“Chung quy là yếu thế.” Công Tôn Huyền Ninh thấp giọng lẩm bẩm, dường như là suy nghĩ không thông thuận thế ghé vào trên bàn: “Cũng không phải nữ nhi nào cũng có thể xuất đầu lộ diện.” Nói rồi nhìn về phía Mã Văn Tài: “Văn Tài huynh.”
Thấy trong mắt Huyền Ninh mang theo ba phần mê mang không minh bạch, Mã Văn Tài có chút không hiểu được, Công Tôn Huyền Ninh đường đường một thân nam nhi, không duyên cớ nhọc lòng những việc này làm cái gì? Nhưng thật ra Tạ Đạo Uẩn kia… Nàng có tư cách gì mà dạy dỗ Mã Văn Tài hắn!
Buổi trưa đến, các học sinh đều vội vàng đi đến nhà ăn, Mã Văn Tài cũng bị Tần Kinh Sinh bọn họ lôi đi, Công Tôn Huyền Ninh lấy cớ có việc liền tách khỏi Mã Văn Tài.
“Chủ tử, Tạ Đạo Uẩn nhận ra ngài.” Kỷ Gia ôm sách vở của đến Công Tôn Huyền Ninh nói .
“Ta biết.”
Mặc dù nàng và Tạ Đạo Uẩn không phải quá quen thuộc, nhưng Tạ Đạo Uẩn thân là chất nữ của Tạ An, khi hoàng cữu mở tiệc, Tạ Đạo Uẩn cũng có tham dự, nói thật ra, nàng đối Tạ Đạo Uẩn vẫn là rất ngưỡng mộ, rốt cuộc nữ nhi trong nhà có thể thông tuên như vậy vẫn là hiếm thấy, nhưng hiện tại Tạ Đạo Uẩn chẳng những gặp qua bộ dạng nữ trang của nàng, càng cùng nàng nói chuyện nhiều lần, còn sắp tới Ni Sơn Thư Viện.
“Kỷ Gia.” Công Tôn Huyền Ninh kêu“Ngươi đem viết phong thư giao cho Ảnh Thời, nói nàng tự mình đưa tới Tạ phủ Thừa tướng, cần phải muốn đưa tận tay cho Tạ Đạo Uẩn.” Ảnh Thời là một trong tứ đại ảnh vệ của nàng, Công Tôn Huyền Ninh từ trong tay áo rộng lấy ra một phong thư giao cho Kỷ Gia.
Kỷ Gia cúi đầu nhìn mắt nhìn bì thư một cái rồi liền bỏ vào trong lòng ngực: “Nô… Tiểu nhân lĩnh mệnh.”
“Chủ tử, lần trước bóng người kia Ảnh Nguyên đã bắt được, cũng tra ra người sau lưng là ai, đây là lời khai.”
Công Tôn Huyền Ninh dừng bước nhận lấy trang giấy tràn ngập chữ đen, chữ viết chữ khải, nhìn lướt qua, khóe miệng gợi lên ý cười khó thấy, đem tờ giấy vo tròn ném lại cho Kỷ Gia.
Nàng ta cho rằng dùng chút thủ đoạn vụng về này có thể dọa được nàng sao?
“Không biết sống chết.” Công Tôn Huyền Ninh nhàn nhạt mở miệng: “Nếu nàng muốn chơi, các ngươi liền cùng nàng chơi cho vui vẻ, giữ lại người sống là được.”
“Rõ! Chủ tử.”
Mặc dù Kỷ Gia kiềm chế sự kích động, nhưng bàn tay run rẩy của người kia vẫn là bị Công Tôn Huyền Ninh thấy được, khóe miệng cong độ cong ấm áp.
“Công Tôn công tử?”