Ngay cả bàn tay cô, rồi toàn bộ cơ thể cô đều trở nên mịn màng, giống như làn da em bé.
“Thật tuyệt vời!”
Cô không kiềm chế được xúc động mà hét lên.
Có vẻ như hệ thống này cũng đáng tin.
Nhưng cô cũng không chắc sau khi Triệu Tinh Vũ sử dụng dung dịch tiến hóa thể chất có hiệu quả như cô không…
Nghĩ về điều này, trong lòng cô có chút do dự.
Chân của Triệu Tinh Vũ cũng khá nặng, nó có thể kéo dài trong một khoảng thời gian rất lâu, kể cả có chữa được thì sau này cũng để lại di chứng.
Người đàn ông này rất tốt, cô không muốn vì cái chân mà ảnh hướng tới tương lai của anh ấy.
“Tư Tư, có chuyện gì vậy em? Em cảm thấy khó chịu ở đâu à?”
Triệu Tinh Vũ gọi cô.
Những lời này khiến cô giật thót tim.
“Không, em không sao.”
Tề Tư Tư nhanh chóng đáp lại.
Triệu Tinh Vũ đi đến sau lưng cô.
Dù biết Tề Tư Tư rất xinh đẹp nhưng Triệu Tinh Vũ khá choáng váng khi thấy khuôn mặt mềm mại của cô lúc này.
Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt đen láy, to sáng, hàm răng trắng sáng, đôi lông mày lá liễu… tất cả những điều này khiến ai nhìn cô cũng khó dứt ra được.
“Tư Tư, em thật xinh đẹp!”
Những lời nói này thốt ra từ trái tim của Triệu Tinh Vũ.
Tề Tư Tư kinh ngạc, cô đứng yên bất động, sau đó từ từ mỉm cười nhìn anh.
“Hôm nay là ngày đầu tiên sau đám cưới của chúng ta, anh có nghĩ mình nên ra ngoài đem kẹo cưới phát cho mọi người không?”
Tề Tư Tư đang nghĩ về vấn đề này.
Mọi chuyện ở kiếp trước thì cứ cho qua đi.
Kiếp trước, Hàn Quế Binh đã tìm một cái cớ để đưa Mâu Thúy Thúy tới đây, hôm đi phát kẹo cưới còn cho cô ta đi cùng khiến mọi người trong quân khu tưởng rằng họ là vợ chồng mới cưới, còn cô lúc đó như vô hình.
“Được, vậy anh có thể đi cùng em không với?”
Triệu Tinh Vũ hỏi cô ấy nhưng anh không mong cô ấy sẽ bảo mình cùng đi, anh nhanh chóng nói: “Bây giờ anh đang bị thương, không tiện ra ngoài.”
Anh rất sợ Tề Tư Tư không muốn đi cùng anh nên cô sẽ lấy cái chân bị thương ra làm cái cớ.
Nhưng không, Tề Tư Tư nói: “Chúng ta cùng nhau đi!”
“Em muốn đem kẹo cưới chia cho mọi người, trước tiên chúng ta cùng nhau đem kẹo tới cho đồng đội của anh, sau đó cùng đi gặp bạn của em.”
Triệu Tinh Vũ ngạc nhiên hỏi: “Em vừa nói là muốn đưa anh đi gặp bạn của em, là đồng nghiệp sao?”
“Đúng rồi!”
Sau khi tốt nghiệp, Tề Tư Tư đã trở thành một giáo viên ở trường tiểu học.
“Được! Tốt quá rồi!”
Triệu Tinh Vũ rất phấn khích, anh ấy không ngờ Tư Tư lại sẵn sàng đưa anh tới gặp đồng nghiệp của cô/
Niềm vui đến quá bất ngờ khiến anh rơi vào ảo giác.
Anh ấy đã tưởng rằng mình đang mơ.
Dù đó chỉ là giấc mơ cũng không sao, nhưng anh mong nó kéo dài lâu hơn nữa, được cả đời thì càng tốt.
“Chúng ta đi ăn sáng trước đã!”
“Vừa nãy mẹ đã tới gọi chúng ta đó.”
Tề Tư Tư khi nhìn thấy biểu cảm lúc này của Triệu Tinh Vũ, cô đã nhanh chóng chuyển chủ đề.
Nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ lúc này của anh, cô không khỏi nghĩ tới kiếp trước cô đã làm anh thất vọng nhiều đến mức nào…
Trên bàn ăn.
Một nhà bốn người.
Cha của Tề Tư Tư đã đặc biệt xin nghỉ phép sáng nay để ở nhà xem con gái với con rể có hòa thuận không.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, Tề Tư Tư rất nhẹ nhàng đỡ tay Triệu Tinh Vũ, trên mặt cô không có chút biểu cảm thiếu kiên nhẫn nào.
Thấy những điều này, trong lòng cha Tề cảm thấy nhẹ nhõm.
Cô con gái rượu của mình thật sự đã lớn rồi!
“Ra rồi, mọi người ăn thôi!”
Trên mặt cha Tề hiện lên nụ cười dịu dàng, hạnh phúc.
Tề Tư Tư nhìn cha Tề, ông ấy nhanh chóng thu lại biểu cảm vừa rồi.
Đã một khoảng thời gian khá lâu rồi, cô không nhìn thấy cha mình hạnh phúc như vậy.
Ở kiếp trước, sau khi cha cô mất, cô dần như rơi vào đau khổ, cố nhớ lại những chuyện mình làm cha buồn lòng, khiến cô cảm thấy mình như một đứa trẻ mắc lỗi.
Hóa ra, chỉ cần cô thay đổi, chọn một người tốt hơn ở bên cạnh lại khiến cha mình hạnh phúc như thế.
“Mau qua ăn nhanh lên!”