Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quân Hôn Cũng Có Ái

Chương 49

« Chương TrướcChương Tiếp »
“ Trung Quốc nhân danh giải phóng quân quân khi A bộ chính trị, căn cứ theo tổng tham tổng chính, đồng chí trung tá Tiêu Thần trung đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu, phù hợp với tinh thần của thông báo cùng với những quy định có liên quan, thăng cấp lên quân hàm thượng tá……”

“ Rõ!” Tiêu Thần kính lễ một cái.

……….

Tiêu Thần vừa về đến phòng làm việc, cảm giác của quân nhân nói cho anh biết trong phòng làm việc có người, anh híp híp mắt, tay đặt lên giữa eo, đang muốn rút súng, đèn điện chợt bừng sáng hết lên, khuôn mặt vui mừng hí hửng

của An Nam cùng với Hạ Lâm, Tạ Ích Dương bọn họ trong nháy mắt liền lọt vào đôi mắt của anh, ánh mắt cảnh giác của Tiêu Thần hòa hoãn trở lại.

“ Tuy rằng sớm đã biết tên tiểu tử cậu đây sẽ được thăng hàm, nhưng vẫn chúc mừng cậu nhé!” An Nam vỗ vỗ bả vai của anh.

Những người khác cũng phụ họa theo: “ Trung đội, chúc mừng nhé!”

Tiêu Thần đánh tiếng chào hỏi với mọi người trước, sau đó kéo theo An Nam đi ra ngoài. Vừa đến bên ngoài, Tiêu Thần không kịp chờ đợi mà hỏi: “ Đội trưởng, anh giúp tôi trông chừng Lâm Hạ rồi chứ?”

“ Tôi đã phái vài người đi trông chừng cô ấy, không có nhìn thấy Triệu Ngưng Ngọc, hơn nữa Cố Quảng Tuyên đã quay về rồi, cô ấy lại càng không thể xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng mà có một chuyện rất kỳ lạ, cô vợ nhỏ nhà cậu gần đây thường xuyên ở lì trong căn nhà không có ra ngoài, tôi thấy Cố Quảng Tuyên mấy ngày nay luôn sống ở căn nhà kế bên nhà cậu, cho nên cũng không có vào đó kiểm tra. ” Ban đầu anh ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ, đang muốn vào đó kiểm tra một phen, nhưng sự xuất hiện của Cố Quảng Tuyên đã làm trái tim của bọn họ yên ổn trở lại.

Cố Quảng Tuyên là bạn tốt nhất của Tiêu Thần, nếu như bạn gái của anh xảy ra chuyện, Cố Quảng Tuyên tuyệt đối sẽ không bỏ mặc không quản, cho nên bọn họ rất yên tâm.

Nghe thấy anh ta nói như thế, Tiêu Thần cũng yên tâm được một nửa. Sau đó đột nhiên phản ứng lại, anh có thể trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Hạ mà, tại sao lại phải thông qua người khác để biết được tin tức của cô chứ?

Anh chợt tự cười bản thân mình, Tiêu Thần xem như chốn không người lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho cô vợ nhỏ nhà mình, An Nam đứng ở bên cạnh liếc trắng cả mắt, cạn lời rồi xoay người rời đi.

Nhưng điện thoại gọi không thông, cách khoảng một phút sau lại gọi thêm lần nữa nhưng vẫn là không thông. Lâu như thế rồi chưa gặp nhau, anh thật sự rất nhớ Lâm Hạ, vì thế không kịp chờ cô mở máy, anh trực tiếp gọi cho Tiêu Nguyệt Nhi.

Tiêu Nguyệt Nhi đang mặt mày ủ rũ ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách nghe thấy tiếng chuông điện thoại, vừa cầm lên nhìn, thấy hiển thị là anh trai nhà mình, nước mắt lại ‘lộp bộp’ rơi xuống, trước khi anh trai cô đi làm nhiệm vụ đã nghìn đinh linh vạn dặn dò bảo cô trông chừng Lâm Hạ cho tốt hãy cẩn thận cả Hứa Nhược Nhược, nhưng chẳng những cô không làm được, ngược lại còn khiến Lâm Hạ bị tiêm cả ma tuý.

Cố Quảng Tuyên không lên tiếng mà vỗ vỗ bả vai của cô ấy, nhận lấy điện thoại ở trong tay của cô ấy. Giọng nói sốt ruột của Tiêu Thần truyền đến: “ Nguyệt Nhi, điện thoại của Lâm Hạ tại sao lại gọi không thông thế?”

“ Tiêu Thần, cậu nghiêm túc nghe tôi nói nhé, Lâm Hạ, xảy ra chuyện rồi. ”

Lộp bộp ____

Tiêu Thần sụp đổ rất lâu, thần kinh được thả lỏng không lâu trước đó giờ đây lại đột ngột không chút báo trước mà đứt lìa ra, anh hít một hơi thật sâu, nhịn xuống cơn cuống cuồng ở trong lòng hỏi: “ Có chuyện gì rồi?”

“ Hiện tại có thể nhanh chóng quay về không, trong điện thoại không dễ nói. ”

“ Tôi lập tức quay về!” Tiêu Thần cúp ngang điện thoại, đánh tiếng chào hỏi với An Nam xong lập tức quay về.

Vốn dĩ vào khoảng thời gian này Tiêu Thần không thích hợp để quay về, nhưng An Nam vốn không có ngăn cản anh, bởi vì anh ta chột dạ, cảm thấy áy náy với Tiêu Thần. Tiêu Thần từng dặn dò anh ta phải bảo vệ Lâm Hạ thật tốt, nhưng anh ta lại không làm được.

Tiêu Thần lái xe nguyên một đêm, chỗ nào đó trong trái tim nóng nảy xém chút nữa thiêu cháy cả anh, trên trán chảy xuống từng giọt rồi từng giọt mồ hôi lạnh. Nghe ngữ khí vừa rồi của Cố Quảng Tuyên, anh có thể đoán được trên người Lâm Hạ có lẽ đã xảy ra chuyện lớn rồi, nhưng điều anh không đoán được là, Lâm Hạ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.

Lúc đến thị trấn dã là 10 giờ tối rồi, Tiêu Thần bước xuống xe, chạy bước lớn đi vào căn chung cư.

Lúc mở cửa ra, rất nhiều người đều ở trong căn nhà, Tiêu Nguyệt Nhi, Cố Quảng Tuyên, Lục Chi Hàng, Tống Sở Sở, Đường Học Khiêm, cùng với bạn cùng phòng ký túc của Lâm Hạ – Lăng Nguyệt Nguyệt, duy nhất không nhìn thấy chính bóng dáng khiến anh ngày đêm nhung nhớ.

Trong lòng, tay của Tiêu Thần hơi có chút run rẩy: “ Lâm Hạ đâu?”

Tiêu Nguyệt Nhi khóc nức nở đứng lên, đi bước nhỏ đến trước mặt anh, trong con ngươi ngập tràn vẻ áy náy: “ Anh trai, em xin lỗi anh, là em không có chăm sóc tốt cho Lâm Hạ. ”

Tiêu Thần tựa hồ không nghe thấy lời của cô ấy, hét nói: “ Lâm Hạ đâu?”

Tiêu Nguyệt Nhi bị tiếng hét của anh dọa cho thụt lùi lại vài bước, Cố Quảng Tuyên đúng lúc đứng lên, đón lấy thân thể của cô ấy, anh ta chỉ chỉ vào phòng ngủ: “ Cô ấy ở trong đấy. ”

Tiêu Thần đi qua đó, xoắn lấy tay nắm cửa, thử vài lần vẫn không mở ra được, anh gõ gõ vào cửa, giọng nói vô thức ôn hòa trở lại: “ Lâm Hạ, anh là Tiêu Thần, mở cửa được không em?”

Bên trong lập tức truyền đến tiếng la hét của Lâm Hạ: “ Đừng mà, đừng có vào đây!”

Lăng Nguyệt Nguyệt đỏ ửng đôi mắt đứng lên, nói với Tiêu Thần: “ Tiêu Thần, hiện tại cảm xúc của anh rất không ổn định, xin đừng vào đó, cậu ấy có lẽ không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ này của cậu ấy. ”

Tiêu Thần ngừng đập cửa lại, xoay đầu nhìn Lăng Nguyệt Nguyệt: “ Lâm Hạ đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”

“ Cậu ấy bị Hứa Nhược Nhược tiêm ma tuý. ”

Tiêu Thần bị cái thông tin này làm cho chấn kinh đứng ngây người ở chỗ cũ, lúc ở trên đường anh đã nghĩ qua rất nhiều loại khả năng, nhưng duy nhất không hề nghĩ đến việc này, anh tuy rằng chưa từng hít qua ma tuý, nhưng anh cũng biết quá trình cai nghiện là một chuyện đau khổ đến thế nào.

Lăng Nguyệt Nguyệt tiếp tục nói: “ Tuy rằng chỉ mới tiêm ma tuý tầm khoảng một tuần lễ, nhưng lượng tiêm mỗi lần của cậu ấy đều rất lớn, cho nên đã dẫn đến gây nghiện, có lẽ đến trại cai nghiện để cai nghiện sẽ không đau khổ quá nhiều, nhưng cậu ấy vì không muốn bản thân mình bị ghi lại trên hồ sơ, cản trở sau này hai người không thể thông qua thẩm tra chính trị, cậu ấy đã chọn lựa không đến trại cai nghiện. ”

Thực ra Lăng Nguyệt Nguyệt có thể không cần nói, nhưng không biết tại sao, cô ấy chỉ là muốn biết, Lâm Hạ vì tương lai của bọn họ mà đang nỗ lực rất rất nhiều, con người nhỏ bé ấy, vì để có thể kết hôn cùng người đàn ông của cô, cô đang nhẫn nhịn chịu đựng sự đau khổ không thuộc về mình.

Trong lòng Tiêu Thần siết chặt, đôi tay nắm chặt lại, anh biết, thân là một vị quân nhân, không nên dễ dàng bộc lộ cảm xúc của bản thân mình, không nên hận người khác, nhưng đồng thời anh cũng là một người đàn ông, vợ chưa cưới của anh lúc này đang ở trong phòng nhẫn nhịn chịu đựng sự đau khổ khi cai nghiện, mà anh chỉ có thể đứng ở bên ngoài, không thể làm gì được!

Bạn bảo anh, làm sao có thể không hận cái người đã hãm hại Lâm Hạ như thế này cơ chứ?!

Tiêu Thần ngẩng đầu lên, chỉnh lý lại cảm xúc của mình, xoay người đi đến trước ghế sô pha ngồi xuống: “ Đem tình huống chi tiết của chuyện này nói cho tôi nghe, càng chi tiết càng tốt. ”

Tiêu Nguyệt Nhi hít hít mũi, trả lời nói: “ Khoảng thời gian trước, Hứa Nhược Nhược bị người khác cưỡиɠ ɧϊếp tập thể trong quán bar bị em nhìn thấy, em liền gọi điện thoại nói cho Lâm Hạ biết. Lâm Hạ thương cảm cho cảnh ngộ của Hứa Nhược Nhược, vì thế đã đưa cô ta đến đây, mỗi ngày cơm bưng nước rót hầu hạ cô ta. Nhưng Hứa Nhược Nhược không những không biết cảm ơn, ngược lại mỗi ngày buổi trưa đều sẽ bỏ thuốc ngủ vào trong ly nước của Lâm Hạ, sau đó nhân lúc Lâm Hạ ngủ say liền tiêm ma tuý cho cậu ấy. ” Nói xong, cô ấy ‘bụp’ một tiếng quỳ hẳn xuống đất: “ Anh, là em hại cậu ấy thành thế này, nếu không phải tại em gọi điện thoại cho Lâm Hạ, Hứa Nhược Nhược sẽ không được đưa đến nơi này, Lâm Hạ cũng sẽ không biến thành thế này. Anh, em có lỗi với Lâm Hạ!”

Lăng Nguyệt Nguyệt nói: “ Chuyện này không trách Nguyệt Nhi, em nghi ngờ chuyện này là bọn họ đã lên kế hoạch sẵn hết rồi, cho nên, cho dù Nguyệt Nhi không gặp được, bọn họ cũng sẽ nghĩ cách khiến Hứa Nhược Nhược tiếp cận Lâm Hạ. ”

Tiêu Nguyệt Nhi lau đi nước mắt, hỏi: “ Tớ đã tận mắt nhìn thấy thân thể của Hứa Nhược Nhược, cô ta tuyệt đối là bị cưỡиɠ ɧϊếp tập thể, nếu như bọn họ lên kế hoạch trước, thế thì Hứa Nhược Nhược làm sao có thể bị người khác cưỡиɠ ɧϊếp tập thể chứ?”

Tiêu Thần xoa xoa đầu tóc của cô ấy, cùng Cố Quảng Tuyên cùng nhau đỡ cô ấy đứng dậy: “ Cho nên, khả năng duy nhất, chính là Hứa Nhược Nhược cũng bị người khác tính kế rồi. ”

“ Ý của anh là, cho dù cô ta bị người khác tính kế rồi, cô ta vẫn muốn tiếp tục hợp tác cùng những người đó?” Lăng Nguyệt Nguyệt kinh hô, cô thật sự rất khó tưởng tượng, Hứa Nhược Nhược bị người khác tính kế rồi, vẫn muốn hợp tác cùng những người đó, lẽ nào cô ta không biết, bản thân mình sớm đã bị bán đi rồi sao?

Chuyện này Lăng Nguyệt Nguyệt nghĩ không thông, nhưng Tiêu Thần cùng Tiêu Nguyệt Nhi lại biết, Hứa Nhược Nhược làm ra được loại chuyện này, là cô ta quá đố kỵ Lâm Hạ, cho nên mới làm ra được chuyện loại chuyện não tàn như thế này!

Tiêu Nguyệt Nhi lúc này hai mắt ửng đỏ, hung hăng mà nói: “ Hứa Nhược Nhược cô ta là một kẻ não tàn hoàn toàn, cho nên căn bản không để tâm mình bị người khác làm. Em phải nên sớm đoán được, Hứa Nhược Nhược từ lúc học cấp ba đã bị người khác làm qua không biết bao nhiêu lần rồi, hiện tại chẳng qua chỉ là thay một người thành rất nhiều người mà thôi, cô ta hưởng thụ còn không kịp nữa là, làm sao có thể mỗi ngày đều giống một con cá chết nằm lì ở trên giường chứ!”

Từ lâu trước đây, Hứa Nhược Nhược đã quanh quẩn giữa những người đàn ông đủ kiểu đủ dáng, cho nên đối với việc diễn kịch, đương nhiên sẽ có một nền tảng nhất định. Còn vòng tròn cuộc sống của Lâm Hạ cùng Tiêu Nguyệt Nhi đều rất đơn thuần, cho nên khi Hứa Nhược Nhược lấy dáng vẻ đáng thương cùng cực như thế xuất hiện trước mặt của bọn họ, bọn họ nghĩ cũng chưa kịp nghĩ đã tin tưởng mất rồi.

Thứ Hứa Nhược Nhược lợi dụng chính là lòng tốt của bọn họ, cùng với quan hệ huyết thống cùng Lâm Hạ. Cô ta biết, tuy rằng Lâm Hạ không thích cô ta, nhưng sự trói buộc của huyết thống nhất định sẽ khiến cô mất đi sự phòng bị đối với cô ta.

Vốn dĩ bọn họ phải diễn giả vờ cưỡng tiếp tập thể, nhưng những người đàn ông được thuê đến đây nhìn thấy Hứa Nhược Nhược thanh xuân xinh đẹp như thế kia, liền làm chuyện đó với Hứa Nhược Nhược ở sau lưng người đã ám thị.

Cho dù Hứa Nhược Nhược cô ta có ti tiện đi chăng nữa, thân thể có không sạch sẽ đi chăng nữa, nhưng lúc ấy cô ta là khuất nhục, điều càng khuất nhục hơn chính là cô ta thế mà lại dưới sự chơi đùa của bảy người đàn ông đã có được kɧoáı ©ảʍ, đồng thời trải qua nhiều lần cao trào. Nhưng điều này vốn không thể làm giảm nhẹ sự hận thù của cô ta đối với hai người ở sau lưng, cô ta hận bọn họ, nhưng đồng thời cũng muốn lợi dụng mối quan hệ của bọn họ để đối phó Lâm Hạ.

Thuốc ngủ cùng ma tuý đều là hai người đó cho cô ta, mỗi lần lúc Lâm Hạ đến trường học, một người trong số bọn họ sẽ đưa thuốc ngủ cùng ma tuý đến cho cô ta, sau đó nói với cô ta liều lượng dùng cụ thể.

“ Lâm Hạ vào đó bao lâu rồi?” Tiêu Thần đột nhiên hỏi.

Cố Quảng Tuyên vỗ vỗ bả vai của anh trả lời: “ Đã hai ngày rồi. ”

“ Tiêu Thần, tôi nhìn ra được, Lâm Hạ là một cô gái rất kiên cường, cho nên cậu nhất định phải tin tưởng cô ấy có thể thành công cai nghiện. Nhưng, người cô ấy cần nhất lúc này chính là cậu, chính vì thế, đừng nghĩ đến những chuyện khác nữa, hãy cố gắng giúp Lâm Hạ vượt qua ải khó lần này đi. ” Tống Sở Sở thấy trong mắt của anh ngập tràn ý hận, lên tiếng khuyên giải nói.

Lục Chi Hàng lạnh mặt ngồi trên ghế sô pha, thực ra sự đau khổ cùng dằn vặt ở trong lòng của Tiêu Thần anh ta đều hiểu, nếu như Lâm Hạ đổi thành Tống Sở Sở, anh ta có lẽ sẽ không thể làm tốt hơn anh được.

Hơn nữa, anh ta tựa hồ từ trong ánh mắt của Tiêu Thần nhìn thấy được sức mạnh của sự kiên định.
« Chương TrướcChương Tiếp »