Chương 3: Ghen

Xe ngựa tuyệt đẹp đang chạy trên đường, Cyril ngồi trên đệm trong xe ngựa, đôi mắt màu xanh nhạt híp lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Cậu vén rèm xe ngựa, cách đó không xa có một cánh đồng xinh đẹp, nhưng thứ hấp dẫn cậu nhất vẫn là người đàn ông trước mắt.

Estin mặc đồng phục quản gia màu đen cưỡi ngựa, dáng người của anh rất anh tuấn, mái tóc vàng bồng bềnh bị mũ lễ đè lên, đang nhìn thẳng về phía trước.

Estin chú ý tới động tĩnh của Cyril, quay sang mỉm cười dịu dàng với cậu.

Cyril vội vàng buông rèm cửa xuống, đầu ngón tay cong lại, trên mặt hiện lên một mạt ửng hồng. Anh ấy, sao anh ấy có thể cười với mình như vậy! Thật thất lễ!

Trước cổng lâu đài của thiếu gia Harvey đã có rất nhiều xe ngựa dừng lại, nên Cyril chính là người đến muộn.

Trong viện có các quý cô đang khiêu vũ, còn có đồ uống tráng miệng rất ngon, tuy rằng đến muộn nhưng Cyril nhưng bởi vì thân phận của cậu là con trai của ngài bá tước, nên Cyril hấp dẫn được rất nhiều sư chú ý từ những người đẹp của giới quý tộc.

Các quý cô mặt đỏ tai hồng thì thầm bàn tán với nhau, có một quý cô trong số đó rất táo bạo thậm chí còn nháy mắt với cậu. Cyril mỉm cười với họ một cách lịch thiệp và đưa Estin vào lâu đài để tìm người bạn thân của mình, Harvey.

Đại sảnh lâu đài so với đình viện càng xa hoa hơn, các quý cô mặc váy thắt lưng bồng bềnh ngọt ngào động lòng người, các công tử thiếu gia mặc âu phục cũng lộ ra vẻ anh tuấn của tuổi trẻ. Từ xa đã thấy Harvey đang nói chuyện với một vị tiểu thư xinh đẹp, nhưng vừa nhìn thấy Cyril, thì ánh mắt của cậu ta lập tức sáng lên, Harvey bưng hai ly rượu đi tới, đưa cho Cyril.

"Cậu nha Cyril, hôm nay nhìn cậu, rất anh tuấn, xem ra các tiểu thư ở đây đều bị cậu làm cho mê mẩn cả rồi, ghen tị quá đi!" Harvey cười cười, nhân tiện chào hỏi Estin: "Quản gia Estin, đã lâu không gặp!"

Estin hơi cúi đầu chào lại vị công tử, rồi trả lời: "Đã lâu không gặp, thiếu gia Harvey."

“Hôm nay cậu gọi tôi tới đây định chơi chủ đề gì đây!” Cyril ôm bả vai Harvey, rồi hai người bạn thân cùng nhau đi về phía sopha, nhìn thấy cơ thể hai người áp sát vào nhau, Estin âm thầm nhíu mày.

Harvey cùng Cyril ngồi ở trên ghế sô pha, vừa rồi khi cậu cùng Harvey nói chuyện thì có một tiểu thư mặc váy đi tới, cô nâng ly rượu trong tay, về phía Cyril, ngọt ngào nói: "Thiếu gia Cyril, ngài có thể uống với tôi một ly được không."

Vị tiểu thư đó nhìn Cyril với ánh mắt đắm đuối.

Cyril trong lúc nhất thời không có nâng ly rượu của mình lên, cậu nhỏ giọng hỏi người bạn thân bên cạnh: "Vị tiểu thư này là ai?"

"A, đúng, đúng, tôi quên chưa giới thiệu với cậu, đây là con gái út của nhà Nam tước Freeland, tên là Anais Freeland." Harvey giới thiệu tiểu thư Freeland cho Cyril trước, sau đó mới nhỏ giọng nói với cậu: "Cậu cũng đã đến tuổi nên tìm hiểu về những tiểu thư ưu nhã rồi đó."

Cyril bất đắc dĩ búng trán người bạn của mình một cái, rồi như là để giữ thể diện cho Harvey, mà cầm ly rượu lên và chạm cốc với Anais.

Cả ba uống hết cốc này rồi đến cốc khác, Anais có học một số kiến

thức về tài chính, nên cả ba cao giọng đàm luận về các vấn đề quốc gia và lý tưởng, trong khi đó thì Estin ở bên cạnh rót đồ uống cho ba người họ.

Trò chuyện một hồi, sàn nhảy bắt đầu, Harvey ám chỉ Cyril mời Anais khiêu vũ, có lẽ bởi vì vừa rồi tán gẫu cũng có chút hảo cảm, nên Cyril rất thoải mái mời Anais cùng khiêu vũ với mình.

Hai người theo nhịp trên sàn nhảy, cùng với các tư thế uyển chuyển, thu hút sự chú ý của các vũ công khác, khi họ nhảy đến chỗ sôi động giữa sàn, khán giả đều đồng loạt vỗ tay tán thưởng.

Harvey say sưa với những điều tốt đẹp mà mình đã làm khi đã kết hợp hai người họ lại với nhau, vui vẻ hỏi Estin đang đứng bên cạnh mình: "Cũng đã đến lúc Cyril bé nhỏ nên tìm một quý cô thanh lịch để yêu rồi. Anh xem, cậu ấy vui vẻ hạnh phúc chưa kìa." Harvey chậc lưỡi theo dư vị của rượu, nhưng mãi một lúc sau vẫn không thấy Estin trả lời, nên cậu ta thấy kỳ quái ngước nhìn lên, thi lập tức bị sắc mặt của Estin làm cho giật mình.

Estin nhìn chằm chằm về phía Cyril và Anais, sắc mặt anh có chút u ám.

“Này, có phải là anh cũng ghen tị không, thôi nào, thôi nào, anh cũng có thể tìm thấy được một cô gái để nhảy cùng mà, nói không chừng còn có thể khơi dậy ra tia lửa tình yêu đó!” Harvey huých cùi chỏ vào người Estin để anh hoàn hồn lại.

Estin giật mình phục hồi tinh thần, mỉm cười với Harvey, đáp: "Cảm ơn thiếu gia Harvey đã quan tâm."

Anais và Cyril vỗ tay theo điệu nhạc và nhảy múa. Anais ngọt ngào hỏi: "Thiếu gia Cyril, ngài quả thực là một công tử thú vị, không biết đêm nay tôi có thể có được vinh dự mời ngài đến nhà của tôi làm khách không?"

Ngay khi Cyril nghĩ rằng buổi tối không có việc gì làm, định đồng ý, nhưng trong lúc khiêu vũ xoay người cậu vô tình liếc mắt nhìn thấy Estin đang ôm một quý cô nhảy múa và hai người rất gần nhau, vị tiểu thư đó đang nói chuyện với Estin, nên anh lịch sự cúi đầu xuống lắng nghe cẩn thận, nhưng trong mắt Cyril, thì lại giống như Estin đang muốn hôn người thiếu nữ đó vậy!

Trong lòng Cyril dâng lên một chút phiền não và cáu kỉnh, cậu ôn nhu cười với Anais đang ở bên cạnh chờ đợi câu trả lời: "Ôi, thật xin lỗi tiểu thư xinh đẹp, tối nay tôi có chút việc cần xử lý, chỉ sợ không thể nhận lời mời của cô được.”

Anais thất vọng cắn môi, ủy khuất nhào vào trong l*иg ngực Cyril, nói: "Cyril thiếu gia, vậy lần sau ngài nhất định phải đến nha, Anais chờ ngài." Nói xong, còn nhân lúc mọi người không để ý tới bọn họ, nhanh chóng liếʍ yết hầu của Cyril một chút, đây chính là một ám chỉ trần trụi.

Cảm nhận được trên cổ có hơi ẩm, Cyril sửng sốt một chút, cảm thấy có chút khó chịu, cậu hơi đẩy Anais ra, lễ phép nhưng xa cách đáp: "Có cơ hội, chắc chắn tôi sẽ đến, tiểu thư xinh đẹp."

Sau khi sàn nhảy kết thúc vòng thứ nhất, Harvey cùng Cyril ngồi trở lại trên sô pha, Harvey dùng đầu gối đập vào đầu gối của Cyril, ái muội nói: "Anais còn chưa có khai hoa đâu, tối nay còn đang chờ cậu tới phá thân đó."

Cyril nghi ngờ hỏi: "Khai hoa là gì?"

Harvey ngẩn ra: “Chính là, chính là làʍ t̠ìиɦ đó!”

Đáng thương cho Cyril, cha mẹ cậu chuyển đến một tòa lâu đài cổ khác khi cậu mới 10 tuổi, những bức thư giữa Cyril và cha mẹ đều là xoay quanh về những chuyện lặt vặt trong cuộc sống và kiến

thức học thuật, nên cậu không hề biết chút gì về kiến thức phòng the.

Nhìn vào đôi mắt mờ mịt tràn đầy hoang mang của Cyril, Harvey chỉ có thể xấu hổ nói: "Cậu trở về tìm một giáo viên chỉ dạy các kiến

thức đó cho cậu đi, sau đó tìm một tiểu thư xinh đẹp thử xem."

“Thiếu gia Cyril, cũng đã muộn, nên trở về rồi.” Estin ngắt lời.

Cyril còn đang tức giận chuyện Estin vừa rồi cùng người khác khiêu vũ, nên cậu đã lấy lý do là mình còn phải khiển trách quản gia của mình, vì chuyện đã thất lễ thân cận với những tiểu thư ở đây và giờ phải quay về dạy dỗ quản gia một bài học.

Cyril tạm biệt Harvey và lên xe ngựa quay trở lại lâu đài Desa.

Khi đã trở lại phòng của mình, Cyril nói Estin giúp mình thay lễ phục thành đồ ngủ, sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cậu chủ xong, Estin đã trở lại phòng quản gia của mình để rửa mặt.

Cyril ngồi ở mép giường, muộn phiền và tức giận.

Khi ngồi xe ngựa trở lại, Estin cũng vẫn không phát hiện ra là mình đã không nói chuyện với anh ấy! Bình thường cha còn khen anh ấy thông minh mà, hừm, xem ra là cái người ngốc nghếch thì có!Không tinh tế gì hết, hừ!

Đã vậy anh ấy còn dám ôm người khác bằng bàn tay mà anh ấy đã luôn ôm mình nữa chứ, đúng là to gan! Hỗn xược mà!

Càng nghĩ càng thấy tức giận, nên Cyril nhấn chuông báo động trên tủ đầu giường, chỉ chốc lát sau, Estin đã vội vàng mở cửa xông vào đi tới trước mặt cậu.

Khi chuông reo, Estin vừa mới tắm xong, anh còn chưa kịp lau khô người, nhưng nghe thấy tiếng chuông dồn dập, anh tưởng thiếu gia đã xảy ra chuyện gì, nên vội mặc một chiếc áo khoác cotton trắng và quần, gấp gáp chạy tới phòng Cyril, thở hổn hển hỏi: "Cậu chủ, cậu có việc gì cần phân phó sao?"

"Quỳ xuống!"

Estin không một chút do dự, quỳ rạp xuống, làm sàn gỗ phát ra một âm thanh nặng nề.

"Anh biết hôm nay anh đã phạm phải lỗi gì không?"

Estin quỳ thẳng người, nghe câu hỏi rồi cẩn thận suy nghĩ, nhưng anh thấy là hôm nay mình đã rất tuân theo quy tắc, không hề mắc phải một sai lầm nào.

"Xin cậu chủ hãy nói cho tôi biết."

Cyril tức giận đến mức đạp lên cánh tay Estin, được rồi, nếu anh đã làm sai còn không chịu thừa nhận!

"Hôm nay anh có lỗ mãng khiêu vũ với tiểu thư nào trong vòng tay này của anh không!"

“Nhưng, thưa cậu, chính thiếu gia Harvey đã nói với tôi là đến mời quý cô đó khiêu vũ.”

"Anh đau chỉ có khiêu vũ không đâu, anh còn muốn hôn cô ta nữa kìa!"

Estin nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt anh lóe sáng, anh nhịn xuống ý cười, hỏi cậu chủ nhỏ đang tức giận: "Cậu chủ là bởi vì chuyện này mà tức giận sao?"

"Tất nhiên rồi! Ngoại trừ tôi ra, thì anh không được ôm người nào khác nữa, tôi cảm thấy như vậy rất bẩn! Ngoài ra, anh không được hôn bọn họ, khi chưa có sự cho phép của tôi!"

"Được rồi, cậu chủ, Estin nghe theo lệnh của cậu. Chỉ là, tôi muốn giải thích một chút, tôi không hề có ý muốn hôn vị tiểu thư kia, nhưng do nhạc to quá, mà vị tiểu thư đó lại nói nhỏ, nên tôi mới lại gần để nghe cho rõ."

"Không được, anh cũng không được tới gần cô ta!"

“Được, được, tôi sẽ nghe theo lời cậu chủ nói.” Estin quỳ gối xuống trước mặt Cyril, nâng tay cậu lên, hôn một cái vào mu bàn tay của cậu, nhẹ nhàng xoa dịu cơn tức giận của Cyril.