Chương 5

Lâm Thanh Hạm vừa ra khỏi phòng bao, tinh thần phấn chấn lập tức tiêu tán, ôm thùng rác trên hành lang, phun hết đồ ăn buổi tối ăn vào bụng ra.

Lúc Phan Xuyên nâng Lâm Thanh Hạm dậy, cô đã sắp mất ý thức, đứng dậy lảo đảo vài bước, trực tiếp ngã vào trong lòng Phan Xuyên, hai tay ôm lấy cổ hắn, bộ ngực mềm mại gắt gao đè về phía hắn, hắn hưởng thụ sự yêu thương nhung nhớ của người đẹp, đưa tay ôm lấy chiếc eo thon của cô, khóa cô vào trong ngực.

Phan Xuyên tìm một khách sạn gần đó, lúc đăng ký, cậu bé trẻ tuổi ở quầy lễ tân tỏ vẻ ái muội ngầm hiểu.

Khi Phan Xuyên đặt Lâm Thanh Hạm lên chiếc giường rộng thùng thình, hắn cảm giác được du͙© vọиɠ dưới người mình đang không ngừng kêu gào, tiến vào cô! Vào đi! Nhưng hắn cũng không muốn vội vã như vậy, hắn muốn chậm rãi thưởng thức món ăn quý giá trước mắt.

Lâm Thanh Hạm mặc một bộ váy liền áo màu đen bó sát người, kiểu dáng rất đơn giản, nhưng khi cô mặc lại cực kỳ đẹp mắt, phụ trợ làn da trắng như tuyết của cô.

Phan Xuyên tách hai chân bước lên người Lâm Thanh Hạm, để cho thân thể to lớn của mình đặt ở trên người cô gái trẻ tuổi, mặt ghé vào cổ cô, hít một hơi thật sâu. Trên người cô gái là mùi thuốc lá rượu trong phòng riêng, cũng không dễ ngửi, nhưng mùi vị trên người giống hắn, đều là hơi thở sa đọa mà hủ bại.

Hắn nhịn không được cắn lên cổ Lâm Thanh Hạm, lúc nhẹ lúc nặng. Cô gái vì động tác của hắn mà vặn vẹo dưới thân hắn.

Hắn hơi kinh ngạc, lúc này mới nhớ ra lọ thuốc ngủ trong túi. Hai ngày trước, khi hắn đi công tác thì mang theo do sợ ngủ không quen giường khách sạn, lại không nghĩ đến sẽ phát huy công dụng vào đêm nay.

Hắn đứng dậy lấy lọ thuốc ngủ ra, viên thuốc bị đổ ra rơi vào trong lòng bàn tay hơi run rẩy của hắn, dường như bây giờ hắn mới nhớ ra cô gái đang nằm trước mặt mình là bạn gái của con trai. Đạo đức đang giãy dụa những hơi thở cuối cùng, còn du͙© vọиɠ thì muốn xé rách hắn.

Dường như Lâm Thanh Hạm cũng không không thoải mái, lại vặn vẹo thân thể, đường cong quyến rũ vặn vẹo trên ga giường trắng như tuyết, giống như là một con rắn nước, tràn ngập sự hấp dẫn trí mạng. Bởi vì cô vặn vẹo mà làn váy bị kéo lên trên, lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ màu đen, chỗ hoa tâm đã thấm nước.

Phan Xuyên sững sờ nhìn mảnh đất thần bí dưới thân cô gái, hắn biết đó chính là vực sâu mà mình khát vọng đã lâu, mặc dù vạn kiếp bất phục, nhưng hắn đã không còn đường lui, cũng không muốn lui nữa.