Tại một căn chung cư nhỏ ở một khu phố. Một cô gái bước vào căn chung cư của mình. Bước vào căn hộ là một mảnh tối tăm. Lưu Ly bật tất cả đèn trong nhà lên bắt đầu vào bếp làm bữa tối.
Vì chỉ sống một mình nên bữa ăn của cô rất đơn giản. Vừa ăn xong, cô gọi một cuộc điện thoại cho ai đó. Một lúc sau thì đầu dây bên kia nhấc máy.
Lưu Ly điều chỉnh lại giọng nói của mình đổi sang giọng vui vẻ: ‘‘Bà à, bà khoẻ không, tuần sau không có lịch trình gì có. sẽ về thăm bà.’’
Sau đêm tai nạn năm đó, cô vừa thoát ra khỏi vụ nổ cô cũng vừa đánh mất đi ý thức. Lúc mở mắt ra thì thấy cô đang ở trong một căn nhà nhỏ, người đầu tiên mà cô thấy là một bà lão đã già đang chăm sóc cho cô.
Hoá ra bà ấy đã mất cháu từ lâu và tình cờ thay Lưu Ly lại trông khá giống người cháu ấy đã mất của bà. Lưu Ly cũng không còn nơi để về vì cô vốn không có thứ gọi là ‘‘nhà’’ nên cô đã ở lại chăm sóc bà lão, Lưu Ly cũng thay đổi thân phận thành một người khác. Hai người đã nương tựa vào nhau mà sống.
Bà lão trong đầu dây bên kia vì tai đã yếu nên có chút khó nghe: ‘‘Con nói gì?’’
Lưu Ly có chút lo lắng cho bà: ‘‘Bà khoẻ không ạ? Cuối tuần này cháu sẽ về thăm bà.’’
Bà lão nghe được vậy liền vui vẻ nói: ‘‘Cháu sẽ về quê sao, bà sẽ chuẩn bị thật nhiều đồ ăn ngon cho tiểu Ly nha’’
‘‘Vâng’’
Sáng hôm sau, Lưu Ly đã đến công ty để gặp quản lý, trợ lý của cô cũng đi cùng. Lưu Ly lên đến phòng làm việc của quản lý thì thấy hắn đang tiếp một vị thiếu gia. Bên cạnh tên thiếu gia ấy là một ca sĩ mà hắn quản lý. Vừa thấy Lưu Ly bước vào, Chu Quang Phong đã kéo Lưu Ly lại.
‘‘Trịnh tổng, đây là Lưu Ly. Cô ấy là nghệ sĩ mà em quản lý’’. Giọng nói của tên quản lý Phong có phần nịnh bợ. Hắn quay sang Lưu Ly bảo cô hợp tác với hắn để làm hài lòng tên thiếu gia kia.
Tên thiếu gia nhà họ Trịnh liếc mắt sơ qua liền vừa ý Lưu Ly. Hắn ngỏ lời: ‘‘Này em gái, tối nay đi chơi với anh một đêm, anh hứa sẽ nâng đỡ em trở thành ca sĩ nổi tiếng’’
Lưu Ly vừa nghe thấy đã rùng mình nhưng cô lại mỉm cười lịch sự: ‘‘Xin lỗi Trịnh thiếu gia, tôi có bệnh nền trong người, e là không phù hợp với ngài đây ạ, xin phép.’’
Nói rồi Lưu Ly kéo tay Chu Quang Phong ra ngoài hành lang rồi nói: ‘‘Anh Phong, tôi không muốn kiếm một kim chủ nên mong anh về sau đừng làm những chuyện như vậy nữa.’’
Chu Quang Phong bất lực thở dài: ‘‘Được rồi được rồi, dù gì thì cô cũng không thuận theo nên cũng chả có ích gì.’’
Lưu Ly lại nói tiếp: ‘‘Anh Phong, anh đã gửi đoạn USB của em cho nhạc sĩ Lý chưa’’
Lưu Ly vì mới vào ngành giải trí chưa được 2 năm nên cô chỉ là một ca sĩ hạng C nên trước đó cô chỉ tham gia diễn trong một số vai nhỏ hoặc tham gia các chương trình giải trí để có chút danh tiếng.
Chu Quang Phong: ‘‘À, tôi quên mất. Ngày mai tôi sẽ đưa nó cho nhạc sĩ Lý giúp cô.’’
Lưu Ly cười cười:’‘Vâng, cảm ơn quản lý Phong.’’
Hắn hất hất tay rồi lại vào phòng tiếp vị thiếu gia kia. Lưu Ly cũng quay bước rời đi ngay sau đó, cô từ vẻ mặt mang nụ cười chuyển sang lạnh lùng bước đi.
USB của cô nhờ Chu Quang Phong gửi cho nhạc sĩ Lý cũng đã được hơn 1 tháng rồi, lúc nào hắn cũng viện đủ lý do tránh né. Nhưng cô cũng chẳng thể làm được gì hắn.
Lưu Ly đã ghé sang siêu thị gần đó mua đồ ăn vì đồ dự trữ trong nhà đã hết. Trên đường đi về, cô bắt gặp Phong Dật đang đứng chờ dưới căn chung cư của cô. Anh ăn bận khá kín đáo nhưng Lưu Ly vẫn nhìn ra.
Cô chạy lại chỗ Phong Dật vỗ vai anh: ‘‘Này, em làm gì ở đây thế?’’
Phong Dật quay đầu lại nhìn Lưu Ly, giọng điệu nũng nịu với cô nói: ‘‘Chị à, em đói’’
Hoá ra Phong Dật vừa quay xong cảnh quay của mình nên chạy ra ngoài ăn thì mới nhớ đã để điện thoại và bóp tiền trong xe của trợ lý. Nhưng xui thay trợ lý của anh cũng đã lái xe về nhà anh ấy. Phong Dật nhớ nhà của Lưu Ly cũng ở gần đây nên chạy qua.
Lưu Ly bật cười: ‘‘Vào nhà đi, chị sẽ nấu cho em ăn.’’
Phong Dật liền nở nụ cười chạy vào trong cùng Lưu Ly. Cô vừa nấu ăn xong thì có tiếng gõ cửa, Lưu Ly vội ra mở cửa thì thấy đó là trợ lý của cô đang thở hổn hển vừa nói.
‘‘Chị Lưu Ly, em vừa…’’. Cô bỗng dừng câu nói của mình lại vì gửi thấy mùi đồ ăn thơm phức. Cô trợ lý bước lại chỗ bàn ăn, ăn cùng Phong Dật mà không nói thêm gì.
Ly Tâm ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra nhưng rồi cô cũng lại ăn chung cùng với hai người họ.
Sau khi ăn uống xong Lưu Ly mới hỏi lại trợ lý:’ ‘’ Lúc nãy em định nói gì với chị à’’
Trợ lý lúc này mới sực nhớ lại rồi lấy trong túi ra hai chiếc thư mời: ‘‘Chị Ly Ly, anh Phong Dật, quản lý vừa nhờ em đưa cái này cho anh chị’’
Trợ lý định đưa thư mời cho Lưu Ly rồi mới đem qua công ty đưa cho Phong Dật mà nào ngờ Phong Dật cũng ở đây nên càng tiện hơn.Lưu Ly nhận lấy một tờ. Tờ còn lại trợ lý đưa cho Phong Dật.
Trợ lý giải thích: ‘‘Đây là thiệp mời đến dự tiệc hội do công ty của chúng ta tổ chức mỗi năm một lần nên thiệp mời sẽ được phát cho tất cả các nghệ sĩ trong công ty’’
Lưu Ly thầm nghĩ đây là cơ hội cho cô vì tại nơi này cô có thể tạo lập được mối quan hệ tốt với các nghệ sĩ trong công ty.
Lưu Ly nhìn qua Phong Dật rồi nói: ‘‘Phong Dật, chúng ta hãy trở thành bạn cặp để đến buổi tiệc. Tạo couple cũng giúp chúng ta nổi tiếng hơn một chút đấy’’
Phong Dật cũng không quan tâm lắm về vấn đề này nên quyết định theo ý của Lưu Ly
""Cũng được ạ, em cũng khá thích các buổi tiệc vì sẽ không bị quản lý về khâu ăn uống nên được ăn thoải thích, hehe ‘’
Lưu Ly nhìn cậu nhóc rồi phì cười.
Chắc con đường phía trước sẽ còn nhiều khó khăn lắm đây.
Bên phía Hạ Dương cũng đã có thư mời dự tiệc hội của công ty Tần Đình.