Chương 1

Khoảng sáu giờ sáng, Chu Mạt Mạt nhất thời từ tỉnh giấc, theo bản năng đưa tay cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, vừa nhìn thời gian, đã qua sáu giờ hai phút, cô giật mình, trễ hai phút mất rồi.

Cô thậm chí cũng không kịp rửa mặt, mặc váy ngủ hai dây xuống giường, sau đó rón rén mở cửa phòng.

Lúc này, mẹ và chú Thẩm bình thường vẫn chưa dậy, nhưng xuất phát từ tâm lý cẩn thận, cô vẫn quan sát tình huống một chút sau đó ra ngoài, cầm chìa khóa khóa cửa lại, tạo thành một biểu hiện giả dối là cô vẫn ở bên trong phòng khóa cửa, vẫn chưa ngủ dậy.

Bởi vì không loại trừ Thẩm Qua thỉnh thoảng cố ý trêu chọc cô, nhất là như hôm nay, cô đến trễ hai phút.

Đóng kỹ cửa, cô đi thẳng đến gian phòng tận cùng bên trong hành lang, đó là gian phòng lớn nhất lầu hai, bởi vì Thẩm Qua, bên trong còn tách ra làm một phòng học cho hắn, bao gồm cả phòng giải trí trong phòng thay đồ, cho nên phòng của Thẩm Qua gần như chiếm một nửa lầu hai.

Cô đi tới, dùng vân tay mở cửa phòng.

Nhìn thấy dáng vẻ Thẩm Qua còn đang ngủ yên trên giường, cô nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút may mắn nghĩ, nói không chừng hắn vẫn chưa tỉnh, cũng sẽ không biết cô đến muộn.

Nhưng không phải như cô nghĩ.

Cô mới vừa đóng cửa đi vào, chợt nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Thẩm Qua nói: “Em đến muộn rồi, Chu Mạt Mạt!”

Cô cắn môi đứng tại chỗ, lập tức hơi hoảng hốt, cúi đầu không dám nhìn hắn, lập tức giải thích: “Anh, hôm... hôm nay em không nghe thấy tiếng chuông báo thức, xin lỗi anh..."

"Lại đây!” Lúc này, Thẩm Qua chống người từ trên giường ngồi dậy.

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng không có bất kỳ độ ấm nào, hoàn toàn khác với vẻ ngoài dịu dàng thường ngày của hắn.

Mà hắn cũng không để ý tới lời xin lỗi của cô, cô biết, đây cũng không phải là chuyện tốt gì, điều đó thể hiện là hắn cũng không có ý định dễ dàng buông tha cho cô, để chuyện này qua đi, cho nên, cô cắn môi chậm rãi bước đi qua.

"Em muốn đi học muộn sao?"

Giọng nói không mặn không nhạt của Thẩm Qua truyền tới.

Vậy cũng không được, vốn cô và mẹ ở trong nhà này sẽ không có địa vị gia đình gì, nếu như đi học còn đến muộn, nói không chừng chú Thẩm lại càng chướng mắt cô hơn, chướng mắt mẹ cô, vì thế, cô nghiến răng bước nhanh qua, nhìn Thẩm Qua vẫn muốn giải thích vài câu.

“Anh…”

Nhưng mà những lời này còn chưa nói, Thẩm Qua vỗ lên chăn của mình, nói ra: “Lại đây, nằm xuống!"

Được rồi! Giải thích cũng vô dụng, hắn không muốn nghe.