Học đường là nơi một lũ thấp kém các nàng có thể đến sao? Đi xem!” Vừa mới đi thì thấy Huyền Ninh không nhúc nhích, lạnh giọng hỏi: “Ngươi không đi?”
“Đi chứ! Đương nhiên phải đi!” Công Tôn Huyền Ninh liếc ánh mắt sâu xa nhìn Mã Văn Tài.
“Gia nương văn nữ lai, xuất quách tương phù tương.”
“Gia nương văn nữ lai, xuất quách tương phù tương.”
“A tỷ văn muội lai, đương hộ lý hồng trang.”
“A tỷ văn muội lai, đương hộ lý hồng trang.”
“Tiểu đệ văn tỷ lai, ma đao hoắc hoắc hướng trư dương.”
“Tiểu đệ văn tỷ lai, ma đao hoắc hoắc hướng trư dương.”
“Khai ngã…Huyền Ninh?”
Vốn dĩ Tạ Đạo Uẩn đang hướng dẫn mọi người đọc , lại nhìn thấy toàn bộ những người vừa ra khỏi lớp học cùng với Công Tôn Huyền Ninh trở về, có chút kinh ngạc.
Mọi người thấy Tạ Đạo Uẩn dừng lại, đồng loạt quay đầu, thì thấy Công Tôn Huyền Ninh với những bạn học có liên quan đứng ở cửa lớp khoanh tay nhìn Tạ Đạo Uẩn, sắc mặt không rõ cảm xúc gì, mà Mã Văn Tài vừa muốn bùng nổ thì bị Công Tôn Huyền Ninh cản lại.
“Ngươi làm gì vậy?” Mã Văn Tài hất tay Huyền Ninh ra.
“Việc này huynh đừng nhúng tay vào.”Nàng không muốn nhìn hắn quỳ gối đối với Tạ Đạo Uẩn.
“Ma đao hoắc hoắc hướng trư dương?” Mã Văn Tài lạnh giọng hừ một tiếng, đi đến giữa phòng đá văng một chiếc bàn học, mực đen văng ra đầy đất: “Bây giờ các người tốt nhất cút ra khỏi đây cho ta! Nếu không đừng trách ta “Ma đao hoắc hoắc hướng trư dương!”
“Ngươi!” Chúc Anh Đài bỗng nhiên đập bàn đứng dậy: “Các người không học cũng đừng làm phiền người khác học bài!”
“Bang!” Một bạt tai vang vọng toàn bộ lớp học, mọi người đều ngơ ngác nhìn người đánh với người bị tát hai cái.
Công Tôn Huyền Ninh xoa xoa bàn tay đánh có chút đau, lạnh lùng nhìn Chúc Anh Đài bị đánh đến ngốc.
Tĩnh, đặc biệt yên tĩnh.
Mã Văn Tài không ngờ Công Tôn Huyền Ninh bỗng nhiên ra tay, cũng bị dọa một phen, thấy nàng tư thái lười biếng xoa xoa đôi tay trắng nõn, cục tức trong lòng liền biến mất, bây giờ cảm thấy trong lòng mình với Công Tôn Huyền Ninh chính là những người cùng suy nghĩ khó gặp được nhau lại tăng thêm vài phần, sau này có rất nhiều suy nghĩ của Huyền Ninh với hắn giống hệt nhau.
“Ngươi…Huyền Ninh…” Lương Sơn Bá đứng dậy kéo Chúc Anh Đài còn đang ngây ngốc ra đằng sau lưng, trừng mắt nhìn Huyền Ninh chất vấn: “Quân tử động khẩu không động thủ, ngươi tại sao lại đánh người như thế?”
Nếu nàng không động thủ, người động thủ chính là Mã Văn Tài, cô không muốn nhìn thấy cảnh tượng này.