Chương 69: Ai cũng không nợ ai

Editor: Sunn_t

Ngày hôm sau Phương Đường rời đi, mẹ Lục Nham phát hiện ra khối u.

Lục Nham lúc ấy cùng đi vào bệnh viện, thời điểm nghe thấy tin tức này, hắn đứng ở kia ngây người thật lâu, mới hỏi bác sĩ, “U lành sao? Là u lành sao?”

Bác sĩ lắc lắc đầu.

Sau đó trong hai năm tiếp, hắn đều ở nước ngoài chăm sóc mẹ trị liệu.

Hắn tận mắt nhìn thấy mẹ mình gầy đi trông thấy, nhìn mẹ mình khống chế không được mà phát cuồng, nhìn mẹ thống khổ mà lôi kéo cánh tay hắn, cầu hắn đánh chết mình để không phải chịu nỗi đau.

Trong hai năm kia, đêm nào hắn cũng đều mất ngủ, nhắm mắt lại chính là hình ảnh mẹ mình đứng ở cửa sổ muốn nhảy xuống, bị mấy người y tá lôi kéo hỗn loạn.

Hắn còn nhớ rõ, thời điểm mỗi khi mẹ hắn không kiên trì, hắn liền dùng lực ôm bà, luôn nói với bà, “Mẹ, con sẽ chữa khỏi người, con nhất định sẽ chữa khỏi…”

Sau dó, hắn tận mắt nhìn thấy thân thể bà bị đắp lên vải bố trắng, đẩy vào nhà xác.

Một khắc kia, thế giới của hắn hoàn toàn sụp xuống.

Phương Đường sau nửa đêm bừng tỉnh, Lục Nham như bị bóng đè, hai tay hắn gắt gao bắt lấy cánh tay cô, miệng hàm hồ mà nói gì đó, cô nghe không rõ, chỉ dùng mặt cọ hắn, nhỏ giọng mà kêu tên của hắn, “Lục Nham… Mình là Phương Đường, mình ở chỗ này…”

Hắn nói mớ một hồi, lại buông cô ra, ngủ rồi.

Phương Đường không dám tưởng tượng hắn một mình ở nước ngoài trải qua như thế nào, chỉ sợ nếu biết liền muốn khóc, cô ôm cổ hắn, dựa vào trong l*иg ngực hắn nhắm mắt ngủ.

Ngày hôm saukhi cô tỉnh lại, Lục Nham đã đi rồi, chỉ có di động để lại tin nhắn:

【 Hôm nay sẽ tương đối vội, đừng chờ mình, xong việc mình đi tìm cậu. 】

Phương Đường đáp lại 【 ừ 】.

Cô nhìn thời gian, nửa giờ nữa là đến trễ, cô chạy nhanh đi rửa mặt, trang điểm không kịp liền để mặt mộc kêu taxi đi công ty, ở trên đường giải quyết nốt cơm hộp bữa sáng.

Trước đài một em gái vừa nhìn thấy cô liền chỉ chỉ cổ cô, Phương Đường mượn em gái đó khăn quàng cổ ở trên cổ vây quanh hai tầng lúc này mới đi vào.

Chủ biên đang triệu tập mở họp, Phương Đường đem túi, cầm notebook liền tiến vào phòng họp.

Hội nghị rất nghiêm túc, các nhân vật lớn tiến hành thảo luận về địa điểm phỏng vấn để đưa ra quyết định, Phương Đường thuộc nhóm thực tập sinh, còn không có tư cách cùng các nhân vật lớn tiến hành thảo luận, hơn nữa mỗi người phỏng vấn phía trước đều phải tiến hành chuẩn bị cẩn thận, cần thiết đem tin tức cá nhân của đối phương bao gồm bối cảnh gia đình toàn bộ tìm hiểu triệt để, bằng không, trong lúc làm việc rất dễ dàng xảy ra sự cố.

Lý Hạo Các không ở đây, Phương Đường cũng không hỏi.

Sau khi hội nghị chấm dứt, chủ biên tìm cô, lại nói chuyện về Lục Nham, hỏi cô phải thật sự là bạn gái củaLục Nham không, đào một chút tin tức về sinh hoạt cá nhân của Lục Nham.

Phương Đường trên mặt mỉm cười, nội tâm đã đem chủ biên mắng máu chó phun đầu, ông nói gà bà nói vịt mà hết nửa ngày, chủ biên cũng nghe ra ý tứ cự tuyệt của cô, không nói gì nữa, bảo cô đi ra.

Phương Đường ngao ngán cả ngày mới đến buổi tối, cầm DV lại chạy đến trường học, trên đường nhắn cho Lục Nham cái tin, nói mình hôm nay cùng bạn học liên hoan, cô muốn cùng chụp ảnh, phỏng chừng sẽ về khuya, còn phát định vị cùng địa chỉ, xem như thông báo.

Lục Nham vẫn luôn không đáp lại, cô cũng không xem lại, hắn rất bận, cô một chút đều không muốn làm hắn phân tâm.

Nói là liên hoan, kỳ thật là khoa truyền thông tổ chức sinh nhật cho một bạn nữ, Phương Đường cùng nàng ta giao tình không tồi, nghe nàng ấy muốn tìm người chụp và quay lại toàn bộ hành trình sinh nhật, cô liền vui vẻ đồng ý, thời điểm đẩy cửa đi vào, cô liền hối hận.

Bởi vì, Lý Hạo Các cũng ở đây.

Không chỉ có hắn, còn có một đám nam sinh chơi với hắn, khoảng bảy tám người, vừa nhìn thấy Phương Đường tiến vào, lập tức tiếp đón cô, “Tới, chị dâu ngồi chỗ này.”

Nhóm người bọn họ mỗi lần đều như vậy, cảm thấy Lý Hạo Các thích Phương Đường, Phương Đường sớm muộn gì cũng là bạn gái Lý Hạo Các, nhìn thấy cô liền kêu hai tiếng chị dâu.

Phương Đường cau mày nói, “Đừng kêu loạn, mình có bạn trai rồi.”

Toàn bộ mọi người liền an tĩnh, Lý Hạo Các mặt xấu đến muốn chết, hắn ngồi ở trên ghế, cách khoảng cách nhìn Phương Đường, “Liền như vậy phủi sạch?”

Phương Đường biết hắn trong lòng không thoải mái, nhưng cô lại không nợ hắn, không cần thiết để ý tới hắn.

“Mọi người đều biết nhau, sớm muộn gì đều sẽ biết.” Cô nói mở ra DV, làm bộ muốn chụp ảnh.

Lý Hạo Các đứng lên, trong tay cầm bình rượu trắng, hắn hướng trên bàn đập thật mạnh xuống, hướng Phương Đường nói, “Phương Đường, cạu nghe đây, ông đây theo đuổi cậu hai năm, mẹ nó cùng liếʍ cẩu giống nhau đi theo sau cậu, cậu đi đâu, ông đây không nói hai lời liền đi theo, kết quả?! Con mẹ nó cậu tùy tùy tiện tiện liền cùng cái thằng khác đi thuê phòng!”

*Chú thích: Liếʍ cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.

Ánh mắt cả phòng nhìn về phía Phương Đường nháy mắt thay đổi.

“Cậu hôm nay kêu thằng kia lại đây, đem bình rượu này uống cạn, chúng ta thanh toán xong.” Đôi mắt Lý Hạo Các đỏ ngầu trừng mắt cô, “Từ nay về sau, mình nếu lại mẹ nó quấn lấy cậu không bỏ, mẹ nó mình chính là cháu cậu!”

Phương Đường mắt nhìn bình rượu trắng kia, ánh mắt lại chuyển hướng Lý Hạo Các, “Uống rượu này không cần thiết kêu hắn tới, chuyện này tự mình giải quyết, uống xong rồi, ai cũng không nợ ai, hy vọng cậu nhớ rõ lời cậu đã nói.”

Cô nói xong, cầm lấy bình rượu trắng ngửa đầu liền hướng trong miệng rót xuống.