Chương 2: Tính Kế

Sau kỳ thi đại học, chị gái chờ mãi mà vẫn không nhận được giấy thông báo trúng tuyển, còn tưởng phen này trượt vỏ chuối rồi, vừa vặn lại có bà mai tới nhà nói muốn giới thiệu Dương Tuệ Oánh cho Lục Thời Thâm, vì nhà trai là quân nhân tạm thời không thể về được, đôi bên đã xem ảnh của nhau và đều thấy rất hài lòng, cuộc hôn nhân này cũng đã được quyết định như thế.

Cũng chính vì nhà trai tạm thời khá bận rộn, không thể về đây nên gia đình nhà trai đã bỏ trước hai mươi đồng làm tiền đính hôn. Ở thế kỷ 21, hai mươi đồng chỉ đủ mua một cốc trà sữa nhưng ở thời đại này, đó lại là chi tiêu non nửa năm của một gia đình bình thường.

Nghe nói nhà trai là liên trưởng ở bộ đội, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, không gian thăng chức rất rộng. Từ sau khi đính hôn, ai nhìn thấy Dương Tuệ Oánh cũng phải khen một câu cô ta thật có phúc khí.

Nhưng ai ngờ đính hôn còn chưa đầy một tháng, đột nhiên Dương Tuệ Oánh nhận được giấy báo trúng tuyển của trường đại học, gia đình nhà trai biết được vô cùng mừng rỡ, còn đặc biệt tặng hẳn năm mươi đồng, nói là bằng lòng chu cấp cho Dương Tuệ Oánh học xong đại học.

Vốn đây là một chuyện hoan hỉ như thế, nhưng ai nghĩ vừa mới khai giảng được một năm thì Dương Tuệ Oánh đã thay lòng đổi dạ.

Cô ta yêu đương hẹn hò ở trường học cũng thôi đi, đằng này đối tượng hẹn hò lại còn là bạn trai của Dương Niệm Niệm nữa chứ, vốn chuyện này đã đủ khiến Dương Niệm Niệm tuyệt vọng rồi, Hoàng Quế Hoa không lấy ra được tiền từ hôn, đầu óc lên cơn chập mạch, vậy mà lại kêu Dương Niệm Niệm gả thay cho Dương Tuệ Oánh.

Dương Niệm Niệm nhất thời không chấp nhận được, lòng tin sụp đổ, dưới cơn nóng giận đã nhảy sông tự vẫn, sau đó thì có một màn như hiện tại.



Lúc này, nhà bọn họ đã biến thành trò cười trong toàn thôn rồi.

Thấy cô mềm rắn đều không chịu, Dương Thiên Trụ sa sầm mặt mũi nói: “Cho dù giờ kêu Tuệ Oánh gả cho Lục Thời Thâm thì Phương Hằng Phi cũng sẽ không lấy em đâu, bây giờ người ta đã là sinh viên đại học rồi, sau này tương lai rộng mở, làm sao có khả năng chịu lấy em chứ? Anh ta với Tuệ Oánh mới là một đôi trời sinh.”

“Em đã từ bỏ Phương Hằng Phi rồi, một người đàn ông có thể thay lòng đổi dạ bất cứ lúc nào cũng chẳng phải là cái thứ gì tốt đẹp, em không ham mê gì và cũng không muốn phải gả thay Dương Tuệ Oánh.” Dựa vào cái gì mà Dương Tuệ Oánh được sống sung sướиɠ rồi bắt cô đi hốt cứt cho cô ta?

Kiếp trước, cha mẹ coi cô như châu như ngọc, cô cũng chưa từng phải chịu loại thiệt thòi như vậy lần nào đâu, nghĩ đến cha mẹ mà hai mắt Dương Niệm Niệm đỏ lên, cũng không biết cha mẹ có thể chấp nhận được đả kích từ cái chết của cô không nữa.

Dương Thiên Trụ hừ lạnh: “Nói thật cho em biết luôn nhé, em không đồng ý chuyện này cũng vô dụng thôi, mẹ chúng ta đã gửi sổ hộ khẩu của em qua bên đó làm đăng ký kết hôn với Lục Thời Thâm rồi, bây giờ hai người chính là vợ chồng, kết hôn quân đội là không ly hôn được đâu, em chấp nhận số phận đi!”

Anh ta và Dương Tuệ Oánh mới là anh em ruột cùng cha cùng mẹ, tình cảm cũng sẽ sâu đậm hơn một chút, cũng vì lúc cha dượng còn sống đối xử với Dương Niệm Niệm tốt hơn là với anh ta và Dương Tuệ Oánh cho nên anh ta vẫn luôn có địch ý với Dương Niệm Niệm, cảm thấy không cùng một cha đẻ ra, cô với anh ta cũng không thân thiết gì.

Cũng chính vì như vậy mà khi nhà họ Lục lo lắng sau này Dương Tuệ Oánh sẽ thay lòng, đề nghị đăng ký kết hôn trước, anh ta với Dương Tuệ Oánh đã đưa ra biện pháp này.