Chương 1

Khi Trình Vô Song ở trên đường ngăn kiệu muốn nói chuyện công bằng với ta, ta thậm chí còn không nhấc mí mắt lên.

"Muốn cầu kiến quận chúa nhưng lại không có lễ nghi cơ bản?"

"Phải quỳ xuống! Chọn nơi có tuyết dày chút."

Trình Vô Song bị đè ở trên tuyết, tuyết rơi dày đặc đánh vào nàng ta, vô cùng chật vật.

Sau một nén hương: “Phu nhân, nàng ta ngất rồi.”

Ta gật đầu và mở mắt: "Kéo sang bên đường, đừng cản đường ta."

Lớp chăn nỉ dày kín gió, gió lớn tuyết rơi đều bị ngăn cản bên ngoài, cũng che một đầu đầy mồ hôi của ta.

Vất vả quá nhiều không thể so sánh với người trẻ tuổi như các nàng, chút mưa gió cũng không muốn chịu.

Sau khi hồi phủ, vừa uống xong tách trà, cô cô đã thì thầm vào tai ta: "Người đã được đón đi, là Hầu gia tự mình ôm đi."

Hầu gia trong miệng Diêu cô cô chính là phu quân của ta Thẩm Như Trác.

Hắn vốn yêu thích sự sạch sẽ, không dám đυ.ng đến tờ giấy thấm mực, nhưng lại nguyện ý ôm Trình Vô Song người đầy bùn vào trong lòng.

Có thể thấy hắn rất thích đóa hoa mỏng manh này.

Ta thờ ơ xua tay, gọi con trai Thẩm Ý của mình, mỉm cười hỏi nó bài học hôm nay.

Cho đến khi Thẩm Như Trác mở rèm bước vào, một trận gió tuyết ập vào mặt mẹ con chúng ta.

Hắn kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng nhìn ta: "Song Nhi chỉ là một kẻ đáng thương không nơi nương tựa, ngươi cần gì sỉ nhục nàng trước mặt mọi người như vậy.”

“Hôm nay nàng ấy bị đông cứng, thân thể bị tổn thương, ngươi định bồi thường cho nàng ấy như thế nào?”

Ta nháy mắt với Diêu cô cô, cô cô tỏ ra lo lắng bước ra khỏi sân, sau đó ta lạnh lùng đáp: "Nếu nàng ta không tự mình đến cửa, làm sao ta có thể sỉ nhục nàng ta?"

“Tiêu tiền của ta, ngủ với phu quân của ta, còn dám tìm đến trước mặt ta diễu võ dương oai, không muốn mạng nữa sao?”

Lông mày của Thẩm Như Trác lập tức thắt lại, khó chịu nói: "Trong kinh thành mọi người đều khen ngợi Tạ Ninh ngươi thông minh tài giỏi, là người đứng đầu. Không ai biết bên dưới vẻ ngoài đẹp đẽ của ngươi là một trái tim độc ác."

"Bọn họ đã nhìn lầm ngươi rồi, ta cũng vậy!"

Nói xong hắn quay người bỏ đi.

Thân hình cao lớn của hắn bị gió tuyết che khuất, giữa tiếng gió hú, ta nhớ ra lúc trước người không tiếc hủy hoại thanh danh cũng phải cầu hôn ta chính là hắn…

Thẩm Như Trác là đích trưởng tôn của Thừa Ân Hầu, trực tiếp vượt qua Thẩm phụ không học vấn không nghề nghiệp kế thừa tước vị. Ta cũng là nữ nhi duy nhất của Hộ Quốc Công, từ nhỏ đã được phong là Quận chúa.