*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Não Lý Lan Phong trống rỗng không bao lâu, bên phía Vương Tiểu Khê đã có người trở lại.
Trương Diệp và Lý Nhất Thần chê tốc độ mạng trường không xài được cho nên kết bạn ra quán Internet chơi game, canh ngay trước lúc đóng cổng trở lại ký túc xá, hai người đẩy cửa ra, nửa kinh ngạc nửa sảng khoái nhìn nữ streamer ăn mặc hở hang trò chuyện ở giường trên.
Tích tắc Vương Tiểu Khê nghe thấy tiếng cửa phòng mở liền nhanh chóng tắt phựt video, đánh chữ giải thích với Lý Lan Phong là có bạn cùng phòng trở về, sau đó quay đầu phất tay với hai người một cái, lộ ra một nụ cười ngọt ngào chiêu bài, lập tức dùng giọng thiếu niên trong sáng chào hỏi: “Về rồi à? Tao mới vừa chat video một lát.”
Lý Nhất Thần suy nhược dựa khung cửa: “Trước hết mày đừng lên tiếng, để tao bình ổn lại đã.”
Trương Diệp mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tim, đi thẳng về chỗ của mình, sợ bị bạn cùng phòng bẻ cong.
Vương Tiểu Khê xuống giường, hoạt bát chạy đến trước gương bày ra mấy tư thế ghẹo người, nâng cằm nhìn chăm chú vào gương sâu xa nói: “Tao cũng muốn tự thẩm với chính mình một phát luôn, lời cho tên kia.”
Lý Nhất Thần nghe vậy điên cuồng lắc đầu: “Lời chỗ nào? Tao thấy một chút cũng không lời.”
Trương Diệp rất tán thành, phụ họa: “Đúng vậy, thật ra lần này để thẩm mày thì hắn phải bỏ ra cái giá đắt đó chớ…”
Đó chính là sự tín nhiệm với thế giới này!
“Ha ha, có đạo lý.” Vương Tiểu Khê nghĩ thấy cũng đúng, cười rộ lên nhìn có chút hả hê hư hỏng.
Trong lòng hai tên bạn cùng phòng không hẹn mà cùng thắp ba nén nhang cho đối tượng yêu qua mạng của Vương Tiểu Khê, lại bái bái vài cái.
Một bên khác, hot boy Lý ở trong phòng khách sạn đứng ngồi không yên, rất chi là nóng nảy.
Đối diện trường học không có khách sạn đẳng cấp gì, đa phần đều là phòng ọp ẹp bẩn thỉu mười đồng một đêm, Lý Lan Phong chọn ra cái tốt nhất trong đám xấu, chọn một chỗ đắt nhất để ở. Căn phòng này là “phòng tổng thống xa hoa” cao cấp nhất trong khách sạn nhỏ tên Tình duyên đô thị, nhưng mà trang trí trong phòng không thể hiện ra chút xa hoa nào, chủ khách sạn chỉ dối trá đặt một khung ảnh tổng thống nước Mỹ trên cái tủ đầu giường làm bằng gỗ thiếu một góc, cưỡng ép nói là phòng tổng thống, vách tường mỏng manh quả thực làm cho người ta hoài nghi khách sạn này có phải là dùng giấy đắp lên không, Lý Lan Phong có thể rõ ràng nghe thấy âm thanh vỗ tay vì tình yêu của các bạn hàng xóm sát vách, sát vách bên trái là một nam một nữ, sát vách bên phải thì lại là hai nam.
Dưới bầu không khí mờ ám này, hot boy Lý thể lực dồi dào thận cũng tốt liền đáng thẹn sinh ra cảm giác, mở điện thoại di động ra điên cuồng phát tiết lần thứ hai với bức ảnh quý giá chụp lại lúc chat video vừa nãy.
Lúc này đã là ban đêm hơn mười một giờ, qua thời gian đóng cổng của trường, Lý Lan Phong không về ký túc xá được, chỉ có thể ở lại khách sạn nhỏ này. Cậu bạn nhà giàu luôn tương đối soi mói phẩm chất sinh hoạt chỉ đành ấm ức gối lên cái gối mơ hồ tản ra mùi dầu bôi tóc của vị khách trọ tiền nhiệm, nghe anh bạn gay sát vách bên phải kêu ca ca kêu không ngừng, hắn mở ti vi muốn xem chương trình một chút dời đi lực chú ý, TV lại không thu được tín hiệu gì, trên màn hình tràn đầy hoa tuyết.
Nếu như là thường ngày, Lý Lan Phong thà rằng ngồi bên lề đường một đêm cũng sẽ không ở lại cái khách sạn nát này, vậy mà lúc này, trong lòng hot boy Lý rơi vào bể tình đang tràn đầy tình yêu nhân gian, hắn nhớ tới khuôn mặt đáng yêu của Vương Tiểu Khê, phút chốc liền cảm thấy mùi dầu bôi tóc trên gối không còn gớm như vậy nữa, ngay cả tiếng kêu giường của anh bạn gay sát vách cũng có chút êm tai.
Mình nhất định phải gặp em ấy ngoài đời thực, Lý Lan Phong nằm gối lên cánh tay, rơi vào trầm tư.
Vương Tiểu Khê chưa từng tiết lộ thông tin đời thực với Lý Lan Phong, hơn nữa coi như Lý Lan Phong chủ động nhắc tới, Vương Tiểu Khê cũng sẽ đổi chủ đề hoặc là uyển chuyển từ chối trả lời, hai người mập mờ lâu như vậy, nhưng ngay cả Vương Tiểu Khê học ở đâu Lý Lan Phong cũng không biết, cho nên hiện giờ Lý Lan Phong không thể làm gì khác hơn là chuẩn bị cho tình huống tương đối xấu —— trước tiên giả thiết thành phố hai người học cách rất xa.
Nào có biết vị trí địa lý của họ thật ra cách nhau rất gần.
Không chỉ vị trí địa lý, ngay cả giới tính cũng rất gần…
Có xa nữa thì cũng chỉ là vấn đề một tấm vé máy bay thôi, 1 tháng 5, 1 tháng 10, nghỉ đông và nghỉ hè, mấy thời gian này đều có thể gặp mặt, nghỉ đông và nghỉ hè còn có thể cùng đi ra ngoài du lịch, rất tốt, chịu đựng qua ba năm rưỡi đại học, tốt nghiệp xong liền dễ rồi, yêu xa cũng chưa chắc là không đáng tin, mình không phải loại người dễ thay đổi, em ấy… trong game em ấy cũng không hề nói chuyện với đứa con trai nào khác, nội dung trên mạng xã hội cũng thanh thuần thế, tuyệt đối là em ấy quá thích mình mới như vậy, rõ ràng vừa thả thính liền đỏ mặt, bé ngốc… hot boy Lý tự kỷ tính toán, nghĩ rất xa.
Thật ra việc này không trách hắn, nếu như là một thằng con trai chưa từng có số đào hoa đột nhiên bị một cô gái xinh đẹp điên cuồng thả thính, vậy tám phần là sẽ sinh nghi, nhưng trong quan niệm của Lý Lan Phong, mình được thích rất là bình thường, chỉ có điều trước đây người thích hắn hắn vẫn luôn không thích thôi, nhưng được con gái theo đuổi cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
Mười phút sau…
Họ Lý rất dễ đặt tên cho con, Lý Lan Phong nghĩ, hoàn toàn sống ở trong mơ.
Sau buổi tối tán gẫu cảm xúc mãnh liệt, sáng hôm sau, Vương Tiểu Khê tâm tình sung sướиɠ đứng ở trước gương, vừa huýt sáo, vừa tô son điểm phấn thơm nức hương, chuẩn bị để chút nữa đi ra dạo phố mua quần áo. Gió xuân ấm áp xuyên thấu qua cửa lưới thổi vào phòng ngủ, lay động góc váy dài và mái tóc giả ngang eo phiêu dật của Vương Tiểu Khê, hương tường vi ngọt ngào trên người Vương Tiểu Khê lan ra cửa sổ để mở, hòa tan trong hành lang ký túc xá nam, như có như không lay động từng trái tim nóng bỏng.
Lúc này, chú chim non Vương Tiểu Khê nhặt về quãng thời gian trước đang ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở trong hộp giấy, hai con mắt đậu đen bắn ánh sáng ra bốn phía, dùng ánh mắt hào hùng như sắp chinh phục biển sao mà ngắm nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, ngay cả một nhúm lông ngốc trên đỉnh đầu cũng hăng hắng hái hái đứng thẳng lên!
“Chíp chíp!” Chim nhỏ thoả thuê mãn nguyện vỗ vỗ cặp cánh đủ lông.
Nhưng mà trong phòng cũng không có ai lưu ý đến tình huống khác thường của nó…
Lý Nhất Thần nâng chăn đi qua từ phía sau Vương Tiểu Khê, dự định thừa dịp mặt trời còn đẹp phơi chăn trên ban công. Hắn duỗi tay ra từ dưới chăn vụng về mở cửa ban công ra, chính mình còn chưa bước ra, một vật nhỏ lông xù xù đã vụng về vỗ cánh, lướt qua má hắn bay thẳng lên trời!
“Đờ mờ! Chim, chim bay rồi!” Lý Nhất Thần thất thanh kêu to, ôm chăn gấp đến độ nhảy loạn.
“A?” Vương Tiểu Khê mang giày sandal cộp cộp chạy đến ban công, nhưng chim nhỏ đã bay không thấy tăm hơi.
Trương Diệp lú ra cái đầu từ giường trên, hỏi: “Bay cũng đâu có sao đâu? Tao thấy chân nó cũng lành rồi.”
“Tao đi tìm xem, ” Vương Tiểu Khê vừa nói vừa vén váy lên cộp cộp chạy ra ngoài, “Dây cột tóc tao cố định chân cho nó còn chưa gỡ ra, lỡ vướng ở trên cây hay gì đó…”
Giày sandal trên chân Vương Tiểu Khê cực kỳ không thích hợp cho việc chạy bộ, dây cột tinh xảo nhìn thì đẹp nhưng chạy lại ghìm chân, hơn nữa hôm nay để hiệu quả giả nữ tốt nên cậu mang một cái ngực giả cup C, hai cục nhựa bự trước ngực theo bước chân cậu điên cuồng lắc lư trái phải, nặng đến đau cả cổ, cũng may cậu mới vừa chạy ra khỏi tòa nhà ký túc xá chưa tới hai mươi mét đã phát hiện tung tích chim non—— trên đường đi về nhà ăn, ba thằng con trai dáng người cao lớn đang cúi đầu tụ lại với nhau, một người trong đó dùng ba phần tư bóng lưng đối diện Vương Tiểu Khê, đang dùng hai tay nâng một vật nhỏ lông xù xù, một thằng con trai khác thì lại nói chuyện với hắn: “Con chim này sao bay bay còn rớt xuống? A, chân này què rồi hả?”
Chàng trai đưa lưng về phía Vương Tiểu Khê không đáp, chỉ giống như bị đánh vào linh hồn nhìn chằm chằm dây cột tóc hoa anh đào hồng nhạt trên đùi chim nhỏ.
Vương Tiểu Khê không nhìn thấy ngay mặt cậu trai kia, không hề thấy không ổn, thả làn váy vung vẩy cao cao xuống, tiên khí phiêu phiêu đi về phía cậu trai kia, nhẹ nhàng vỗ một cái trên lưng hắn chuẩn bị đòi lại chim.
Cậu trai run lên bần bật như bị điện giật, xoạt một phát xoay người, hai người bốn mắt giao nhau, đều sững sờ, song song mất đi năng lực tư duy.
Lúc này hoa đào đã tàn, hoa anh đào nở rộ, có gió nhẹ từ mặt hồ tình nhân lướt qua, lay động cành cây tán lá, ăn cắp một luồng hơi nước mát lạnh và một làn phấn hoa anh đào, từ phương hướng tòa lầu Bác Nhã xa xa thổi tới, lách qua khoảng cách không tới hai mươi cm giữa hai người. Lý Lan Phong hơi cúi đầu, ánh mắt bình tĩnh rơi vào trên mặt Vương Tiểu Khê, mà Vương Tiểu Khê cũng đang nhìn hắn, ánh nắng tươi đẹp chênh chếch cắt qua chóp mái ký túc xá trải xuống mặt hai người, phủ cho hai người một tầng ánh sáng sạch sẽ.
Gió và hoa, ánh mặt trời và hồ nước, xúc cảm yếu ớt của chim non trong lòng bàn tay cùng với tiếng trái tim rộn ràng nhảy nhót, cũng giống như tình yêu.
Có điều bầu không khí duy mỹ này tích tắc bị Vương Tiểu Khê nhiễu loạn, cậu hít một hơi khí lạnh, xuất phát từ bản năng che giấu chân tướng gấp gáp lui về phía sau một bước dài.
Hai người hoàn hồn lại từ trong cuộc gặp gỡ như phim, cùng tìm về năng lực suy nghĩ, nhưng năng lực khống chế biểu tình đều chưa online.
Vì vậy miệng Lý Lan Phong chậm rãi há thành một hình chữ O: “…”
Đây không phải là cục cưng của mình à!?
Miệng Vương Tiểu Khê cũng chậm rãi há thành một hình chữ O: “…”
Đây không phải là bình xịt thiểu năng kia à!?
Hai người cực độ khϊếp sợ trợn tròn miệng đứng đối diện, thoạt nhìn hệt như một cặp cá hôn môi*!
“Em…” Sau chốc lát tĩnh lặng, Lý Lan Phong hoàn hồn lại trước, trên mặt nhanh chóng lộ ra một nụ cười bất ngờ xen lẫn anh tuấn, kích động đến đầu lưỡi cũng hơi thắt lại, “Chúng ta, chúng ta cùng trường hả?”
Tròng mắt Vương Tiểu Khê hơi xoay chuyển, đại não hoạt động với vận tốc cao.
Đờ mờ mờ mờ mờ mờ! Bình xịt thế mà lại cùng trường với mình? Hai người bên cạnh là bạn cùng phòng của hắn à? Nếu ngay bây giờ mình vạch trần chân tướng rõ ràng thì hắn sẽ cực kỳ mất mặt trước mặt bạn cùng phòng! Hơn nữa mình còn có thể nhìn thấy biểu tình của hắn ngay hiện trường… Vương Tiểu Khê nghĩ tới đây, tâm tư hơi lung lay, vì vậy cậu khí thế hung hăng một tay chống nạnh, một tay vung lên thẳng tắp chỉ về phía Lý Lan Phong, đôi mắt to xinh đẹp trợn lên tròn xoe, bộ ngực giả ưỡn lên cao cao, chuẩn bị thả ra chiêu lớn đã chuẩn bị một tháng!
Người thật của em ấy cũng tốt, thật đáng yêu, chỉ có điều hình như ngực nhỏ hơn trong video một vòng… Lý Lan Phong nâng chim tình yêu trong tay, bị động tác chống nạnh của Vương Tiểu Khê chọc cho gương mặt tuấn tú ửng đỏ, chứa đầy tình ý nhìn Vương Tiểu Khê, chuẩn bị lắng nghe giọng loli ngọt ngào của cục cưng hắn ở khoảng cách gần.
Vương Tiểu Khê thì lại dùng ánh mắt bác nông dân nhìn hoa màu thu hoạch được mùa vui mừng nhìn Lý Lan Phong, chuẩn bị thu gặt vụ thu hình người này!
Hết chương 9
Lý Lan Phong hôm nay: họ Lý rất dễ đặt tên cho con, khà khà.Lý Lan Phong sau này: vẫn nên nuôi một con chó họ Lý đi, Lý Cầu Cầu, lại đây ba ba ôm...*Cá hôn môi: