Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Ba mẹ Lục luôn luôn thích trẻ con, đối với Lục Tiếu Tiếu yêu thương chăm sóc như Lục Vũ Tình, do chính mình đẻ ra. Sau khi Lục Tiếu Tiếu tới nhà bác, có bác trai và bác gái yêu thương còn có cả anh trai chị gái làm bạn, có lẽ vì như vậy Lục Tiếu Tiếu khoẻ mạnh trưởng thành, không có nửa điểm đau lòng khi ăn nhờ ở nhờ nhà bác, ngược lại lớn lên lại trở thành cô gái năng động, vui vẻ. Lục Hải Hưng vô cùng biết ơn anh trai chị dâu, đối với hai người hết sức tôn trọng hào phóng.
Tình cảm của hai anh em rất sâu sắc. Nhà anh có thứ gì tốt luôn nhớ đến nhà em, nhà em có thứ tốt cũng không quên đưa một phần cho anh trai chị dâu. Hai người hoà thuận làm toàn bộ người trong trấn hâm mộ, những thế hệ trước trong trấn thường xuyên khen ngợi lấy ví dụ làm gương.
Có lẽ nghe được tiếng bước chân, Lục Hành Tung quay lại nhìn Giang Dao, sau đó ba Lục ngẩng đầu nhìn Giang Dao cười nói, “Ngày mai hai con muốn đi thành phố mua sắm đúng không? Đi vào buổi chiều, để ba gọi điện thoại cho bác hai, bảo chú ấy sáng mai nói tài xế lái xe chạy đến trấn rồi đưa hai đứa đi thành phố. Trở về huyện qua nhà bác ăn cơm, ăn xong cơm chiều mọi người cùng nhau về nhà.”
Giang Dao gật đầu, “Dạ. Con nhớ rồi ba.” Mỗi khi Lục Hành Tung trở về, người hai nhà nhất định sẽ tìm thời gian gặp mặt, dù bác hai Lục Hải Hưng rất bận cũng sẽ sắp xếp thời gian tới.
“Anh cùng ba nói chút chuyện, em lên lầu tắm rửa trước đi.” Lục Hành Tung thấy Giang Dao đứng ở kia không có việc gì, thấp giọng nói, giơ tay định đẩy đẩy cô hướng về phía cầu thang, nghĩ nghĩ lại thu tay về.
Giang Dao không chú ý tới động tác của Lục Hành Tung, ậm ừ rồi nói với ba Lục một tiếng sau đó xoay người lên tầng trước.
Thời điểm Lục gia xây nhà có tìm thầy phong thuỷ tới xem qua đất, bao gồm bố trí phòng ngủ, tổng thể nhà nên toàn bộ ngôi cả ngày đều có ánh nắng mặt trời. Vào mùa hè, đã gần tối mà vào phòng vẫn có thể cảm giác được một luồng nhiệt từ ngoài thổi vào trong.
Phòng của Giang Dao và Lục Hành Tung gồm một phòng ngủ, một phòng tắm và toilet nên khi cô tắm rửa vệ sinh xong cũng không cần đi ra khỏi phòng. Tắm rửa sạch mồ hôi, Giang Dao cảm thấy sảng khoái rất nhiều.
Buổi sáng trọng sinh tỉnh dậy, còn không kịp xem xét phòng thì Lục Hành Tung đã bước vào, sau đó mọi giác quan chú ý của cô đều đặt trên người hắn. Cuối cùng, cũng có thời gian rảnh tỉ mỉ đánh giá phòng tân hôn của hai người.
Ngẫm lại, chỉ cần để ý một chút mọi trang trí căn phòng liền biết được Lục Hành Tung hiểu rất rõ sở thích của cô.
Trước khi kết hôn, đề cập việc sửa chữa phòng người Lục gia có hỏi qua ý thích của cô, thậm chí còn để cho cô tự mình trang trí sắp xếp, nhưng lúc ấy trong lòng cô tràn đầy kháng cự đối với cuộc hôn nhân này, người Lục gia nói hai lần cô cũng không đưa ra ý kiến riêng, chỉ nói tuỳ ý thích mọi người là tốt được.
Về sau, cô được nghe Lục Vũ Tình kể, bố trí trong phòng đều là Lục Hành Tung tự tay mình làm, từ vật lớn như lựa chọn giường tủ đến vật nhỏ như đồ vật trang trí trên bàn, đều là Lục Hành Tung tự lái xe đi thành phố hoặc lên huyện mua mang về.
Mặc dù không thương lượng qua nhưng mỗi một chi tiết, đều vô cùng phù hợp với yêu thích của cô.
Giang Dao cũng không biết Lục Hành Tung ở dưới lầu cùng ba Lục nói chuyện gì, nhưng cô ở trong nhà này đặc biệt ít nói, thời gian rảnh không có việc gì đều một mình ở trong phòng đọc sách, cho nên dù muốn nghe mọi người nói chuyện nhưng cũng không tìm được lý do thích hợp, nói không ra lời rất xấu hổ.
Giữa trưa cô tuỳ tiện bỏ thư thông báo trúng tuyển vào ngăn kéo bị lộ ra một góc nhỏ, Giang Dao rút lá thư nhìn nở nụ cười nhàn nhạt.