- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
- Chương 31: Chơi game và tôi cực kỳ hung ác
Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
Chương 31: Chơi game và tôi cực kỳ hung ác
Năm ngón tay hơi lạnh của Lý Lan Phong mang theo cường độ khắc chế nhưng không cho trốn tránh đè sau gáy Vương Tiểu Khê, Vương Tiểu Khê không tránh được, cũng không muốn tránh.
Mới nãy lúc bị Lý Lan Phong đẩy lên trên tường đè lại Vương Tiểu Khê còn có chút đề phòng và không được tự nhiên, nhưng nguyên bộ lời tâm tình phát huy siêu việt của Lý Lan Phong thật là làm người ta không thể chống đỡ nổi, trong lúc hắn nhẹ nhàng chậm rãi nói chuyện, căn phòng nhỏ này tựa như cũng theo đó phân tách thành hàng trăm hàng nghìn hàng tỉ ước số bé nhỏ, mỗi một ước số nhỏ đến độ không có cách nào bắt giữ đều nghiêm ngặt tuần hoàn theo quỹ tích của mình từ khi vũ trụ bắt đầu nổ tung, vận hành không hề sai lệch, lúc này mới tạo dựng ra thế giới có Lý Lan Phong và Vương Tiểu Khê tồn tại, hai người họ lướt qua dòng lũ có những khả năng vô cùng vô tận, như kỳ tích mà sinh ra, lại như kỳ tích mà gặp gỡ, như chỉ để có thể đứng ở trong căn phòng tối tăm này trao nhau một nụ hôn ngọt ngào mà bí ẩn.
… Đám sinh viên khối khoa học tự nhiên văn nghệ lên thực sự là cực đáng sợ, Vương Tiểu Khê mơ mơ màng màng nghĩ, trái tim gần như sắp hòa tan thành một bãi nước đường, cậu ngước đầu, cảm nhận đôi môi mềm mại của Lý Lan Phong dính vào với mình, nụ hôn này ban đầu thuần khiết lại ấm áp, nhưng rất nhanh, Vương Tiểu Khê liền bị Lý Lan Phong chọc cho há miệng ra, trong tích tắc đầu lưỡi chạm nhau, Vương Tiểu Khê cảm giác được bắp thịt toàn thân Lý Lan Phong đều căng thẳng, nhiệt độ xung quanh đột nhiên trở nên lửa nóng, cấp tốc khiến một chút khắc chế mà Lý Lan Phong nỗ lực duy trì bốc hơi gần sạch.
Không biết qua bao lâu, Vương Tiểu Khê bỗng nhiên a a kêu rên đẩy đẩy ngực Lý Lan Phong, quay người bật chốt mở đèn lên, mặt đỏ như chú cua nhỏ hấp chín, chỉ cần bưng lên là có thể ăn. Lý Lan Phong cũng hơi đỏ mặt, hơi thở hỗn loạn, ngực hai người kịch liệt phập phồng nhìn nhau chốc lát, Vương Tiểu Khê xấu hổ cúi đầu đỡ trán, lắp bắp nói: “Bằng, bằng không anh đi WC, giải quyết một cái đi?”
Lý Lan Phong hít một hơi thật sâu, giọng hơi khàn khàn: “Không đi.”
“Thế… thế làm sao bây giờ?” Vương Tiểu Khê giơ tay lau lau đôi môi nóng bỏng, cảm giác giống như có hơi sưng lên, thấy Lý Lan Phong vẫn như tượng đứng tại chỗ, Vương Tiểu Khê cố tìm chuyện để nói, “Sao em lại nói lắp thế này, đầu lưỡi xoắn lại hết rồi.”
“Vuốt vuốt giúp em nhé?” Lý Lan Phong bình tĩnh hỏi.
“Không cần, ” Vương Tiểu Khê liếc nhìn nơi nào đó của Lý Lan Phong một cái, sâu xa nói, “Giờ em biết anh làm cái gì trong nhà vệ sinh khách sạn rồi.”
Lý Lan Phong nhướn mày, giải thích: “Ngày thường kỳ thực anh không có nghẹn đến thế, em đừng hiểu lầm, chỉ đối với em… anh mới như vậy.”
Người mình thích mỗi ngày lúc ẩn lúc hiện ngay trước mắt, thật sự rất khó để không cầm thú.
Cũng không biết Vương Tiểu Khê tưởng tượng cái gì, mặt đỏ càng dữ dội hơn.
“Bây giờ anh chỉ muốn ôm em.” Lý Lan Phong nói, nhẹ nhàng kéo Vương Tiểu Khê vào trong lòng, thật cẩn thận để cho từ phần eo trở xuống của hai người vẫn duy trì một khoảng cách, sau chốc lát yên tĩnh, Lý Lan Phong hỏi, “Cục cưng muốn suy nghĩ bao lâu, có thể cho anh một kỳ hạn không?”
Vương Tiểu Khê chôn mặt trên vai Lý Lan Phong, hài hòa hữu ái thương lượng: “Một tuần thì sao?”
Thật ra vừa nãy Vương Tiểu Khê suýt nữa đã trực tiếp đáp ứng, có điều cậu lo lắng mình chỉ nhất thời kích động đớp thính mờ đầu, chưa chắc là thật sự cong, dù sao thì cái chiêu vừa rồi của Lý Lan Phong ngay cả thần tiên sợ là cũng sẽ bị lay động. Cho nên Vương Tiểu Khê muốn chờ tâm tình bình ổn lại rồi cẩn thận xác nhận cảm giác của mình đối với Lý Lan Phong cùng với xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình. Cậu đã từng phụ lòng Lý Lan Phong một lần, không dám có lần thứ hai, lỡ như bởi vì nhất thời ấm đầu mà đáp ứng qua loa, chờ cơn mới lạ qua đi lại phát hiện thật ra độ tiếp nhận của mình đối với quan hệ yêu đương đồng tính có hạn, vậy không biết Lý Lan Phong còn hắc hóa ra sao nữa.
Lý Lan Phong giơ tay vuốt ve mái tóc đen của Vương Tiểu Khê, nói: “Được, vậy một tuần sau anh chính là bạn trai em.”
Vương Tiểu Khê không phản bác, chỉ hàm hồ đáp một tiếng.
Thiếu niên hái nấm rốt cuộc cũng quang minh chính đại nhổ được nấm độc nhỏ lên, chỉ có điều nấm độc nhỏ vẫn còn mất tự nhiên không chịu cho ăn, sợ mình có độc, thiếu niên hái nấm chỉ đành mềm giọng an ủi, dịu dàng xoa xoa mũ nấm độc nhỏ, nỗ lực khiến nấm độc nhỏ hiểu rõ rằng thật ra nó đã không còn độc tính.
Hai người ôm nhau một chốc, Vương Tiểu Khê dán vào ngực Lý Lan Phong, mang theo chút tâm trạng không biết làm thế nào sau khi được thổ lộ, hỏi: “Bây giờ chúng ta… làm gì?”
Vương Tiểu Khê cảm thấy cứ ôm ấp yêu đương như vầy thật sự là quá ngượng ngùng…
Lý Lan Phong cười cười: “Ngày thường làm cái gì, bây giờ làm cái đó.”
Vương Tiểu Khê nhớ lại hoạt động chủ yếu lúc hơn tám giờ tối của hai người hồi trước, nói: “Vậy chơi game một lát nha?”
“Được.” Lý Lan Phong liếc cậu, “Lên acc chính của em đi.”
Vương Tiểu Khê bị ép bởi da^ʍ uy của Lý Lan Phong, dùng acc chính kết bạn với hắn, nghề nghiệp acc chính của Vương Tiểu Khê là đao khách, đặt tên vô cùng đơn giản thô bạo, kêu là “Tôi cực kỳ hung ác”.
Hai người vai sóng vai ngồi ở trước bàn mở game trong máy tính, Lý Lan Phong vừa login liền dùng một lá bùa truyền tống, trên màn hình, một kiếm tiên toàn thân đồ cam đứng chung chỗ với một đao khách.
Vương Tiểu Khê ngơ ngác nhìn chằm chằm màn hình, hồn bay lên trời, quay về nụ hôn đêm nay, cậu đang phát ngốc, kênh trò chuyện riêng chợt truyền đến một tiếng đinh.
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Cục cưng đi nào, ca ca dắt em đi gặt đầu người.”
Tôi cực kỳ hung ác: “…”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
- Chương 31: Chơi game và tôi cực kỳ hung ác