậu ta vội vàng nói: “Tiểu Ngọc, chị gái anh đang bị kích động mà thôi, anh sẽ đưa chị ta về nhà, bây giờ đưa chị ta về nhà, chờ anh trở lại sẽ giải thích với em!”

Sau đó cậu ta nói với Thẩm Y Y: “Chị, mau đi thôi! Xem như tôi van xin chị, có chuyện gì chúng ta về nhà từ từ nói, được không?”

Điều Thẩm Y Y muốn chính là khiến cậu ta về nhà để xử lý, bởi vì Thẩm Tiểu Cương là bảo bối trong lòng mẹ Thẩm, mà trong ba người con trai, người hiểu mẹ Thẩm nhất cũng chính là Thẩm Tiểu Cương.

Nhất là đứa con này còn không chịu thua kém, cậu ta thi đậu đại học, xem như đã khiến mẹ Thẩm rất hãnh diện.

Bà ta ngóng trông con trai út tốt nghiệp đại học xong có thể làm quan chức.

Trước khi đi, Thẩm Y Y còn nhìn đến cô gái tên Tiểu Ngọc kia: “Cô gái, khi tìm đối tượng phải mở to hai mắt!”

“Chị, đi nhanh lên!” Thẩm Tiểu Cương vội la lên.

Lúc này Thẩm Y Y mới rời đi theo Thẩm Tiểu Cương.