“Công Tôn đồng học có gì dị nghị?” Sơn trưởng hỏi.
Công Tôn Huyền Ninh ngẩng đầu chạm mắt với sơn trưởng, khóe miệng giật giật, nói: “Học trò không có gì dị nghị.”
“Vậy mời Công Tôn đồng học đi lên làm mẫu một chút cho mọi người nghi thức ta vừa mới dạy.”
“Hả?” Công Tôn Huyền Ninh sửng sốt, giây lát hoàn hồn, đứng dậy cúi người hành lễ với sơn trưởng: “Vâng.”
Sơn trưởng dạy là lễ nghi, đối với điều này, từ hoàng thất cho tới bá tánh bình thường, dù là hoàng thân quốc thích, hay là vương quyền quý thần lễ nghi, nàng đều buộc phải học qua, cũng không thể quên, cho nên nàng mới có thời gian thường xuyên nhà rỗi mà ngây ngốc trên lớp của sơn trưởng.
Hôm nay học vừa khéo lại là lễ nghi với trưởng bối , Công Tôn HuyềnnNinh đôi tay khẽ khép, lòng bàn tay hướng vào nhau, đôi tay đặt phía trước cúi người vuông góc, động tác thập phần tự nhiên, cùng với tay áo xanh ngọc, bỗng sinh ra một tư thái nước chảy mây trôi, khiến sơn trưởng vừa lòng gật đầu.
“Được rồi, các trò mau nhìn xem, thi lễ Công Tôn đồng học xác thật là tiêu chuẩn.” Sơn trưởng khoát tay cho phép Công Tôn Huyền Ninh trở lại chỗ ngồi.
Vừa ngồi trở lại chỗ ngồi đã nghe Mã Văn Tài hỏi: “Ta nhớ rõ ngươi lên lớp chẳng hề nghe giảng.”
Công Tôn Huyền Ninh hơi hơi mỉm cười.
Quả thực khó giải thích, từ lần trước sau khi Mã Văn Tài vô ý làm nàng bị thương bắt đầu phá lệ thân thiết với nàng, làm nàng có chút kinh ngạc, cũng làm các học trò khác vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc, Diêm Vương mặt lạnh vậy mà lại có một mặt như vậy, nhưng cũng không ai dám bởi vì vậy bất kính với Mã Văn Tài.
Mã Văn Tài này, thật sự là lạnh lùng uy nghiêm.
Sau buổi học lễ nghi, sơn trưởng tuyên bố một tin tức chấn động, ít nhất đối với Công Tôn Huyền Ninh mà nói là tin chấn động, hai ngày sau, tài nữ Tạ Đạo Uẩn sẽ đến Ni Sơn Thư Viện, với tư cách giáo sư thỉnh giảng.
Lời vừa ra, phía dưới ồ lên một mảnh huyên náo.
“Sơn Bá, là Tạ Đạo Uẩn, là Tạ Đạo Uẩn tới!”
Sau khi nghe âm thanh kinh hỉ của Chúc Anh Đài ở phía sau, Công Tôn Huyền Ninh nhăn chặt mi, sắc mặt vô cùng lạnh lùng.
“Ồ, bản thân là nữ nhi vậy mà suốt ngày xuất đầu lộ diện.”
Công Tôn Huyền Ninh nghiêng đầu nhìn thấy vẻ giễu cợt trên mặt Mã Văn Tài, trong lòng không khỏi khó hiểu.
“Văn Tài huynh cảm thấy nữ tử nên ở nhà giúp chồng dạy con?”
Tuy rằng không rõ lắm Huyền Ninh vì sao lại muốn hỏi như vậy, Mã Văn Tài vẫn là trả lời: “Không phải sao? Bên ngoài có nam nhi là đủ rồi, nữ nhi vốn không thể so với nam tử, chung quy cũng là yếu thế.”