Đến khi ở trở về nơi ở thì Mã Văn Tài mới buông nàng ra, Công Tôn Huyền Ninh duỗi tay chỉnh trang lại quần áo, hỏi, “Có chuyện gì phải trở về mới nói được?”
“Chuyện vừa rồi ngươi có ý gì? Bắt bóng thay Lương Sơn Bá? Ngươi có khả năng hả!”
Huyền Ninh nhíu mày, “Ta không bắt.” quét mắt nhìn Mã Văn Tài từ trên xuống dưới, “Không phải ngươi nói dù ta có bắt thì tĩnh không tính vào giao kèo sao?”
“Nếu ta nói tính thù ngươi sẽ bắt thật có phải không?” Mã Văn Tài âm trầm hỏi.
Công Tôn công tử ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Mã Văn Tài, giọng nói kiên định, “Đúng!”
……………………………………………………
Công Tôn Huyền Ninh và Mã Văn Tài xem ra là đã xảy ra chiến tranh lạnh rồi, lạnh đến mức có có thể có tuyết rơi luôn, và tất cả học sinh trong học viện đều đã biết đến.
Các học sinh vẫn còn nhớ rất rõ đến buổi sáng ngày hôm qua hai người vẫn còn vung tay đánh nhau, vậy mà vạn lần không nghĩ tới Công Tôn Huyền Ninh bình thường văn nhã mà tâm hồn cũng rất tao nhã lại ra tay trái ngược như vậy, đến cuối cùng phải nhờ tới Trần phu tử mới can được.
Sau đó Công Tôn Huyền Ninh chỉ nói ra hai chữ, “Luyện tập.”
“Ngươi, qua kia đi!” Công Tôn Huyền Ninh trực tiếp ném sách lên bàn của Tần Kinh Sinh, nàng không muốn ngồi cùng với cái tên lúc nào cũng nhìn nàng bằng ánh mắt hình viên đạn đó, nàng có thể tạm thời chịu đựng tính tình của Mã Văn Tài, nhưng không thể lúc nào cũng luôn chịu đựng cái loại tính nết như vậy được. Đừng tưởng rằng Công Tôn Huyền Ninh nàng đây là một quả hồng mềm, giúp đỡ là một chuyện, nhưng đã không giúp được hắn còni bị hắn khi dễ, Công Tôn Huyền Ninh nàng từ khi nào lại phải nhận những thứ như vậy chứ!
Tần Kinh Sinh vốn muốn phản đối, nhưng sau khi tiếp xúc với ánh mắt vô hồn của Huyền Ninh liền nhanh chóng thu dọn đồ vật đi đến hàng ghế đầu, rồi lại nhìn đến khuôn mặt lạnh lẽo của Mã Văn Tài, nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt, nên đành phải chen chúc cùng Vương Lam Điền.
Mà Tuân Cự bá ở phía sau Công Tôn Huyền Ninh liền nhanh chóng dịch qua bên cạnh, cười tươi đến mức thấy răng chứ không thấy mặt, hắn ta đã sớm không muốn ngồi cùng với Tần Kinh Sinh rồi.
Huyền ninh vỗ chỗ ngồi ở phía trước Lương Sơn Bá, hỏi, “Ngươi không ở Y Xá chăm sóc Chúc Anh Đài sao, sao lại tới đây học?”
“Vết thương của Anh Đài thương vẫn chưa lành, nhưng nàng vẫn muốn ta lại đến nghe Tạ tiên sinh giảng bài.” Lương Sơn Bá quay đầu cười giải thích.