- Phó Bí thư Thẩm, tôi nghe ý của anh là muốn giải quyết vấn đề Tam Nông hay là muốn có sự bố trí chiến lược có tính tổng hợp mới có thể thực hiện được. Đặc biệt là chiến lược quốc gia rất coi trọng đầu tư, nới lỏng sự hạn chế của chính sách đối với các xí nghiệp tư nhân và xí nghiệp ở xã thị trấn? Nhưng điều này quá là bất đồng với tình hình chính trị trong nước.
Lục Vi Dân cũng càng ngày càng có hứng thú với vị Phó Bí thư Thẩm này.
Ở kiếp trước, hắn rất ít tiếp xúc với vị Phó Bí thư Thẩm này. Hắn có nói chuyện vài lần nhưng thậm chí còn chưa nói chuyện một cách chính thức, thì vị Phó Bí thư Thẩm này đã được điều đi rồi. Nghe nói cũng là chịu sự ảnh hưởng của “Sự kiện trái kiwi” của tỉnh Xương Giang.
Các cán bộ bị ảnh hưởng bởi sự kiện này, từ địa khu Lê Dương cùng với cán bộ cấp Phó giám đốc sở ba huyện trực thuộc lên đến gần mười người. Thẩm Tử Liệt nghe nói vẫn là vì có một số quan hệ ở Tỉnh nên mới chuyển sang đảm nhiệm Phó cục trưởng Cục lý luận ban Tuyên giáo tỉnh ủy.
Mà giống như Phó chủ tịch huyện Hoài Sơn lân cận là trực tiếp bị mất chức, còn Phó bí thư huyện ủy huyện Phụ Đầu, Phó chủ tịch huyện thì đều là bị miễn chức. Phó chủ tịch Địa khu Lê Dương sau khi bị ghi tội và xử phạt nặng. Mới hơn bốn chục tuổi đã được sắp xếp vào Mặt trận Tổ quốc địa khu công tác. Một cán bộ vốn rất có tiền đồ chính trị như thế, thế là con đường làm quan coi như đến đây kết thúc. Thậm chí ngay cả Chủ tịch Địa khu Lê Dương cũng bị ghi tội xử phạt.
Dường như bị câu nói này của Lục Vi Dân làm cho khϊếp sợ, đặc biệt là câu nói của Lục Vi Dân về việc không đồng nhất với môi trường chính trị trong nước kia, liền khiết Thẩm Tử Liệt phải đánh giá lại chàng thanh niên này.
Môi trường chính trị trong nước, từ ngữ này không phải người nào cũng có thể tùy ý nói ra ngoài miệng được. Đặc biệt là ở thời đại này, trong lúc nhạy cảm này, có thể dùng được từ ngữ này thì hoặc là cán bộ cao cấp ở một tầng cấp nhất định nào đó, hoặc là một số nhà nghiên cứu lý luận chính trị đẩy mạnh nơi đầu sóng ngọn gió.
Người thanh niên này tài gì đức gì dám dùng từ ngữ này trước mặt mình cơ chứ?
Lục Vi Dân cũng không ý thức được lời nói của mình lại có dấu vết gì khiến cho Thẩm Tử Liệt khϊếp sợ và tò mò như thế. Hắn ta còn đang tán dương Thẩm Tử Liệt. Trong môi trường chính trị như thế này mà lại có thể đưa ra quan điểm một cách rõ ràng như thế. Rằng vấn đề Tam Nông cần có sự thâm nhập chiến lược tổng hợp và sự ủng hộ chính sách của nhà nước mới có thể giải quyết được.
Trung Quốc sau thế kỷ hai mươi mốt, trong ngôn luận chính trị thì không giống như đầu những năm chín mươi của thế kỷ hai mươi cứ kín như bưng. Một số cán bộ dám nói ra, dám thực hiện, dám tìm tòi thậm chí lại được gắn với cái mác là cán bộ cá tính hóa, rất được tầng cao thưởng thức.
Nhưng ở cái thời đại hiện tại này, nếu như ai dám dùng những lời như thế này nói chuyện với lãnh đạo, thì hoặc là sẽ bị khiển trách là kiêu ngạo, thậm chí còn rất có khả năng bị đánh dấu. Còn những cán bộ thông thường căn bản cũng không thể có tố chất chính trị để nói ra kiểu ngôn từ như thế.
Thẩm Tử Liệt vẫn còn đang suy nghĩ sâu xa trong câu nói rất không đồng nhất với môi trường chính trị trong nước mà Lục Vi Dân nói. Lúc đầu ông ta không lên tiếng. Lục Vi Dân ý thức được lời nói của mình có phải là vượt mức quy định không, liền tự kiểm điểm xem lời nói của mình trước đó có vượt cấp không, cũng không phát hiện ra vấn đề gì thì mới yên tâm phần nào.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt ông chủ mà sau này mình sẽ phục vụ, ấn tượng đầu tiên khá là quan trọng. Hơn nữa hắn cũng từ chủ nhiệm Chu của Văn phòng Huyện ủy biết được rằng Thẩm Tử Liệt là một lãnh đạo không dễ tiếp xúc. Thư ký trước đó chính là bởi vì không hợp ý lắm nên mới bị đuổi đi. Vì thế nên Chu Du Minh mới luôn nhắc nhở Lục Vi Dân phải đặc biệt chú ý đến lời nói và việc làm của bản thân.
-Tiểu Lục, tôi có chút đánh giá thấp cậu rồi. Không ngờ cậu lại có thể hiểu rõ về sự biến đổi tình hình đất nước chúng ta như thế.
Thẩm Tử Liệt mỉm cười.
-Cậu ở Lĩnh Nam học tập. Bên đó chẳng phải luôn là nơi đi đầu cải cách mở cửa của Trung Quốc hay sao? Chẳng phải bên đó có cảm xúc rất sâu đậm?
-Vâng, Bí thư Thẩm, lúc tôi học đại học ở Lĩnh Nam, trong thời gian nghỉ hè cũng đã tiến hành điều tra thực hành ngoài xã hội, cảm xúc thực sự không ít. Đặc biệt là sau khi quay trở về Xương Giang thì đều cảm thấy có sự khác biệt rất lớn.
Lục Vi Dân gật gật đầu.
-Ồ, có phải đến Nam Đàm rồi thì liền càng thấy thất vọng và buồn hả?
Thẩm Tử Liệt ánh mắt hứng thú nhìn thẳng vào đối phương:
- Nói nghe xem, chủ yếu là sự tương phản ở phương diện nào?
-Bí thư Thẩm, ngài đang định kiểm tra tôi sao? Tôi chỉ là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp, nhận thức về một số hiện tượng và vấn đề vẫn không chính xác và chuẩn xác lắm, nên không dám trước mặt ngài múa rìu qua mắt thợ .
Lục Vi Dân nghiêm mặt ngồi ngay ngắn.
-Ha hả, Tiểu Lục, cậu sợ cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là đang nói chuyện tâm tình giữa hai chúng ta thôi mà, có gì đâu? Tôi chỉ muốn nghe một số cảm xúc thật của người ngoài cuộc khi trực tiếp thấy được làn sóng cải cách mở cửa ngay tại tuyến đầu cải cách mở cửa Lĩnh Nam như cậu mà thôi.
Thẩm Tử Liệt lắc đầu mỉm cười, cái cậu này không ngờ gây khó dễ ngay trước mặt mình.
-Vậy thì Bí thư Thẩm, điều tôi muốn nói chỉ là một số suy nghĩ và cảm nhận cá nhân của mình thôi. Dù sao thì tôi cũng mới bước vào xã hội, nhiều vấn đề nhìn còn chưa toàn diện, làm chưa được tốt.
Lục Vi Dân gãi gãi đầu, có chút ngại ngùng nói.
- Ừ, nói đi, tôi thực sự muốn nghe mà.
Thẩm Tử Liệt khoát tay.
Lục Vi Dân cũng sẽ không khách khí già mồm nữa. Hắn liền nói ra một số cảm nhận về nền kinh tế phát triển và cải cách ở bên Lĩnh Nam, đặc biệt là nói đến bên Lĩnh Nam không quá chú trọng sự tranh luận về lý thuyết tư tưởng, mà chỉ thích làm, không thích nói, nói ít làm nhiều, làm rồi không nói. Cách làm như thế có thể tránh được một số tranh chấp giằng co vô vị. Thẩm Tử Liệt cảm thấy rất hứng thú.
Khi Lục Vi Dân nói tới chuyện đi thực tiễn ở một xưởng đồ chơi và túi xách của nhà một người bạn cùng lớp, Thẩm Tử Liệt thậm chí hỏi tỉ mỉ xem nhà xưởng của người bạn học đó lúc đầu gia công như thế nào? Sau đó phát triển đến việc trực tiếp nhận được đơn đặt hàng từ Hồng Kông, rồi làm sao mua thiết bị, tuyển dụng công nhân, hoàn thành sản xuất, cuối cùng thông qua công ty xuất khẩu xuất hàng sang Hồng Kông, thực hiện việc thăng cấp kinh doanh cho doanh nghiệp như thế nào.
Tối đó, Thẩm Tử Liệt và Lục Vi Dân nói chuyện đến mười một giờ rưỡi. Lục Vi Dân hai lần nhìn đồng hồ, Thẩm Tử Liệt lúc này mới do dự không muốn mà kết thúc cuộc nói chuyện gặp mặt lần đầu
Một cuộc nói chuyện tâm đầu ý hợp, điều này khiến cho Thẩm Tử Liệt cũng phải ngạc nhiên. Ông ta không thể nào tưởng tượng được một sinh viên vừa mới tốt nghiệp lại có suy nghĩ sâu sắc về tình hình kinh tế chính trị đương thời như thế. Hơn nữa rất đáng quý là có rất nhiều quan điểm lại giống như quan điểm của mình. Đêm hôm đó ông ta có chút trằn trọc khó ngủ. Tiêu chuẩn giảng dạy đại học Lĩnh Nam chẳng lẽ lại cao minh đến thế? Ông ta quả thật khó mà tin được. Ngoài thiên tài ra thì ông ta dường như không tìm được một phán đoán nào phù hợp hơn để hình dung.
Lục Vi Dân trở lại phòng mình, nằm lên giường và liền cảm nhận thấy biểu hiện ngày hôm nay của mình có chút hơi quá rồi. Nhưng đối diện với một cơ hội có thể nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người, có được cảm tình tốt của người khác thì hắn không thấy lãng phí chút nào.
Việc tạo ấn tượng đầu tiên là rất quan trọng. Hơn nữa hắn cảm giác được Thẩm Tử Liệt là kiểu lãnh đạo rất coi trọng ấn tượng ban đầu. Hơn nữa khí chất của Thẩm Tử Liệt cũng khá thoáng. Vì thế dù có chút hơi quá thì cùng lắm cũng khiến cho đối phương tò mò chút thôi. Nhưng đây chỉ là càng tăng thêm sự coi trọng và thưởng thức của đối phương đối với mình.