- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Quân Hôn Nịch Sủng
- Chương 87: Vòng thời gian
Quân Hôn Nịch Sủng
Chương 87: Vòng thời gian
Editor: Nhóm dịch Lavender with love (Đăng tại truyenyeuthich.com)
Tiếng còi cảnh báo của căn cứ vang vọng chói tai, Lôi Thành đang bị băng bó cũng đi đến, ở bên cạnh là Quách Hách cũng mang biểu lộ nghiêm trọng, tất cả đều vội vã đi đến.
"Đột nhiên cô ấy đột nhập vào dữ liệu của căn cứ chắc chắn là có nguyên nhân, đã nói chuyện với cô ấy chưa?" Lôi Thành nhíu chặt mày hỏi thăm.
"Đã liên hệ với cô ấy nhưng mà cô ấy vẫn bảo trì trầm mặc." Quách Hách trầm giọng trả lời. Bỗng nhiên có một âm thanh trầm tư vang lên: "Cô ấy xâm nhập vào là có mục tiêu gì sao?"
"Cũng không có phá hư cái gì nhưng mà đã đánh cắp tư liệu." Quách Hách như là nghĩ đến cài gì, từ đáy mắt nổi nên ngờ vực vô căn cứ: "Là nhiệm vụ ở lãnh thổ nước S của lão Diêm."
Đầu của Lôi Thành cũng nhanh chóng vận chuyển, biểu lộ dần dần ngưng trọng lại: "Chạy nhanh đến liên hệ với lão thủ trưởng!"
"Vâng!" Quách Hách và Lôi Thành mơ hồ suy đoán, nhưng mà cũng không dám trực tiếp kết luận.
Trong căn biệt thự xa hoa, sau khi nhận được điện thoại của Lôi Thành thì bố Diêm liền nhanh chóng chạy đến phòng ngủ của Tư Dao, nhìn trong căn phòng ngủ yên tĩnh, giường chiếu thì rối tung, bát cháo ở cửa sổ cũng mới ăn một nửa.
"Chị dâu đâu?" Đường Minh mang theo gói kẹo quay trở về, đi vào trong phòng ngủ nghi hoặc tìm tòi.
Biểu lộ của bố Diêm biến hóa thất thường, cầm lấy cây gậy ba-toong quay người rời khỏi phòng ngủ: "Đường Minh, đi nhanh thông báo đến biệt thự Tư Hồng."
"Hả?" Không hiểu lời bố Diêm nói có ý gì nhưng mà nhìn thấy biểu lộ ngưng trọng của bố Diêm thì Đường Minh cũng không dám hỏi nhiều mà nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ nói: "Cháu đã biết."
Trong biệt thự loạn thành một bầy, mà Tư Dao đã cưỡi xe bay tốc độ nhanh đến cực hạn, hướng về biên giới của nước S, Diêm Tử Ký không mang theo Cầu Cầu, cho nên Tư Dao cũng chỉ có thể thông qua định vị mini mà tìm kiếm.
"Diêm Tử ký rất thông minh, chắc hẳn là anh ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Cầu Cầu ngồi xổm chần chừ an ủi Tư Dao. Thực sự sẽ không có chuyện gì sao? Nếu như Diêm Tử Ký có chuyện gì thì cái Diêm Tử Ký ở Tinh Hà kia là ai?
Tư Dao cũng nhanh chóng, hai tay cũng run rẩy, nước mặt nghẹn lại, mân miệng vô cùng hoảng hốt: "Tôi đã vượt qua địa cầu tìm được anh ấy, nếu như anh ấy quay về Tinh Hà thì tôi còn có thể tìm được anh ấy sao?"
Con mắt của Cầu Cầu chớp lên, lưu loát dụ dỗ nói: "Gần đây tôi cũng xem sách chuyện, bên trong nói có nhân quả, Diêm Tử Ký biết đến Tinh Hà sau đó quen biết với cô sau đó cô lại đến địa cầu để kết hôn với anh ta, chắc chắn cái này là nguyên nhân."
"Sách?" Tư Dao đỏ vành mắt nhìn về phía Cầu Cầu, Cầu Cầu nhanh chóng làm xuất hiện hình chiếu tấm bìa lên sau đó nhiệt tình giải thích với Tư Dao: " "Hòa thượng đào hoa vương" kể lại câu chuyện của con hồ ly báo ân."
"Tôi không biết." Tư Dao nhanh chóng phất tay đập tan hình chiếu, trừng tròng mắt cả giận nói: "Tôi chỉ muốn Tử Ký."
"Nói cho cô thì cô cũng không hiểu." Cầu cầu bay đến chỗ ngồi phía sau của xe bay, né tránh Tư Dao.
"Tôi phải đi cứu Tử Ký, tôi không cho phép anh ấy rời khỏi địa cầu, sự tình ở Tinh Hà sớm đã chấm dứt, anh ấy đã chết, tôi cũng đã chết." Tư Dao nhìn vào định vị mini hiển thị mục tiêu, ánh mắt hung ác đến khủng bố.
Cầu Cầu núp ở nơi kín đáo, âm thầm tặc lưỡi thở dài, đã có lúc nó hâm mộ Tư Dao có cơ thể xinh đẹp nhưng mà bây giờ nó cảm thấy có số liệu vẫn là tốt hơn.
Chiến loạn ở biên giới nước S, Diêm Tử Ký dẫn đội đi tránh quan đang truy tìm, xuyên thẳng qua mưa bom pháo đạn, quả bom mạnh mẽ nổ tung, Diêm Tử Ký bị làn sóng quật ngã, ở trên cổ bị mảnh đạn làm chảy máu một vết lớn.
"Đội trưởng Diêm, tôi hết đạn rồi." Tằng Vũ đem hộp tiếp đạn của mình cho Diêm Tử Ký xem.
Diêm Tử Ký lại nhìn những chiến hữu khác, bọn họ đều yên lặng lắc đầu, đôi lông mày của Diêm Tử Ký yên lặng trầm mặc, Trên lưng của Chim Sẻ cõng Khương Ninh đang bị thương ở trên vai, gương mặt toàn máu: "Khương Ninh gần như đã kiệt sức."
"Đυ. mẹ nó!" Lão G vung quyền nện lên trên nền đất nói: "Tôi liều mạng với bọn họ!"
Diêm Tử Ký trầm mặc một lát, móc ra hai việ đạn còn lại cho Tằng Vũ: "Tôi sẽ đánh lạc hướng bọn họ còn các cậu đưa Khương ninh rút lui an toàn."
"Đội trưởng Diêm!" Chim Sẻ bống nhiên níu Diêm Tử Ký lại, con mắt đỏ bừng nói.
"Khương Ninh bị thương còn đang hôn mê, quân dịch đuổi sát không chịu buông,hiện tại đây cũng là những viên đạn cuối, chúng ta chỉ còn lựa chọn hi sinh hoặc bị bắt." Diêm Tử Ký đẩy mạnh Chim Sẻ.
"Để cho tôi làm mồi nhử!" Tằng Vũ và Chim Sẻ đều níu lấy Diêm Tử Ký lại.
"Đội trưởng Diêm, anh vừa mới được làm bố, chị dâu còn đang đợi anh về nhà." Chim Sẻ mắt đỏ lên nói.
Diêm Tử Ký bỗng nhiên nhớ đến Dao Dao và Tinh Tinh còn đang ở nhà đợi mình, đáy mắt bỗng hiện lên chút đắng chát: "Tôi là quan chỉ huy, phải tuân theo nhiệm vụ!" Diêm Tử Ký quát tháo che giấu đi vẻ không muốn ở trong đáy mắt.
"Đội trưởng Diêm!" Tằng Vũ nhanh chóng bắt lấy tay của Diêm Tử Kỳ không buông:"Đội trưởng Diêm, cho dù chúng tôi cò chạy thoát nhưng chúng tôi phải đối mặt với chị dâu như thế nào, nên đối mặt với tướng quân Diêm như thế nào!"
Tiếng súng của quân địch đến gần, Diêm Tử Ký phẫn nộ đá văng Tằng Vũ: "Phải sống hết cho tôi!" Diêm Tử Ký dứt lời thì liền một mình chạy ra khỏi rãnh mương.
"Đội trưởng Diêm!" Các binh sĩ khác muốn kéo anh lại nhưng mà Diêm Tử Ký đã nhanh chóng chạy xa.
Tư Dao một mình đi đến biên giới của nước S, lúc này thời gian cũng đã rạng sáng, nhìn đầy người nằm ở trên mặt đất mà giật mình, định vị mini cũng đã biến mất, Tư Dao cũng không dám đoán mò mà nhanh chóng trấn tĩnh bản thân.
Tư Dao cũng không muốn chạy đến bên trong chiến trường mà chỉ lục soát các thi thể để tìm Diêm Tử Ký, màn đêm cũng ít đi, ánh nắng sáng sớm cũng dần lên cao, tinh thần của Tư Dao gần như hết sạch.
Gϊếŧ chết những quân địch chặn đường,Tư Dao lau ngón tay dính máu của mình mở mịt nhìn về phương xa nói: "Tử Ký, đến cùng là anh đang ở đâu."
Dồn dập tiếng súng vang lên, Tư Dao quay người chạy theo tiếng súng, đi vào sườn núi dốc cao, Tư Dao xoay người che giấu cơ thể nhìn thấy hai bên quân đối chiến ở sườn núi thì Tư Dao nhạy cảm nhìn thấy trang phục quen thuộc.
Đám người Tằng Vũ đã hết sạch đạn, bị quân địch đuổi theo cả đêm, cuối cùng cũng bị vây ở sườn núi, bọn họ vứt hết sạch súng ống, nắm chặt dao găm chuẩn bị liều chết đánh cược một lần, chính mình chết đi cũng không muốn làm tù binh.
Ngay khi bị quân địch vây chặt trong vòng vây thì một đám hoa đào đột nhiên ngăn cách hai bên, hai bên quân nhìn nhau, quân địch cảnh giác lùi về phía sau, sau đó cô nói một ngôn ngữ không mấy lưu loát.
Mấy người Tằng Vũ cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, sau khi nhìn thấy rõ người trước mặt là ai thì lập tức đều trợn tròn mắt: "Chị dâu?"
Dòng điện xanh thẫm bao phủ lấy đôi tay, sau đó hoàn toàn bao phủ thân thể, khiến cho những quân địch kia trợn tròn mắt, sợ hãi, trong cổ họng của bọn họ phát ra tiếng la suy đoán đây là quái vật.
Dòng điện lan tràn khiến cho quân địch nổ tung, những người còn lại không thể không chạy trốn, nhưng mà ngay sau đó đã bị dòng điện chạy đến khiến cho bọn họ ngã ngay xuống nát vụn.
Sắc mặt của Tư Dao trắng bệch, che ngực của mình lại, cảm giác như là trái tim quặn thắt, cảm giác như nó sắp nổ tung, cô lảo đảo xoáy người nhìn về đám người Tằng Vũ đang cảm thấy khϊếp sợ, nhưng mà cũng không nhìn thấy Diêm Tử Ký đâu.
"Tử Ký đâu?" Tư Dao suy yếu hỏi thăm.
Nhìn qua những thi thể đầy đất thì Chim Sẻ khó khăn nuốt ngụm nước miếng, run rẩy nói: "Đội trưởng Diêm đã đánh lạc hướng quân địch, anh ấy..."
Tư Dao nghe thấy vậy thì lập tức cứng đờ, ánh mắt sợ hãi tuyệt vọng, mấy người Tằng Vũ áy náy rời ánh mắt đi cũng không dám đối diện với Tư Dao.
"Hắc Thần!" Cầu cầu lảo đảo bay đến, kích động nhảy loạn trước mặt Tư Dao: "Tôi tìm thấy vị trí của Diêm Tử Ký rồi."
Tư Dao nghe thấy vậy thì ánh mắt sáng lên: "Mau đưa vị trí cho tôi."
Nguy cơ ở trước mắt Cầu Cầu cũng không dám hồ đồ nói, vội vàng đưa vị trí cho Tư Dao, sau khi có được vị trí thì Tư Dao lập tức xuất phát, Cầu Cầu muốn đi cùng nhưng mà Tư Dao lại từ chối: "Mi dẫn bọn họ rút lui khỏi chiến trường."
Đàm binh sĩ khϊếp sợ nhìn nguồn điện và trí tuệ nhân tạo Cầu Cầu, đến lúc bọn họ lấy lại tinh thần thì Tư Dao lại biến mất trước mắt bọn họ, Cầu Cầu ghét bỏ mấy binh lính này nói: "Nhanh chóng cùng tôi rời đi."
"Mi là quái vật gì?" Chim Sẻ hỏi.
"Tôi là Câu Cầu, chính là số liệu thể trí tuệ, hân hạnh gặp mặt." Cầu Cầu kiêu ngạo ưỡn bụng: "Khi đó các người cũng gọi tôi là Hắc Thần giả."
"!" Đám người trong chiến đội Báo Đốm bọn họ.
Bị vây bắt không còn lối thoát, Diêm Tử Ký bị thương nặng nằm ở trong vũng máu, con mắt đỏ bừng nhìn qua bầu trời, bờ môi nứt nẻ nở một nụ cười.
Hồi tưởng lại khoảng thời gian ấm áp bên gia đình, lời hứa hẹn của bản thân là về nhà vào ngày đầy tháng của Tinh Tinh, hiện tại xem ra anh phải nuốt lời rồi. Diêm Tử Ký nhắm mắt thở dài, nếu như lúc ấy có thể nhìn cô nhiều thêm một cái thì có vẻ như là tốt hơn.
Vòng vây của quân địch dần dần đến gần, Diêm Tử Kỳ ném đi súng ống, nắm chặt lấy dao găm sau đó chống lại đứng dậy, Dao Dao, hiện tại anh mới có cảm giác sợ chết, vẫn còn chưa làm tròn bổn phận của người chồng với vợ!
Diêm tử Ký nhìn đám quân địch ngạo nghễ ở xung quanh, con mắt ôn nhu của anh cũng chậm rãi mà lạnh như băng, Diêm Tử Ký muốn liều mạng đánh cược một lần những quân địch phía sau thấy vậy thì cũng lui lại hai bước, sau đó ném lựu đạn đến bên người của anh.
Lúc Tư Dao tìm thấy Diêm Tử Ký thiwf từ xa xa đã nhìn thấy một màn như vậy, lập tức ở trong mắt sợ hãi tràn ngập, không được, mau chạy đi, không được chết: "Tử Ký!"
Diêm Tử Ký chậm rãi ngẩng đầu thời điểm anh nhìn thấy Tư Dao chạy đến thì cũng có chút hoảng hốt mê muội, là ảo giác trước khi chết sao? Anh giống như là đang chứng kiến người vợ bảo bối của mình.
Lúc bị Tư Dao ôm chặt lấy khi ngửi được hương thơm kẹo ngọt quen thuộc thì Diêm Tử Ký lập tức tỉnh táo, lựu đạn nổ tung, Diêm Tử Ký sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình lúc này phải xạ cùng cô ngã ra chỗ khác.
Sau khi bị nổ tung thì trên gương mặt tràn đầy bùn đất, máu tươi từ trên mặt nhỏ xuống miệng, chạm vào quân trang tác chiến lạnh như băng, Tư Dao nhắm chặt mắt: "Tử Ký!"
Một dòng điện mạnh mẽ khuếch tán, một tiếng nổ vạng vọng phía chân trời, có một chiếc hố sâu vài trăm mét ở trên mặt đất, tất cả các sinh vật hầu như đã bị thiêu đốt không còn gì.
Đầu ong ong vang lên, giống như là bị ong đốt, ầm ĩ hỗn loạn khó chịu, Diêm Tử Ký dần dần mở hai mắt của mình, đập vào mắt chính là các dụng cụ kim loại.
Trong đầu cảm giác mê muội đau nhức, Diêm Tử Ký lảo đảo đi vài vòng sau đó mới chật vật vịn lấy rương thủy tinh, suy trì cân đối mới không bị ngã xuống.
"Nơi này là chỗ nào, không phải mình đang ở ngoại cảnh chấp hành nhiệm vụ sao?" Diêm Tử Ký xoa xoa lông mày, cảm giác buồn nôn mãnh liệt.
Đập vài cái vào đầu, đợi đến khi mê muội tiêu tán đi chút ít thì Diêm Tử Ký mới chống đỡ cơ thể mà đứng lên, nơi đó là một nơi kỳ quái, chung quanh đều là dụng cụ kim loại còn có rất nhiều bình thủy tinh.
"Cái này thật sự là rất giống với phòng thí nghiệm ở bên trong các bộ phim khoa học viễn tưởng." Diêm Tử Ký suy đoán.
"Cạnh!" Diêm Tử Ký đυ.ng vào cái rương thủy tinh ở sau lưng, sau đó nhanh chóng cảnh giác xoay người lại, sau khi nhìn thấy người nằm ở trong rương thì Diêm Tử Ký cảm thấy vô cùng khϊếp sợ: "Dao Dao!"
"Dao Dao, danh xưng xác định!" Tiếng của máy móc lạnh như băng vang lên, chiếc rương thủy tinh đang được đóng lại bỗng nhiên chấn động kịch liệt, sau đó bạo liệt bị nghiền nát.
Người phụ nữ ở trong rương chậm rãi mở mắt ra, Diêm Tử Ký lập tức tỉnh táo, không đúng, Tư Dao có đôi mắt xanh thẳm mà người phụ nữ ở trước mắt lại có đôi mắt màu đỏ.
Cắn đứt cái ống nối với cơ thể mình, người phụ nữ mặt không biểu tình nhìn qua Diêm Tử Ký sau đó trầm mặc nhìn qua thật lâu, sau đó người phụ nữ chậm rãi vươn tay ra: "Anh, anh nguyện ý nuôi dưỡng tôi sao?"
Căn phòng thí nghiệm quỷ dị, các dụng cụ kim loại kỳ quái, còn một người phụ nữ rất giống Tư Dao... Diêm Tử Ký mơ hồ đoán được có chút việc không ổn.
"Đồ đần Diêm Tử Ký, người Liên Bang muốn đến, anh chạy mau lên!" Tiếng thúc giục sốt ruột vang lên.
"Là ai!" Diêm Tử Ký cảnh giác tìm tới ở xung quanh.
"Người Liên Bang đang đến, anh muốn Tư Dao bị hủy diệt sao?" Thanh âm táo bạo lại vang lên.
Hủy diệt? Diêm Tử Ký lập tức xoay người nhìn về phía người phụ nữ nói, đầu óc vẫn đang hỗn loạn nhưng mà trực giác nói cho anh biết được là không được dừng lại, Diêm Tử Ký nhanh chóng nắm chặt lấy tay của cô gái nhanh chóng chạy thoát đi.
Diêm Tử Ký nhìn qua người phụ nữ mà anh mang theo có màu xanh thẫm lập lòe ở dưới đáy mắt: "Mục tiêu chứng thực, người dùng Dao Dao."
————————
Đôi lời:
Mọi chuyện sáng tỏ dần dần rồi nhỉ mọi người 😳
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Quân Hôn Nịch Sủng
- Chương 87: Vòng thời gian