Chương 6: Xúc Tu

Cho dù tận mắt nhìn mình từng bước một đi về phía tử vong, cô cũng phải tỉnh táo xem hết toàn bộ quá trình.

Sau khi nghĩ rõ điểm này, Úc Lý cầm lấy ly nước uống một hơi cạn sạch, sau đó đi vào phòng tắm.

Đi tắm nước lạnh trước.

*

Chín giờ tối, sắc trời ngoài cửa sổ đã hoàn toàn tối đen.

Úc Lý nhìn con số trên nhiệt kế, buồn chán ngáp một cái.

Buồn ngủ quá.

Sau khi tắm nước lạnh xong, cô đói bụng kêu ùng ục, dứt khoát nấu thêm hai gói mì ăn liền. Ăn xong mì ăn liền không có việc gì làm, vì thế cô lại liên tiếp xem ba bộ phim dở tệ.

Toàn bộ ba bộ, mỗi bộ hai giờ, đều có phương pháp thối nát riêng, cộng lại tương đương với sáu giờ cực hình.

Kết quả chờ đến bây giờ, thân thể của cô vẫn không xuất hiện chút tình huống nào.

Nhiệt độ cơ thể ngược lại một mực chậm rãi giảm xuống, nhưng cô cũng không cảm thấy bất kỳ khó chịu nào, chỉ cần không uống nước nóng, thì gần như không có ảnh hưởng gì tới cô.

Cho nên hôm nay cô có chết hay không? Nếu không chết thì cô đi ngủ, chờ như vậy cũng rất nhàm chán......

Úc Lý nhịn không được lại ngáp một cái.

Cô dụi dụi mắt, đang muốn đứng dậy đi về phía phòng ngủ, đột nhiên nhận ra một tia khác thường - -

Vừa rồi dụi mắt, hình như không phải tay cô.

Tuy chỉ chạm vào trong chốc lát, nhưng cô có thể cảm nhận được thứ đó còn lạnh hơn tay cô, cũng ẩm ướt hơn, còn có cảm giác trơn nhẵn khó có thể hình dung.

Nói tóm lại, tuyệt đối không phải tay của cô, cũng không phải tay của bất kỳ người nào.

Nó là cái gì?

Úc Lý chậm rãi hạ tầm mắt xuống.

Đập vào mắt là một đoạn xúc tu đen kịt.

Ẩm ướt, mảnh mai, trên đó còn có những chiếc giác hút làm cô nhớ đến những con bạch tuộc ở biển sâu.

Bạch tuộc ở đâu ra?

Đầu óc Úc Lý trong nháy mắt trống rỗng. Cô theo xúc tu tiếp tục nhìn về phía sau, tầm mắt dời xuống, rốt cục thấy rõ toàn cảnh - -

Thứ đồ chơi này, mọc ra từ sau lưng cô.

Chính xác. Của cô, sau thắt lưng.

Úc Lý: “......”

Lúc này đầu óc cô không chỉ trống rỗng, ngay cả thân thể cũng cứng đờ. Thần kỳ chính là, sau khi cô bất động, xúc tu này cũng không nhúc nhích nữa, mà đứng hình trên không trung, bất động theo cô.

Thật giống như, nó thực sự là một bộ phận trên cơ thể của cô.

Úc Lý chấn kinh.

Tuy rằng cô đoán được mình có thể không phải người, nhưng đây cũng quá không phải người đi!

Nhân tiện, cô có thể khống chế thứ này sao?

Ngay khi sự nghi ngờ này lóe lên trong đầu cô vào thời điểm không thích hợp, xúc tu bỗng nhiên nhẹ nhàng đong đưa một chút, biên độ không lớn, giống như là đang dịu ngoan đáp lại cô.

Cô có thể!

Úc Lý lại chấn kinh. Cô thử phát ra mệnh lệnh trong đầu, xúc tu thực hiện các chuyển động mà cô ra lệnh như mong đợi, từ trên xuống dưới, trái phải, thậm chí là cuộn tròn thành một vòng tròn, mỗi một động tác đều đồng bộ với mệnh lệnh, giống như tứ chi của cô, linh hoạt đến mức không có dấu vết vướng víu.

Không bằng nói nó còn hữu dụng hơn tứ chi của chính mình. Dù sao tứ chi của cô không thể cuộn lại được, nhưng xúc tu này đừng nói cuộn, ngay cả quấn thành bánh quai chèo cũng không có vấn đề.

Nhìn xúc tu đen kịt này, Úc Lý lại sinh ra một ý nghĩ kỳ dị.

Thứ này, ăn được không?

Các xúc tu không thể nói nên không thể trả lời câu hỏi.

Nhưng Úc Lý đã mặc sức tưởng tượng hương vị của bạch tuộc nướng than.

Theo lý thuyết, cái xúc tu này mọc ra từ trong cơ thể cô, Dù lý do là gì đi chăng nữa, cô đều nên cẩn thận hơn một chút mới đúng.

Nhưng hiện tại cô thật sự quá đói bụng. Sự thèm ăn làm phân tán lý trí của cô.

Cô quyết định thử ngay bây giờ.

Nói làm là làm, lúc này Úc Lý đứng dậy, đi vào phòng bếp.

Bỗng nhiên, có người gõ cửa chống trộm nhà cô.

Tiếng gõ cửa rất chậm chạp, từng chút từng chút, cửa chống trộm bị gõ ong ong chấn động, nặng nề đến làm người ta bất an.

Úc Lý cảnh giác trong nháy mắt, xúc tu cũng theo đó giấu ra phía sau.

“Ai?”

“Là tôi.” Ngoài cửa vang lên một thanh âm nặng nề: “.... Lưu Bằng.”

Lưu Bằng là tên của gã đàn ông đáng khinh phòng đối diện.

Úc Lý nhíu mày.

Đã trễ thế này, gã tới làm gì?