Vẻ mặt Hạ Nam có chút xấu hổ: “Cô yên tâm, không có khoa trương như anh ta nói.”
Cô dẫn Úc Lý tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng đi tới trước một cánh cửa đôi, gõ gõ, đẩy cửa đi vào.
Bên trong cửa ánh đèn sáng ngời, không gian rộng rãi, mười mấy người trưởng thành đang làm khởi động.
Những người này có nam có nữ, một đám vừa hít đất vừa đá chân cao, động tác đại khai đại hợp, cơ bắp rắn chắc nhìn không sót gì.
Úc Lý: “...”
Nhìn đám người Saiyan cơ bắp phát triển này, nhất thời Hạ Nam cũng lâm vào trầm mặc.
Nhân viên công tác bên cạnh đang đọc tin nhắn, vừa ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Nam, lập tức cười đi tới.
“Hạ Nam, sao em rảnh rỗi tới đây?”
Anh là một trong những giám khảo phụ trách sát hạch, bình thường giám khảo hệ với Hạ Nam cũng không tệ lắm.
Hạ Nam lập tức hoàn hồn: “Em đưa người tới tham gia sát hạch.”
“Ai, người bên cạnh em sao?” Giám khảo phụ trách sát hạch nghe vậy, tự nhiên chuyển ánh mắt sang Úc Lý.
Úc Lý không biết nên nói cái gì, dứt khoát bảo trì an tĩnh, lộ ra nụ cười vô hại.
“Ừm” Hạ Nam gật đầu, nhịn không được thấp giọng hỏi: “Những người này...Đều là từ đâu tới?”
Cô không nói rõ người nào, chỉ dùng dư quang quét một chút, giám khảo phụ trách sát hạch đã hiểu rõ.
“Oa, họ nói họ đến từ một trường võ thuật nào đó, cũng không biết là tới sát hạch hay là tới đập phá.”
Ngoại trừ trường quân đội đặc biệt, bọn họ cũng sẽ tuyển dụng người bên ngoài. Bởi vì không có sự giới thiệu chuyên sâu về nội dung công việc trong khoảng thời gian này, cho nên thỉnh thoảng cũng sẽ đưa tới một ít người kỳ quái.
“Võ quán?” Hạ Nam hoài nghi: “Nghiêm túc không?”
“Đứng đắn, tôi đã điều tra rồi” Giám khảo sát hạch nói: “Chính là không biết thực chiến như thế nào, dù sao nhìn rất dọa người.”
Hạ Nam nghe xong, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.
Nếu như nơi này người bình thường chiếm đa số, vậy cô ấy tin tưởng Úc Lý nhất định có thể thông qua sát hạch, nhưng hết lần này tới lần khác đối thủ cạnh tranh là người luyện võ...
Cô ấy có chút hối hận vì hôm nay mang Úc Lý tới đây.
Giám khảo sát hạch thấy cô ấy thần sắc do dự, ra vẻ thần bí hỏi một câu: “Cần tôi giữ lại một vị trí sao?”
Hạ Nam lập tức khôi phục vẻ nghiêm túc: “Anh biết anh không có quyền hạn này chứ?”
“Đương nhiên.” Giám khảo sát hạch nhún nhún vai: “Chỉ đùa một chút thôi.”
Toàn bộ phân cục chỉ có đội trưởng Đội đặc nhiệm số 6 là Chu Ngật có thể vòng qua việc sát hạch, trực tiếp chiêu mộ thành viên. Mà mấy ngày nay anh lại không ở quận 15, cho nên vô luận Úc Lý ưu tú cỡ nào, đều phải tham gia sát hạch giống như những người khác.
Hạ Nam hiển nhiên cũng không thích trò đùa này.
Cô trừng mắt nhìn đối phương, sau đó quay đầu nhìn Úc Lý: “Cô cảm thấy thế nào? Có nắm chắc không?”
Úc Lý không trả lời “Có” hoặc “Không”.
Cô bây giờ còn không biết nội dung sát hạch đến tột cùng là cái gì, nhưng nghe giọng điệu của bọn họ này, hình như là có phân đoạn đối chiến.
Với tố chất thân thể hiện tại của cô...Hẳn là sẽ không thua.
Úc Lý: “Thử một chút xem.”
“Vậy thì…Được rồi” Thấy thái độ của cô bình tĩnh, Hạ Nam cũng không nói gì nữa: “Vậy tôi đi trước, sau khi kết thúc có thể gọi điện thoại cho tôi, tôi tới đón cô trở về.”
Úc Lý: “Được.”
Hạ Nam chào tạm biệt giám khảo sát hạch, sau đó liền rời đi.
Úc Lý nhìn giám khảo một vòng, phát hiện nơi này ngoại trừ đám đàn ông cơ bắp kia, còn có chừng mười người bình thường hình thể vừa phải. Chẳng qua bọn họ đều thành thật ngồi ở một bên ghế, cũng không có làm động tác gì nổi bật, cho nên liếc mắt một cái mới dễ dàng xem nhẹ.
Úc Lý suy nghĩ, đi về phía bọn họ, cũng tìm một chỗ trống ngồi xuống.