Chương 381: Chương 362: Người kế nhiệm

Nhưng loại thông thuận này rốt cuộc có thể duy trì bao lâu lại rất khó nói. Theo nhận xét của Lục Vi Dân, nếu các lãnh đạo thành phố Xương Châu không thể sớm đưa ra quyết sách, sự thông thuận này rất nhanh sẽ bị chôn vùi trong tiến trình thành thị hóa đang được đẩy mạnh. Nhưng cho đến bây giờ Lục Vi Dân vẫn không thấy các vị lãnh đạo thành phố Xương châu có nhiều cấp bách và dự đoán trên mặt này.

Giao thông thành phố Xương Châu chủ yếu là do hệ thống giao thông công cộng và xe đạp tạo thành, mà giao thông công cộng chủ yếu là do xe bus nội thành, xe điện là phụ. Nhưng so sánh khách quan với số lượng và tần suất sử dụng của xe đạp khu vực thành phố mà nói, phương tiện giao thông công cộng thành phố vẫn chỉ được xem là một bộ phận nhỏ, mà loại phương tiện giao thông như xe ta-xi và xe mô tô lại càng là sự hưởng thụ xa xỉ của kẻ có tiền.

Lục Vi Dân rất thích đi xe điện không ray, so với xe buýt trong thành phố, xe điện càng đúng giờ hơn, lại không có mùi xăng làm người ta khó chịu. Chỉ có điều tuyến đường xe điện không ray khá ít…cả khu thành phố chỉ có tám tuyến đường, nhưng cơ bản đã bao phủ cả mấy khu phố sầm uất chính của thành phố rồi.

Đường xe điện số ba xuất phát từ ngoài khu B2 của nhà máy 195 gần như đi ngang qua toàn bộ khu vực nội thành Xương Châu, qua hai cầu nhỏ Phỉ Thúy nối con đường sông nhỏ nối liền hồ Phỉ và hồ Thúy, tiến vào trung tâm thành phố, quẹo trái vào đường Nhật Đàm, cũng là nơi Tỉnh ủy tọa lạc.

Lục Vi Dân cố ý tránh thời gian đi làm đông đúc nhất từ hai giờ tới hai giờ rưỡi. Qua hai giờ rưỡi chuyến xe điện này sẽ rộng rãi hơn nhiều… dù trên xe có chỗ ngồi, nhưng Lục Vi Dân cũng lười ngồi. Chuyến xe điện này người già rất nhiều, những người già này lên xe anh không thể không nhường chỗ, nếu không sẽ làm những người xung quanh nhìn mình. Có khi còn có thanh niên tay chân nhanh nhẹn đặt mông ngồi trước, làm người ta phải tốn nước bọt ầm ĩ một phen, nên Lục Vi Dân không ngồi. Cũng may là không xa lắm, chỉ năm trạm xe, hơn hai mươi phút là tới rồi.

Phía trước là đường Nguyệt Đảm rồi, Ủy ban nhân dân tỉnh ngay trên đường Nguyệt Đàm, đường này cách đường Nhật Đàm nơi Tỉnh ủy tòa lạc còn cách hơn một km.

Lục Vi Dân xuống xe… trạm xe điện cách cổng tòa nhà Tỉnh ủy không tới năm mươi mét, sát ngay gần cổng Hội nghị thường vụ, hội đồng nhân dân tỉnh.

Không giống với cổng chính đầy đủ quy cách của hội nghị thường vụ, Hội đồng nhân dân tỉnh, cổng chính Tỉnh ủy có vẻ khiêm tốn, đơn giản, để lộ ra vẻ trang nghiêm. Các cảnh sát có vũ trang gác cổng không uy vũ, nghiêm túc mà đứng ở ngoài cổng như bên Ủy ban nhân dân tỉnh, mà đứng ở phía trong cổng. Chỉ cần không để ý một chút là bạn sẽ cho rằng đây là một cơ quan bình thường, chỉ bên trong cột cửa có treo một tấm biển có hàng chữ to màu đỏ tươi nhắc nhở mọi người, đây chính là trung tâm quyền lực của cả tỉnh Xương Giang.

Từ sau khi làm thư ký cho Hạ Lực Hành… số lần Lục Vi Dân đến Tỉnh ủy cũng không ít… nhưng trước kia đều là đi cùng xe Hạ Lực Hành đến, mà mấy vị lãnh đạo Ủy ban nhân dân Địa khu có mấy chiếc xe đều là làm chứng nhận ra vào của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, dán dưới góc phải của cửa xe, hơn nữa lại là hiệu xe Audi… vậy nên ra vào về cơ bản đều rất thuận lợi. Nhưng lần này Lục Vi Dân đi bộ đến, viên chức cảnh sát có vũ trang kia không tránh khỏi muốn xem thẻ công tác Huyện ủy Song Phong của Lục Vi Dân rất lâu, sau đó mới cho qua.

Phong cách của tòa nhà Tỉnh ủy trên cơ bản là học theo phong cách Tô Thức thập kỉ năm mươi sáu mươi. Bốn tòa nhà hai tầng gạch đỏ hình thoi xếp hàng, có vẻ rất cổ kính, cây sam cao lớn bốn phía và một số cây bùm bụp đã có thu hoạch, và cả vài bụi cây nhỏ lốm đốm trên mặt đất có sắc úa vàng trong màu xanh, làm người ta có một cảm giác vui vẻ, thoải mái.

Kết cấu của tòa nhà gạch đỏ rất độc đáo, không biết có phải lúc xây dựng có thêm vào cả sự yêu thích của người thiết kế không, ngoài chỗ cổng lớn ở giữa tiến vào có hành lang phân loại lên, hai đầu tòa nhà nhỏ cũng có riêng một cái cửa nhỏ, cũng có một cầu thang có thể lên lầu.

Dẫm lên chất gỗ dày của sàn làm người ta cảm thấy độ co dãn, đổi lại giày cao gót dẫm lên sẽ phát ra tiếng chan chát giòn vang. Nhưng cửa hai bên hành lang cơ bản đều là cài đóng, hiệu quả cách âm tốt, đảm bảo làm việc trong văn phòng không bị làm phiển bởi người đi lại ngoài hành lang.

Bốn tòa nhà nhỏ, về cơ ban đã quyết định phần việc riêng của nó. Tòa nhà trước nhất là nơi có bộ phận Mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy, cơ quan Đảng ủy và phòng đối ngoại. Mà hai tòa nhà nhỏ nằm sắp hàng song song lần lượt là bộ phận tổ chức và bộ tuyên truyền chiếm một tòa, Ủy ban kỷ luật và Ủy ban Chính trị Pháp luật một tòa. Mà tòa nhà nhỏ sau cùng quy mô to hơn một chút so với hai tòa phía trước, nền cũng cao hơn một chút, kết cấu cũng hơi khác. Đó chính là vốn hai bên đều có hành lang lên lầu, mà tòa nhà này chỉ có giữ lại lầu phía tây, còn đường phía đông biến thành một hình chữ L ở một đoạn góc ngoặt nhỏ, có chút giống với ký túc xã trường trung học số hai Phong Châu mà Lục Vi Dân ở trước kia. Còn văn phòng Tỉnh ủy và mấy vị lãnh đạo Tỉnh ủy làm việc ở tòa nhà cuối cùng này.

Tỉnh ủy vốn dĩ có bốn vị Phó bí thư, ngoài một vị Phó bí thư kiêm nhiệm Chủ tịch tỉnh ra còn có một vị Phó bí thư kiêm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Xương Châu, còn hai vị Phó bí thư còn lại lần lượt quản lý công tác Đảng - quần chúng và công tác kinh tế.

Sáu tháng cuối năm năm ngoái, Tỉnh ủy Xương Giang đã trải qua sự điều chỉnh nhân sự khá lớn. Ngoài Hạ Lực Hành lên làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy ra, Thiệu Kính Xuyên từ vị trí Phó bí thư phân công quản lý kinh tế thăng chức thẳng lên Chủ tịch tỉnh, hiện nay đã chuyển đến bên Ủy ban nhân dân tỉnh trên đường Nguyệt Đàm làm việc. Mà Phó bí thư từng phân công quản lý Đảng và quần chúng Lý Chiếu Nam đã miễn nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy, được bổ nhiệm làm Phó bí thư tổ Đảng Hội đồng nhân dân tỉnh, thay chân ông bố vợ Trương Tú Toàn của Thẩm Tử Liệt cơ bản đã mất năng lực làm việc, đợi cho đến bầu cử phụ hội nghị thường vụ của Hội đồng nhân dân năm sau.

Thời gian Lý Chiêu Nam đảm nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy tương đối dài, chỉ có điều trước đây ông ta vẫn là Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Mãi cho đến khi bố vợ Trương Tú Toàn của Thẩm Tử Liệt giải nhiệm đến Hội đồng nhân dân, ông ta mới tiếp nhận chức Phó bí thư phân công quản lý Đảng và quần chúng. Nhưng tuổi tác của ông đã sắp đến lúc nghỉ hưu, vừa hay Trương Tú Toàn vì lý do sức khỏe không tốt phải rút lui, liền cho ông ta chuyển vị trí, để ông ta bù vào Phó bí thư tổ Đảng Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân tỉnh này.

Lần này lập tức thừa ra hai vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy. Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy Xương Châu Uông Chính Hi tiếp nhận công tác của Lý Chiêu Nam, nhưng trước mắt vẫn chưa chính thức từ chức Bí thư Thành ủy Xương Châu. Nghe nói Phó bí thư Tỉnh ủy phân công quản lý kinh tế và Bí thư Thành ủy Xương Châu đều sẽ điều từ trung ương hoặc tỉnh ngoài, hiện nay vẫn chưa có thông tin chính thức. Tuy nhiên năm sau có lẽ tên hai người này sẽ được công bố.

Lục Vi Dân vẫn là lần đầu tiên lấy thân phận hiện nay xuất hiện trong tòa nhà nhỏ này. Bí thư Tỉnh ủy Điền Hải Hoa và Phó bí thư Uông Chính Hi đều làm việc ở đây, cuối dãy phía đông chính là chỗ làm của Bí thư Tỉnh ủy, còn đoạn giữa và phía tây là phòng làm việc của hai vị Phó bí thư.

Lục Vi Dân thấy cách sắp xếp phòng làm việc này rất hay. Nếu đến báo cáo công tác với Bí thư Tỉnh ủy, có thể trực tiếp đi lên lầu đông, còn đến phòng làm việc của Phó bi thư phân công quản lý kinh tế thì đi cầu thang giữa. Nếu đến phòng làm việc của Phó bí thư phân quản lý Đảng và quần chúng làm thì đi hành lang phía tây lên lầu. Cũng có thể nói ba vị lãnh đạo dù làm việc ở cùng tầng lầu nhưng muốn gặp mặt gần như là không thể, mà người đến phòng làm việc của ba vị lãnh đạo báo cáo công tác căn bản cũng không gặp phải các vị lãnh đạo khác.

Chỉ con đường làm người ta cân nhắc thật lâu nàycũng đủ làm người ta ngưỡng mộ tòa nhà này.

Văn phòng làm việc của Hạ Lực Hành cũng ở trên tầng hai, nhưng là gần phía đông, cách phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy không xa, chỉ cách nhau một phòng thư ký.

Lúc Lục Vi Dân bước vào tòa nhà này, tránh không nổi người đến dò hỏi. Cũng may Lục Vi Dân đã đi đến đây mấy lần, lúc đó là khi Đào Hán vẫn đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, cho nên không phải là xa lạ, chỉ là không có người dẫn hoặc tiếp, vẫn phải làm theo quy định tiến hành đăng ký. Vì vậy lăn lộn quen mặt cũng có chỗ tốt, ít nhất ở đây sẽ không phải chịu sự lạnh nhạt quá mức.

- Ngài là thư ký Lục?

Mở to hai mắt gần như không thể tin nổi, người thanh niên đứng trước mặt Lục Vi Dân nhìn Lục Vi Dân từ trên xuống dưới. Hắn chỉ cách mình khoảng một hai tuổi, hiện nay là cán bộ cấp Phó phòng rồi, hơn nữa chỉ làm thư ký cho Trưởng ban thư ký Hạ một năm đã khiến Trưởng ban thư ký không thể nào quên, cũng đem đến cho cậu ta áp lực rất lớn.

- Tôi là Lục Vi Dân, chắc cậu chính là Tiểu Lam, xin chào.

Lục Vi Dân mỉm cười gật đầu, hắn hiểu được sự chấn động trong lòng đối phương.