Mới đầu, ở trong cửa hàng bận việc chỉ có một thiếu nữ thanh lệ, họ Tiêu, hàng xóm láng giềng xung quanh đều cười gọi nàng là: “Tiểu mỹ nhân” .
Nhà nàng bán điểm tâm, không chỉ có vẻ ngoài khéo léo lung linh, mùi vị cũng là cao cấp nhất, rất nhanh đã nổi tiếng khắp nơi.
Dần dần, mọi người phát hiện trong cửa hàng của nàng mỹ nhân càng ngày càng nhiều, bận bịu trước bận bịu sau, không chỉ có quý nữ của thế gia đại gia tộc, còn có hoa khôi bên sông Thanh Hoài.
Ngược lại trở thành cái danh xứng với thực quán ăn nhỏ của mỹ nhân.
Thời gian chậm rãi qua đi, quán ăn nhỏ của mỹ nhân cũng càng mở càng lớn, mở ra Hoàng Đô, chi nhánh toàn quốc.
Rất nhiều năm sau, người phụ nữ giàu nhất Đại Minh còn nhớ lại buổi tối lần đầu tiên nhào bột kia.
Điểm tâm nho nhỏ, mang theo kỳ vọng cùng tương lai của thiếu nữ.