Chương 33: Khảo Hạch

“Bình thường đều phải viết, hơn nữa còn phải tiếp tục quan sát dị thường vừa bắt được kia.” Hạ Nam nói: “Bất quá tối hôm qua dị thường kia đã chết, cho nên cũng tiết kiệm một bước này...”

Cô ấy dùng từ “bắt” chứ không phải “chết”.

Úc Lý hơi nhíu mày: “Bình thường mọi người đều không gϊếŧ chết dị thường sao?”

Hạ Nam hết sức chuyên chú lái xe: “Không, công việc của chúng ta là khống chế, thu nhận dị thường, chưa đến lúc cần thiết, sẽ không trực tiếp loại bỏ chúng.”

Thì ra bọn họ không gϊếŧ dị thường, chỉ là bắt lại.

Úc Lý thuận miệng đưa ra một suy đoán: “Trong trường hợp này, có dị thường nào thoát khỏi phòng giam và bí mật trốn ra ngoài không?”

Hạ Nam: “Cái này...”

Tuy rằng Hạ Nam đưa lưng về phía ghế sau, nhưng Úc Lý vẫn nhìn ra sự khó xử của cô ấy qua kính chiếu hậu.

Không phải thật sự có dị thường trốn thoát chứ? Vậy cô thật đúng là hết chuyện để nói.

Úc Lý thức thời nói sang chuyện khác: “Bây giờ chúng ta đi đâu?”

“Trở về cục” Ngữ điệu nói chuyện của Hạ Nam và kỹ thuật lái xe của cô ấy ổn định như nhau: “Mỗi ngày chúng tôi đều có một cuộc khảo hạch, người thông qua khảo hạch có thể tiến vào tổ công tác bên ngoài, trở thành nhân viên công tác bên ngoài.”

Nhân viên bên ngoài...Hẳn là những người tuần tra bên ngoài kia nhỉ?

Úc Lý tỏ vẻ tò mò hỏi: “Nhân viên bên ngoài bình thường làm gì?”

“Tuần tra, điều tra, phối hợp với năng lực giả ngăn chặn dị thường.”

Úc Lý: “Có cần tăng ca không?”

Hạ Nam dừng một chút: “Tăng ca nhất định là tránh không được, dù sao thời gian thường lui tới không cố định...”

Còn phải làm thêm giờ, điểm này không tốt lắm.

Úc Lý hơi nhíu mày, Hạ Nam liếc nhìn cô qua kính chiếu hậu, an ủi nói: “Kỳ thật những chức vị khác cũng thường xuyên tăng ca, hơn nữa phúc lợi của nhân viên bên ngoài là tốt nhất, nghỉ đông cũng là nhiều nhất...”

“Phúc lợi?” Vừa nghe đến hai chữ này, ánh mắt Úc Lý nháy mắt sáng lên: “Có phúc lợi gì?”

“Năm hiểm một kim giao cao cấp nhất, toàn bộ chi phí ăn uống và đi lại trong quá trình làm việc đều có thể được hoàn trả, mỗi lần ra ngoài còn có thể có thêm trợ cấp.” Hạ Nam thấy cô có hứng thú với phương diện này, vì vậy liền nói nhiều một chút, “Mặt khác, nếu như bắt được dị thường, còn có thể có một khoản tiền thưởng hậu hĩnh.”

Nghe quả thật không tệ.

Úc Lý: “Vậy tiền lương cơ bản thì sao?”

Hạ Nam do dự một chút: “Một tháng hai vạn.”

Nói thật, cô ấy cũng cảm thấy mức lương hàng tháng này không đủ hấp dẫn, bởi vì phần lớn thu nhập của bọn họ đến từ các khoản trợ cấp khác nhau bên ngòai. Nhưng số tiền trợ cấp mỗi lần đều không giống nhau, cho nên cô ấy cũng không tiện nói cụ thể bao nhiêu, nếu không có vẻ giống như lừa đảo.

Ngay khi cô ấy đang do dự có nên bổ sung thêm vài câu nữa hay không, Úc Lý đột nhiên thâm trầm hỏi một câu:

“Khảo hạch của mọi người hẳn là không khó chứ?”

Hạ Nam: “...?”

Cô ấy sửng sốt một chút, đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Úc Lý, theo bản năng trả lời: “Đối với cô mà nói, hẳn là không khó...”

Úc Lý yên tâm.

Một tháng hai vạn, chỉ cần không sa thải cô, cô có thể làm đến khi về hưu!

Xe việt dã càng chạy càng xa, đại khái tầm hai mươi phút sau, các cô dừng lại trước một tòa nhà không nổi bật.

Tòa nhà trông không khác gì các cơ quan chính phủ bình thường, thậm chí không có bất kỳ dấu hiệu hay biển báo nào. Nhưng những nhân viên vũ trang vai vác súng đạn thật trước cửa kia, vẫn phân biệt tòa nhà này với các cơ quan khác, đồng thời tăng thêm bầu không khí có phần lạnh lùng và nghiêm khắc.

Úc Lý và Hạ Nam xuống xe, đi vào tòa nhà, đi thang máy lên tầng bảy.

Trong hành lang người đến người đi, một nhân viên công tác đối diện đi tới, Hạ Nam gật đầu thăm hỏi với cậu, hỏi: “Khảo hạch đã bắt đầu chưa?”

“Còn chưa, đang làm nóng người.” Ánh mắt nhân viên công tác rơi xuống trên người Úc Lý, thoáng kinh ngạc: “Đây cũng là tới tham gia khảo hạch?”

Hạ Nam gật đầu: “Sao vậy?”

Nhân viên công tác lại đánh giá Úc Lý một phen, sau đó phát ra một tiếng than thở thương hại, lập tức rời đi.

“Quá sức rồi.”

Úc Lý: “...?”

-

Tác giả có lời muốn nói:

Một con quái vật xúc tu yếu đuối.jpg