Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Cố Bám

Chương 29: Bây giờ đi kêu án

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dáng vẻ thở phì phò của Ngải Tiểu Tiểu đặc biệt đáng yêu.

Kỳ Tuấn nhanh chóng đưa khăn tay cho cô: “Đá thì không cần, chỉ cần đuổi hắn ra khỏi lòng cô là tốt rồi”. Lời này có chút sâu xa, Ngải Tiểu Tiểu chưa lĩnh hội được, chỉ nóng nảy nói:

“Không đá bằng hai chân, bọn họ sẽ chỉ ở kín trong lòng tôi”

“Nếu như… Thật sự rất tức giận, có thể thần không hay quỷ không biết cho bọn họ một chút xấu hổ”. Lời nói của Kỳ Tuấn nhẹ như nước chảy.

“Anh có biện pháp?” Vẻ mặt Ngải Tiểu Tiểu lập tức muốn thỉnh giáo. Dù sao huấn luyện viên cực phẩm một bụng đen tối kia cũng thấu hiểu rất rõ con người cô, trong lúc cười nói, thuận tiện tan thành mây khói, gϊếŧ người không thấy máu!”.

Kỳ Tuấn gật đầu, cười quỷ dị: “Chỉ là tôi muốn thù lao”

Ngải Tiểu Tiểu hơi sững sờ: “Là gì?”

Đúng lúc này, bỗng nhiên môi cô bị hôn, hai mắt lập tức mở lớn.

“Um… đây chính là thù lao của anh sao?”

Anh ta không chỉ hôn cô, bàn tay còn không khách khí đốt lửa trên người cô, động tác di chuyển hơi thô bạo, thậm chí còn đưa tay cởi nút áo của cô.

“ Hôm nay, cô rất đẹp…”

Sau khi Ngải Tiểu Tiểu mờ mịt tỉnh lại, đẩy anh ta ra.

Gương mặt của cô hoàn toàn đỏ ửng, khép chặt cổ áo lại, hai mắt nén giận, “Huấn luyện viên, không phải chúng ta đã vạch rõ giới tuyến rồi sao? Anh…Làm sao lại chiếm tiện nghi của tôi?

Vẻ mặt Kỳ Tuấn vô tội lại ôm lấy cô: “Ai nói chúng ta đã vạch rõ giới tuyến? Lại nói tôi cũng không có chiếm tiện nghi của cô, tôi chỉ là vừa mới khảo nghiệm xem người đàn ông kia còn ở trong lòng của cô không thôi”.

Ngải Tiểu Tiểu im lặng nhìn trời xanh: “Vậy… Xin hỏi huấn luyện viên, kết quả khảo nghiệm của anh như thế nào?”

“Hôm nay, cô mặc trang phục này rất đẹp!”

“Cái đó và trang phục của tôi có quan hệ gì?”

“Nó ảnh hưởng đến phán đoán của tôi, có làm cho tôi xúc động đem cô ăn luôn hay không…”

“Kỳ Tuấn, anh biếи ŧɦái” Ngải Tiểu Tiểu hung hăng trừng hắn.

Kỳ Tuấn cười giống như một yêu nghiệt. Kéo tay của cô “Đi thôi, cô mau thanh toán thù lao tôi giúp cô hả giận”. Cứ như vậy, Ngải Tiểu Tiểu bị anh kéo đến phía sau bếp.

Mấy phút sau, một nhân viên khách sạn vội vã chạy tới, ra dấu hiệu tay, nói: “Đã giải quyết xong”. Kỳ Tuấn gật đầu, đưa cho anh ta một xấp tiền mặt.

Ngải Tiểu Tiểu kinh ngạc, chỉ đơn giản như vậy?. Tốn tiền để cho người ta đánh sáp nến lên sàn nhảy, sau đó tự nhiên mà thưởng thức Lục Vũ cùng Sử Kì Vân té ngã! Rống, chủ ý này chỉ có huấn luyện viên nghĩ ra được thôi. Chỉ là, xác thực có làm lòng cô thoải mái?

Kỳ Tuấn nhếch khóe môi, nếu là tám tuổi trước, anh sẽ không làm loại chuyện ngây thơ như vậy, hôm nay vì tiểu nha đầu này là phá lệ. Hình như thù lao vừa thu còn không đủ. Anh hướng mắt nhìn về phía Ngải Tiểu Tiểu, dáng vẻ có chút tà ác. Phẩm chất bắt đầu phân liệt rồi, Ngải Tiểu Tiểu cảm thấy 36 kế, chạy vẫn là thượng sách. Liền vội vàng xoay người trở về bữa tiệc.

Ngải Tiểu Tiểu cùng Kỳ Tuấn trở lại, vừa vặn buổi tiệc khiêu vũ bắt đầu.

Dẫn đầu, dĩ nhiên là Lục Vũ cùng Sử Kì Vân nhảy. Dưới ánh đèn, hai người bước đi rất ăn ý mà lại duyên dáng.

Kỳ Tuấn không một tiếng động, nhẹ nắm lấy tay Ngải Tiểu Tiểu. Sau đó, lẳng lặng cười nhìn sàn khiêu vũ đột nhiên….

Sử Kì Vân ưu nhã xoay người, hạnh phúc cầm lấy tay Lục Vũ lần nữa, không ngờ chân trượt bùm một cái, ngồi dưới đất, người còn theo lực quán tính, hai chân mở lớn trượt đi hơn phân nửa bước. “Cẩn thận!”. Lục Vũ vội vàng tiến lên nghĩ kéo cô, không ngờ dùng sức một cái, kết quả cả người mất khống chế lao về phía trước nằm xuống, Sử Kì Vân vừa ngồi dậy lại một lần nữa bị đè nặng, nằm lại trên mặt đất.

Khách mời một mảnh trầm tĩnh, sau đó lập tức có người chạy lên trước giúp một tay. Vì vậy, lách ca lách cách trên sàn nhảy trồng lên một núi người.

Ách… Chuyện này có chút vượt quá tưởng tượng! Trong lòng Ngải Tiểu Tiểu không khỏi nâng mắt nhìn Kỳ Tuấn, lại phát hiện khóe môi anh ta nở nụ cười yếu ớt, rất trầm tĩnh.

“Huấn luyện viên, không phải chúng ta nên đi thôi?”. Ngải Tiểu Tiểu nhỏ giọng dò hỏi.

Kỳ Tuấn rất tự nhiên nâng ly rượu lên, khẽ nhấp môi, mới nhàn nhạt trả lời cô: “Hiện tại, đi kêu án”.

“À …” Ngải Tiểu Tiểu gật đầu một cái. Cũng bắt chước, cầm lấy ly rượu, uống một ngụm nhỏ.

Lúc này, trên sàn nhảy từng người một nhếch nhác bò dậy, Sử Kì Vân bị đặt ở phía dưới cùng đã trở nên rối bù, bộ lễ phục tuyết trắng cũng trở thành màu đen.

Có lẽ cả đời cô chưa từng trải qua sự việc lúng túng như vậy, thân thể cô vừa đứng lên điên cuồng đi về phía sau hội trường, Lục Vũ cũng vội vàng đi theo cô.

“Lục Vũ, anh thấy chưa, Ngải Tiểu Tiểu chính là đồ xấu xa, cô ta dám ở tiệc đính hôn của chúng ta làm ra hành động đê tiện như vậy”. Sử Kì Vân ngồi vào bàn trang điểm, giơ tay tháo búi tóc xuống, quên mất phải duy trì dáng vẻ điềm đạm, giọng nói hung ác.

Lục Vũ giúp cô cởi dây cột tóc ra, giọng điệu không nóng không lạnh nói: “Tại sao em có thể xác định là Tiểu Tiểu làm? Có thể là nhân viên làm việc có chút sơ sót”.

“Sơ sót?” Sử Kì Vân quay đầu nhìn anh ta chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến biến hình, “Một chút sơ sót mà có thể đem em chỉnh thành cái bộ dáng này sao. Nhất định là có người động tay động chân, hơn nữa những người ở đây, trừ cô ta hận em đến thấu xương thì còn ai có thể làm ra chuyện như vậy?”

Lục Vũ nghe vậy, tròng mắt đen lóe lóe, an ủi: “Đừng nóng giận, hiện tại chúng ta không có chứng cứ. Hơn nữa, em cũng không muốn bữa tiệc đính hôn của chúng ta bị quấy rối chứ?”

“Nhưng em không nuốt trôi được cơn tức giận này”

Sử Kì Vân đột nhiên xoay người lại ôm lấy cổ anh, khuôn mặt tràn đầy bi thương: “Lục Vũ, anh nói cho em biết, anh còn thích cô ta phải không?”

“Em đoán mò cái gì thế?” Lục Vũ cười cười, đẩy tay cô ra: “Anh đi gọi Ailie trang điểm lại cho em lần nữa, không phải em muốn chuẩn bị lễ phục đẹp nhất sao? Anh lấy giúp em”.

Nói xong, anh liền xoay người rời đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »