Chương 45

Có rất nhiều chuyện cũ, Tống Dương không muốn nhắc lại, bây giờ ông trời cho anh ta có cơ hội làm lại, anh ta chỉ muốn sống thật tốt với Hứa Khả Hân và dùng hành động để nói cho cô biết, thật ra anh ta rất yêu cô, anh ta sẽ không để Hứa Khả Hân vì mình mà đau lòng rơi lệ, sẽ không để Hứa Khả Hân khóc lóc rời đi nữa.

Tống Dương đè nén các loại suy nghĩ ẩn sâu trong lòng, anh ta tự nói với mình còn nhiều thời gian, không được nóng vội, nếu không sẽ dọa đến cô.

Anh ta cụp mắt, che đi cảm xúc phức tạp trong mắt, dịu dàng hỏi Hứa Khả Hân như trước: "Buổi trưa em muốn ăn gì? Để anh làm." Giống như việc tranh cãi vừa rồi với bà Tống về việc nấu cơm chưa từng xảy ra, Tống Dương lại khôi phục dáng vẻ tốt bụng như xưa, cực kỳ có trách nhiệm với việc ăn mặc và nghỉ ngơi của Hứa Khả Hân.

Thật ra chỉ cần Mạnh Tình Huyên không trở lại, Tống Dương đối với cô rất tốt, lý trí cũng khá minh mẫn, ngoại trừ việc không mở miệng nói yêu cô, những chuyện khác anh ta đều nghe theo cô.

Trước kia Hứa Khả Hân luôn bị biểu hiện giả dối này của Tống Dương lừa gạt, cô cho rằng mình ở trong lòng Tống Dương là đặc biệt nên cam tâm tình nguyện theo đuổi Tống Dương.

Nhưng Mạnh Tình Huyên tựa như một cây gai cắm ở trên ngực cô, thường xuyên nhắc nhở cô, đừng tự mình đa tình, Tống Dương làm như vậy chỉ là tinh thần trách nhiệm của anh ta, không liên quan đến tình yêu.

Hứa Khả Hân không được tự nhiên nói: “Em không đói bụng.”

Tống Dương cười khẽ, cô đang giận dỗi vì lời nói của mẹ anh ta, thật tốt, hiện tại anh ta nhìn Hứa Khả Hân chỉ cảm thấy cô trong mắt mình tràn đầy sức sống và đáng yêu, anh ta hận không thể tiến lên xoa đầu cô, an ủi cô.

“Em không đói bụng thì đến giờ cơm vẫn nên ăn một chút. Để anh làm món thịt xào và bắp cải xào chua cay em thích nhé?”

Nghe thấy Tống Dương nói tên món ăn, Hứa Khả Hân nuốt nước miếng, tên Tống Dương tệ bạc này tuy rằng không có trái tim nhưng anh ta nấu cơm rất ngon, thịt xào mỏng như cánh ve vô cùng ngon miệng, ngay cả ớt xanh cũng ngấm nước thịt, thơm đến mức cô có thể ăn hết hai chén cơm lớn. Món bắp cải chua chua cay kia lại càng tuyệt nhất, là món khai vị, tuy cay nhưng rất ngon miệng, cho dù không ăn với cơm, cô cũng có thể một mình xử lý hết một đĩa.

Nhưng trong lòng Hứa Khả Hân còn giận, cô không dễ dàng tha thứ cho Tống Dương như vậy.