Chương 61: Mình thích cậu

Editor: Sunn_t

“Không được!” Phương Đường đỏ mặt cự tuyệt, “Cậu… Còn chưa có ăn cơm.”

Lục Nham cúi người ngậm lấy vành tai cô, không nhẹ không nặng mà cắn cắn, hơi thở nóng bỏng tất cả phun vào vành tai, “Cơm nước xong, là được?”

Phương Đường bị kia cỗ nhiệt nóng phả đến rùng mình, phát ra thanh âm đều mang theo run run, “Um.”

Đáy mắt Lục Nham chiếu ra ý cười nhẹ, hắn nghiêng đầu hôn hôn môi cô, kéo tay cô đi ra phòng.

Gần cổng học viện Y có một tiệm ăn vặt, Phương Đường tìm một cửa hàng cháo, đi vào gọi cho hắn một bát cháo, cô nhớ rõ thời cao trung, hắn không ăn rau thơm cùng hành, dặn dò chủ cửa hàng không cần thêm hai loại này, sau đó lại gọi thêm hai bát canh, một phần hoành thánh cùng bánh bao.

Lục Nham ngồi ở vị trí đối diện, sắc mặt hắn trắng bệch, tiều tụy giống như bệnh nặng mới khỏi, nhưng đôi mắt vẫn rất có tinh thần, hắn rũ mắt nhìn di động, lông mày hơi hơi nhíu lại, ngẫu nhiên cúi đầu phát ra giọng nói, lời nói đều là thuật ngữ chuyên nghiệp về phương diện y học, Phương Đường nghe không hiểu, nhưng ánh mắt cô vẫn luôn ôn nhu dừng ở trên người hắn.

Cô biết Lục Nham ưu tú, nhưng là chưa từng nghiêm túc nhìn thẳng vào sự ưu tú của hắn.

Cô biết Đào Thi Thi vì học tập, mỗi ngày đều thức đêm đọc sách đến 12 giờ mới ngủ, kiên trì suốt mười năm, mới có thể ngồi yên vị trí thứ 2.

Cô không biết, Lục Nham ở sau lưng còn phải phát ra bao nhiêu công phu cùng nỗ lực, mới yên ổn ngồi vị trí thứ 1 lâu như vậy.

Cô cố ý xem nhẹ.

Xem nhẹ suốt ba năm.

Bánh bao cùng hoành thánh vừa đưa lên, Phương Đường cầm chiếc đũa cùng cái muỗng đưa cho Lục Nham, “Nhà bọn họ làm hoành thánh cùng bánh bao không tồi, cậu nếm thử xem.”

“Cậu thường tới?” Lục Nham cúi đầu ăn một ngụm, khẩu vị hắn hơi kén ăn, hắn ăn cái gì đều thấy giống nhau, không có đặc biệt thích.

“Ngẫu nhiên…” Phương Đường do dự một lát, nói thẳng, “Mình cùng cậu bạn ngày hôm qua thường xuyên cùng nhau tới chỗ này chụp video, chụp xong rồi liền tới nơi này ăn cái gì đó.”

Lục Nham không để ý lắm mà nhướng mày, thanh âm trầm thấp, ngữ khí mang theo vài phần chắc chắn, “Hắn thích cậu.”

Phương Đường: “…”

Cô cắn bánh bao, nhỏ giọng giải thích, “Mình… Không thích hắn, từng cự tuyệt hắn.”

Lục Nham uống một ngụm canh, “Còn nữa không?”

Phương Đường nghe không rõ ràng, “Hả?”

“Trừ hắn ra, còn có người bạn nào khác thích cậu không?” Hắn nhấn mạnh từ ""bạn"", nghe tựa hồ có chút ẩn ý.

Phương Đường cắn môi, khóe môi lại ngăn không được nhếch lên, “Không có.”

Mắt Lục Nham đen nhánh dừng ở trên mặt cô, ăn xong miếng hoành thánh cuối cùng, hướng cô nói, “Ăn nhanh lên, tôi còn vội ăn cái khác.”

Phương Đường: “…”

Hai người ăn xong vừa mới đi ra, liền ở cửa đυ.ng phải Lý Hạo Các, hắn lái xe tới, mới từ trên xe bước xuống, thấy Phương Đường cùng Lục Nham thân mật mà đứng chung một chỗ, thần sắc nháy mắt liền lạnh vài phần.

“Thao! Mẹ nó mới có mấy ngày, cậu liền cùng hắn ở bên nhau?!” Lý Hạo Các tức giận giống như trượng phu bị đeo nón xanh bắt được lão bà vụиɠ ŧяộʍ, hướng Phương Đường lập tức liền rống lên, “Hắn trừ bỏ gương mặt kia có thể nhìn, trên người còn có ưu điểm gì!? Cậu thích hắn chỗ nào?!”

Phương Đường đột nhiên đứng ở trước mặt Lục Nham, hướng Lý Hạo Các kêu, “Lý Hạo Các cậu mẹ nó sao lại hô to gọi nhỏ! Mình lại không phải bạn gái cậu! Cậu không tư cách hướng mình rống to kêu to! Còn có! Hắn toàn thân trên dưới đều là ưu điểm! Mình chính là thích hắn!”

Nói xong, cô nổi giận đùng đùng mà lôi kéo Lục Nham cũng không quay đầu lại mà hướng phương hướng khách sạn đi.

Lý Hạo Các tức giận đến sắc mặt xanh mét, thấy Phương Đường lôi kéo Lục Nham vào khách sạn, hắn đột nhiên một chân đá thùng rác bên cạnh.

Phương Đường là bị Lý Hạo Các làm cho tức giận, cô căn bản không nghĩ tới Lý Hạo Các cái tên ngốc này sẽ ở cửa tiệm cơm nhà người la to, cô cũng không biết một màn vừa rồi có sinh viên học viện y nhìn thấy hay không, vạn nhất bọn họ ngày mai đối với Lục Nham chỉ chỉ trỏ trỏ…

Cô suy nghĩ hỗn loạn không để ý, người đã bị mang vào phòng, cửa đóng lại nháy mắt, tầm nhìn lâm vào tối tăm, cô đang muốn mở miệng, môi lại bị người hôn lấy.

Lục Nham hung ác mà mυ"ŧ cắn môi cô, hơi thở nóng đến lợi hại, “Lặp lại lần nữa.”

“Ngô…” Phương Đường bị hôn đến nói không ra hơi, “… Cái gì?”

Hắn nặng nề mà nghiền môi cô, tiếng nói khàn khàn, “Nói cậu thích tôi.”

Hắn nghiêng đầu ngậm lấy tai cô, hơi thở nóng rực tất cả phun vào vành tai, thanh âm dừng ở trong tai trầm thấp dễ nghe, “Lặp lại lần nữa.”

Phương Đường nhón chân ôm hắn cổ, “Mình thích cậu.”

Cô nhớ tới lúc hắn đứng ở cơ quan du lịch của chị họ nhìn chằm chằm hoạt động trên tường xem ảnh chụp của cô, ngực vừa ấm vừa mềm, thanh âm không lý do mà dẫn dắt thành giọng mũi.

“Lục Nham, mình thích cậu.”

Sunn_t: Hi, vậy đôi chính có chuyển biến rồi :> nhưng mình đang phân vân không biết từ giờ xưng hô như nào ::vv Vẫn xưng hô mình -cậu, tôi-cậu như trước hay đổi thành anh- em, tôi- em nhỉ ??? Cmt cho mình xin ý kiến vớiiii