- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
- Chương 3: Quả táo nhỏ và con nhím nhỏ
Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
Chương 3: Quả táo nhỏ và con nhím nhỏ
Ỷ kiếm túy thiên thương không từ bỏ lại gửi sang một lời mời giao dịch, bỏ vào ô giao dịch mười vạn linh thạch, nói: “Nhận đi, không thể để em kêu tôi là sư phụ không công được.”
Vương Tiểu Khê bỏ hai mươi vạn linh thạch vào trong ô giao dịch.
Ỷ kiếm túy thiên thương: “…”
Vương Tiểu Khê: “Em thật sự có mà, sau này không đủ rồi lại hỏi xin sư phụ.”
Ỷ kiếm túy thiên thương hủy bỏ giao dịch, đứng tại chỗ, không nói một lời, không nhúc nhích.
Lúng túng im lặng giằng co một chốc, Vương Tiểu Khê chọc hắn: “Sư phụ, anh đang ngẩn người à?”
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Đang treo giải thưởng.”
Đang treo giải ba mi đấy à? Trong lòng Vương Tiểu Khê mắng vậy, ngoài miệng lại nói: “Sư phụ treo giải ai đó?”
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Mấy cái bình xịt.”
Quả nhiên là đang treo giải mình với bạn bè mình! Vương Tiểu Khê rít gào trong lòng, ngoài miệng lại hỏi: “Tại sao họ lại mắng anh?” Trong lòng anh không chút tự biết sao?
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Chắc rảnh.”
Rảnh em gái mi! Rõ ràng là mi mắng người ta trước, người ta mắng lại là tự vệ! Vương Tiểu Khê hận đến nghiến răng, để nhóm bạn bè không bị treo giải không ngớt, rất có tâm cơ khuyên nhủ: “Sư phụ đừng chấp nhặt với họ, treo giải còn lãng phí linh thạch, rất không đáng, hôm nay anh làm hằng ngày chưa? Không thì cùng làm hằng ngày với em đi. [đáng thương] [bán manh]”
Ỷ kiếm túy thiên thương im lặng chốc lát, nói: “Ừm, kéo vào sổ đen hết rồi.”
Trước mặt gái thì giả bộ rất có tố chất, gặp phải gamer nam thì ra sức bắt nạt, người này thật đúng là nát đến tận gốc rễ… Vương Tiểu Khê liếc trắng mắt, ngay cả đầu cũng xoay một vòng theo tròng mắt.
Ỷ kiếm túy thiên thương bắt đầu dùng bùa truyền tống, nói: “Đi, dắt em đi hằng ngày, trước hết về chủ thành nhận nhiệm vụ đã.”
Vương Tiểu Khê vội hỏi: “Được, đúng rồi, sư phụ anh có YY không?”
Ỷ kiếm túy thiên thương gửi tới một chuỗi số.
Vương Tiểu Khê lén lút đăng nhập acc YY mình đặc biệt chuẩn bị để trừng trị bình xịt, mà avatar acc clone đó chính là một tấm ảnh selfie trang điểm tinh xảo của Vương Tiểu Khê.
Lúc chụp ảnh, Vương Tiểu Khê rất có tâm cơ dùng răng nhẹ nhàng cắn môi dưới, khiến đôi môi trở thành tiêu điểm kết cấu của tấm ảnh. Đôi môi cậu rất đẹp, đẫy đà không thiếu thịt, nhưng cũng không có vẻ quá dày, viền môi tinh xảo khiến hai cánh môi hoa có cảm giác lập thể, lên hình có hiệu quả rất tốt, lại thêm một lớp son bóng lộ ra ánh sáng nhạt trơn mượt, hai cánh môi liền sinh ra một loại cảm xúc duy mỹ như rau câu, Vương Tiểu Khê tự nhìn tấm hình này cũng hận không thể xông tới cắn một cái trên môi mình, càng không cần phải nói người khác.
Bởi chụp quá đẹp, Vương Tiểu Khê sợ đối phương tưởng mình tùy tiện tìm ảnh ở trên mạng, liền cố ý dùng phần mềm pts gắn thêm vài sticker hoạt hình ở trên góc, để tăng cường ấn tượng “đây là hình của tôi”.
Để trả thù bình xịt, thực sự là nhọc cả lòng!
Quả nhiên, sau khi kết bạn với nhau, đầu tiên là Ỷ kiếm túy thiên thương dặn dò một vài hạng mục cần chú ý khi làm nhiệm vụ hàng ngày, lập tức có vẻ như lơ đãng hỏi một câu: “Avatar của em, là chính em à?”
Vương Tiểu Khê: “Phải đó.”
Ỷ kiếm túy thiên thương thẳng thắn tán dương: “Rất đẹp.”
Vương Tiểu Khê thuận thế trèo lên: “Sư phụ, em có sư nương không?”
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Không có.”
Vương Tiểu Khê lại hỏi: “Sư phụ anh có ảnh không?”
Ỷ kiếm túy thiên thương đơn thuần trả lời vấn đề này: “Có.”
Vương Tiểu Khê: “…”
Vương Tiểu Khê: “Gửi một tấm xem có được không vậy? Em hiếu kỳ.”
Ỷ kiếm túy thiên thương cũng không lề mề, thoải mái gửi tới một tấm.
Chàng trai trong bức ảnh có sắc đẹp khá cao, ngũ quan tinh xảo lại không có vẻ nữ tính, mà là một loại anh tuấn đường nét rắn rỏi, tự mang ba phần lạnh lùng, trong bức ảnh hắn mặc áo cầu thủ, trong tay cầm một quả bóng rổ, vai và cơ bắp cánh tay rắn chắc vừa phải.
Vương Tiểu Khê sửng sốt một chút, nghĩ thầm tám phần là ảnh giả, tay không ngừng đánh chữ: “Sư phụ lừa người, nếu anh thật sự đẹp trai như vậy, thì sao em lại không có sư nương?”
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Hình thật mà, anh học đại học khoa học công nghệ, ít con gái.”
Lời hắn nói Vương Tiểu Khê tán thành bằng cả máu và nước mắt, S đại chỗ Vương Tiểu Khê học cũng là một đại học khoa học công nghệ, từ sau khi lên đại học thì xung quanh cậu toàn là sói đói rình quanh, con gái cực kỳ ít ỏi, trong trường học thậm chí còn có mấy ngành hòa thượng thuần một sắc nam giới. Trong đám bạn học của Vương Tiểu Khê cũng có mấy người không phải chó FA, nhưng đa phần đều là yêu xa hoặc là yêu khác trường, một người bạn cùng phòng nào đó của Vương Tiểu Khê thậm chí còn từng cảm thán còn tiếp tục như vậy thì mình cũng sắp cong luôn rồi.
Đợt thả thính đầu tiên của Vương Tiểu Khê dừng lại ở đây, một quãng thời gian kế tiếp cậu chỉ mỗi ngày đúng hạn đăng nhập acc nhỏ, thành thật làm nhiệm vụ hàng ngày với bình xịt, để bình xịt dẫn mình đi cày mấy cái phó bản nhỏ. Lúc tám chuyện Vương Tiểu Khê tương đối có chừng mực, không thả thính lung tung, chỉ là thỉnh thoảng cố ý phạm một ít sai lầm nhỏ không làm lỡ chuyện, chẳng hạn như không cẩn thận chạy sai đường, trượt tay hủy một vật phẩm có thể nhận thêm nhiệm vụ… kiểu mấy việc nhỏ không phiền phức mà bình xịt có thể giúp cậu, sau khi nhận được trợ giúp, Vương Tiểu Khê lại nũng nịu bán manh và cảm ơn sư phụ.
Về phần acc chính của Vương Tiểu Khê, vào ngày acc nhỏ bái sư liền bị bình xịt kéo vào sổ đen, treo giải cũng bắt đầu ngừng từ ngày đó, Vương Tiểu Khê cảm thấy phương thức dùng acc nhỏ đi đường cong cứu nước của mình có thể nói là hiệu quả thần kỳ, lại thêm nghề nghiệp nữ y tiên mới chơi cũng rất có lạc thú, cho nên Vương Tiểu Khê liền dứt khoát chơi luôn cả hai acc.
Sau khi dùng thân phận sư đồ chung sống với bình xịt nửa tháng, Vương Tiểu Khê cảm giác rõ ràng đối phương đã quen thuộc với mình, bình xịt vốn dĩ có chút cao lãnh bắt đầu mỗi ngày kêu Vương Tiểu Khê cùng làm hằng ngày trên YY, còn kêu Vương Tiểu Khê rời khỏi bang hội tiện tay gia nhập, vào bang hội chỗ hắn. Vì vậy, hôm qua Vương Tiểu Khê mượn cớ YY liên lạc không tiện mà thêm wechat của bình xịt, chuẩn bị bắt đầu đợt tiến công thứ hai.
Trong trang cá nhân của acc wechat này đều là các loại selfie và ảnh hằng ngày đáng yêu mà Vương Tiểu Khê tỉ mỉ tuyển chọn, giới hạn selfie đều rất thấp, nhiều nhất chỉ lộ đến xương quai xanh, xương quai xanh trở xuống đều che kín.
Đầu tiên là bởi vì Vương Tiểu Khê không muốn để cho đối phương cảm thấy mình quá lẳиɠ ɭơ, Vương Tiểu Khê hiểu rất sâu sắc, lẳиɠ ɭơ tất nhiên là đức tính đẹp, nhưng chỉ lẳиɠ ɭơ với riêng một người mới là đức tính đẹp chung cực.
Thứ hai, Vương Tiểu Khê lười lần nào selfie cũng phải mang ngực giả —— ngực giả cup E thật sự rất nặng nề, mỗi lần Vương Tiểu Khê mang vượt quá nửa giờ liền cảm thấy xương cổ không chịu được, hiện tại Vương Tiểu Khê nhìn thấy mấy cô gái ngực bự, trong đầu không có chút tà niệm nào, trong lòng toàn là dâng lên sự sùng kính trang nghiêm!
Bởi Vương Tiểu Khê dự định chút nữa đánh phó bản xong kiếm cớ chat video với bình xịt, bắt đầu đợt thả thính giai đoạn hai, cho nên Vương Tiểu Khê không tẩy trang, đi thẳng tới trước bàn đọc sách mở máy tính ra đăng nhập game.
Ba người khác cùng phòng ngủ với Vương Tiểu Khê lục tục trở về, độ chấp nhận của ba người này đối với thứ mới mẻ đều rất cao, đối với việc trong phòng ngủ có một tên giả gái cũng không có ý nghĩ gì, càng không thành kiến nhìn Vương Tiểu Khê, chỉ có điều Vương Tiểu Khê giả gái thực sự không chút nào không hợp, đôi khi có người mơ mơ màng màng quên mất chuyện này, bất thình lình nhìn thấy trong phòng ngủ có một cô gái đẹp đẽ, vẫn sẽ giật mình.
Trưởng phòng Lưu Hạo cần cù dũng cảm thả nước nóng mới vừa lấy xuống, hỏi ba tên lười biếng khác: “Giờ tao đến căn tin nè, có cần mang cơm không?”
“Cơm đùi gà với coca, cám ơn lão đại nhiều.” Trương Diệp đáp.
“Súp cay thập cẩm, căn tin phía tây lầu hai đó, lão đại uy vũ!” Lý Nhất Thần nói.
Vương Tiểu Khê xoay người lại, mang khuôn mặt trang điểm tinh xảo và một đầu tóc giả đen dài thẳng mượt, ở trần mặc quần cộc, vừa cạo lông chân vừa nói: “Tao muốn cơm thịt bò, cám ơn lão đại.”
Tương phản thị giác quá mãnh liệt, chân Lưu Hạo mềm nhũn, suýt quỳ mọp.
Lưu Hạo vẻ mặt hốt hoảng xuống lầu mua cơm, Vương Tiểu Khê thả dao cạo lông xuống, một chân đạp ghế xoay, cằm đặt trên đầu gối, mang theo đầy ắp kiểu cách ông chú móc chân, quen thuộc tiến vào phòng YY bang hội, chỉnh tham số máy biến giọng, hắng giọng một cái mềm mại hô: “Sư phụ, em tới rồi.”
Trong kênh tức khắc bùng nổ, mấy tên đàn ông cô quạnh khó nhịn hóng hớt hỏi đây là em gái ở đâu ra, Ỷ kiếm túy thiên thương ho nhẹ một tiếng nói: “Đồ đệ của tôi.” Dứt lời, hắn đổi chủ đề, “Đúng rồi, đội 2 thiếu một trị liệu, lên thế giới kêu đi.”
Mặc dù Vương Tiểu Khê phiền cái tên bình xịt này vô cùng, một lòng chỉ muốn nhìn hắn ta xấu mặt, nhưng cũng không thể không thừa nhận giọng bình xịt thật ra rất êm tai, âm sắc thấp cảm giác từ tính, như bàn tay bé nhỏ ghẹo người, gãi lỗ tai người ta ngứa ngáy.
Mỗi lần nghe hắn gửi tin nhắn thoại tới, Vương Tiểu Khê đều yên lặng tiếc hận ở trong lòng, sao phía sau một chàng trai vừa ngầu vừa có tiền giọng nói lại dễ nghe lại là tố chất thấp như vậy chứ? Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, thật ra đây cũng không phải chuyện gì quá khó hiểu, những kẻ trong cuộc sống hiện thực nguỵ trang ra dáng ra hình, lên mạng liền ỷ vào việc người xa lạ không biết mình lập tức đổi bộ mặt khác cũng không hiếm thấy, cái anh bạn mặt ngoài nam thần này cũng bất quá chỉ là một trong số đó thôi.
Trong quá trình cày phó bản, Vương Tiểu Khê vẫn duy trì tần suất năm ba phút một lần ở trên YY dùng giọng điệu mềm nhũn hỏi một ít vấn đề nhỏ liên quan tới cơ chế phó bản, mỗi tiếng một sư phụ đều vừa ngọt vừa mềm, đám đàn ông độc thân trong kênh bị giọng loli giả tạo của Vương Tiểu Khê thả thính đến hết biết phương hướng, có mấy gamer nam vẫn luôn nỗ lực tiếp chuyện với Vương Tiểu Khê, nhưng đều bị Ỷ kiếm túy thiên thương giành đi.
Ý thức được cô bé đồ đệ mình mới nhận quá được phái nam hoan nghênh, Ỷ kiếm túy thiên thương còn dùng giọng điệu nửa vui đùa nửa nghiêm túc nhiều lần nhắc các đồng đội rằng đây là đồ đệ của hắn và đồ đệ của hắn không cần sư phụ khác, để tuyên bố chủ quyền.
Đánh phó bản xong, giải tán tổ đội, đám đàn ông dụ gái không thành phẫn nộ lục tục lui kênh YY, nhưng có mấy người trong đó thêm bạn với Vương Tiểu Khê ở trong game.
Vương Tiểu Khê lần lượt chấp nhận lời mời kết bạn, quay đầu liền méc với sư phụ, nỗ lực tăng cường cảm giác nguy hiểm của bình xịt: “Sư phụ, quá trời người gửi lời mời kết bạn cho em nè.”
Ỷ kiếm túy thiên thương khinh thường nói: “Đám người đó… em chấp nhận rồi à?”
Vương Tiểu Khê ngoan ngoãn nói: “Vâng, chấp nhận rồi, họ không phải đều là bạn của sư phụ sao?”
Ỷ kiếm túy thiên thương gửi một cái icon đổ mồ hôi, lập tức gửi tin nhắn thoại: “Không quen gì lắm, chỉ đôi khi cùng đánh phó bản thôi… thôi, thêm thì thêm vậy.”
Dứt lời, Ỷ kiếm túy thiên thương dáng vẻ tẻ nhạt điều khiển nhân vật nhảy tới nhảy lui bên cạnh Vương Tiểu Khê, hai người im lặng một lát, Ỷ kiếm túy thiên thương bỗng nhiên chủ động hỏi một câu: “Đồ đệ, chờ lát nữa làm gì?”
Vương Tiểu Khê: “Không làm gì cả, sư phụ thì sao?”
Ỷ kiếm túy thiên thương: “Anh cũng không làm gì.”
Vương Tiểu Khê: “Làm hằng ngày xong, phó bản cũng đánh xong… trò chơi này còn có gì thú vị không?”
Ỷ kiếm túy thiên thương im lặng chốc lát, hỏi: “Chụp hình ngắm phong cảnh, đi không?”
Vương Tiểu Khê: “Chơi không vui, còn có gì khác không?”
Ỷ kiếm túy thiên thương ho nhẹ một tiếng, đề nghị: “Dù sao thì cũng không có chuyện gì, nếu không… chat video một lát nhé?”
Vương Tiểu Khê đang suy nghĩ làm sao mới có thể đưa ra yêu cầu chat video một cách tự nhiên vỗ đùi cái chát, gõ chữ nói: “Được á.”
Gõ xong, Vương Tiểu Khê nhanh như chớp vọt tới trước tủ quần áo, lấy cái áσ ɭóŧ giả ngực bằng nhựa tròng lên trên người, tức tốc cởi cái quần cộc rộng thùng thình, tròng một cái đầm ngủ phấn nộn mà sεメy lên, lại cầm cây son YSL bản limited của cậu chạy đến trước gương bổ trang chỉnh sửa tóc giả.
Làm xong chuẩn bị trước khi chat, lời mời chat video của Ỷ kiếm túy thiên thương đã gửi tới, Vương Tiểu Khê nâng hai cục ngực bự nặng trình trịch, như chọn dưa hấu vỗ vỗ áng chừng một chút, xong hỏi đám bạn cùng phòng chịu đủ tàn phá của mình: “Ê, bọn mày xem tao xem, thế nào? Nhìn có được không?”
Trương Diệp và Lý Nhất Thần nhiệt liệt vỗ tay biểu thị mình sắp cứng luôn rồi, mà trưởng phòng Lưu hàm hậu thành thật thì lại đỏ mặt vội vàng nghiêng đầu đi, vô cùng nói rõ hiệu quả.
Vương Tiểu Khê sung sướиɠ lấy điện thoại di động bò lên trên giường, nằm nhoài trên cái chăn in hình quả táo nhỏ và con nhím nhỏ, phần ngực to lớn hơi biến hình dưới áp lực nằm úp sấp của Vương Tiểu Khê, hiệu quả thị giác càng có vẻ gợϊ ȶìиᏂ. Trước khi nhận lời mời chat video của Ỷ kiếm túy thiên thương, Vương Tiểu Khê tha thiết dặn dò ba tên bạn cùng phòng: “Đừng ai lên tiếng nha, muốn nhận điện thoại thì đi ra ngoài nhận, cảm ơn mọi người, mai mời bọn mày uống trà sữa.”
Ba cậu trai dồn dập biểu thị không thành vấn đề, đồng thời trong lòng thầm hạ quyết tâm —— đời này thà rằng cô độc cuối đời, cũng tuyệt đối không dính đến cọng cỏ độc là yêu qua mạng!
Chuẩn bị xong xuôi, Vương Tiểu Khê nhận lời mời…
Hết chương 3
Công hôm nay: Đồ đệ thật đáng yêu, làm hại mình có chút rục rịch. (*^▽^*)
Công sau này: Không phải đồ đệ, là đệ.

- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
- Chương 3: Quả táo nhỏ và con nhím nhỏ