Ly nước trong tay một người phụ nữ trực tiếp rơi xuống đất và vỡ thành nhiều mảnh.
Tim cô ta và vài người nữa đang tụ tập ở đó run lên.
.
Lúc này, Yến Cửu đã cởi bỏ quân phục và thân phận đàn ông, cô nói với những người xung quanh, và sau đó nhìn những người phụ nữ trước mặt đang ngẩn ngơ cười nói: "Sao tôi không thử bắt đầu lay động từ chỗ các người nhỉ? "
Vài người nhìn cô với vẻ nghi ngờ, rõ ràng là không biết cô muốn nói gì.
Yến Cửu tươi cười không thay đổi, mà giải thích nghi hoặc, “Các cô bị đuổi việc.”
sau đó liền nhanh chông quay gót rời đi.
Lúc cô tiến vào thang máy, trước khi cửa thang máy chậm rãi khép lại một giây, liền nhìn thấy một người trong đó trước quầy lễ tân trực tiếp bị dọa đến hôn mê bất tỉnh.
Nụ cười nơi khóe miệng cô chợt trầm xuống thêm vài phần.
Chỉ là nụ cười này vô tình lọt vào mắt người đang đứng phía sau cô.
Qua phản chiếu của cửa thang máy, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Yến Cửu không quá để ý nhẹ nhếch đuôi lông mày, cười như không cười nói: “anh là trợ lý kiêm vệ sĩ riêng mà ba tôi sắp xếp cho tôi sao?"
Cô đã được Yến Quốc Hoài gọi vào phòng làm việc vào tối hôm qua và đã hàn huyên với ông trong hơn một giờ đồng hồ.
Ông nói là muốn cho cô một cơ hội thử sức, để cô gia nhập công ty với tư cách là phó chủ tịch, giải quyết ổn thỏa hết chuyện lần này, thậm chí còn cố ý bố trí hai gã vệ sĩ ở bên cạnh cô để tạm thời giữ an toàn cho cô.
Nhưng trong lòng cô biết những suy nghi của ông ta, chỉ là lời nói ra thì cũng rất hay rất dễ nghe mà thôi.
Phỏng chừng là Tôn Thư Tú muốn lợi dụng chuyện này đem cô đá ra khỏi nhà, làm cô hoàn toàn không có cơ hội kế thừa.
Về phần vệ sĩ bảo vệ cô, đương nhiên là giám sát cô!
"Anh tên là gì?"
“Phó Tứ.”
Yến Cửu cười, “tên này của anh cùng tên của tôi rất có hiệu quả như nhau, trùng hợp nhỉ.”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . .