Chương 13: Dị Thường

Đáng tiếc, người chết đã không trở về nữa, nguyên thân cũng bởi vậy mà biến thành cô nhi.

Úc Lý bất động thanh sắc: “Biết, làm sao vậy?”

“Sau sự kiện sương trắng, thế giới này đã xảy ra...Một chút biến hóa.” Đường Thiệu nói: “Các thành phố bắt đầu lục tục xuất hiện hiện tượng dị biến. Loại dị biến này là hoàn toàn ngẫu nhiên, có thể thay đổi tinh thần lực của một người, từ đó sinh ra biến hóa đặc thù vượt qua chức năng cơ thể người.”

“Loại biến hóa đặc thù này, sẽ khiến một số người biến thành người có năng lực, cũng sẽ khiến một số người biến thành dị thường.”

Úc Lý nghe hiểu rồi.

Đơn giản mà nói, năng lực giả và dị thường cũng không khác nhau, bản chất đều là con người phát sinh dị biến.

“Vậy các anh phân chia dị thường và năng lực giả như thế nào?” Cô tò mò hỏi: “Chẳng lẽ chỉ thông qua ngoại hình mà phán đoán?”

Ngữ khí Hạ Nam nghiêm túc: “Điểm khác nhau lớn nhất của năng lực giả và dị thường cũng không phải là ngoại hình, mà là khả năng khống chế và nhu cầu của họ đối với bản thân.”

Úc Lý cái hiểu cái không: “Có ý gì?”

“Như cô thấy đấy, dị thường đều có bản năng gϊếŧ chóc, bọn họ khát vọng máu tươi, hơn nữa không có cách nào khống chế du͙© vọиɠ và năng lực của bản thân.” Hạ Nam nói: “Mà năng lực giả sẽ không sinh ra loại du͙© vọиɠ này, lại càng không mất khống chế.”

Đây chính là sự khác biệt cơ bản nhất giữa dị thường và năng lực giả.

Cô ấy giải thích rất dễ hiểu, Úc Lý cũng nghe rất rõ ràng.

Khát vọng máu tươi, không thể tự do khống chế năng lực của mình -- Rất hiển nhiên, cô chính là cái loại dị thường này.

Ừm, cô quả nhiên là may mắn cấp E.

“Vậy, mọi người có biết nguyên nhân gì sẽ dẫn đến dị biến không?”

Đường Thiệu bất đắc dĩ gãi đầu: “Nói không rõ, nguyên nhân nào cũng có thể, có thể là ăn cái gì đó, có thể là đυ.ng phải cái gì đó, thậm chí chỉ là ngủ một giấc...”

“Nhưng trước mắt có thể xác định chính là, thời điểm tinh thần lực không quá ổn định, càng dễ dàng bị ảnh hưởng, phát sinh dị biến.”

Úc Lý: “Cho nên...”

“Ừ, có thể hôm nay tinh thần của hàng xóm đối diện cô không tốt lắm.” Đường Thiệu gật gật đầu.

Úc Lý: “...”

Quả thật không tốt lắm, dù sao ban ngày vừa bị cô đánh.

Nghĩ như vậy, nếu như tối hôm qua thứ cô ăn không phải bạch tuộc nướng than, mà là nhộng nướng, vậy hơn phân nửa hôm nay cô cũng sẽ biến thành một con sâu.

“Còn vấn đề gì nữa không?” Giọng Đường Thiệu kéo suy nghĩ của cô trở lại.

Úc Lý lấy lại tinh thần: “Cám ơn mọi người đã nói cho tôi biết nhiều như vậy, hai vị yên tâm, tôi tuyệt đối giữ kín như bưng, sẽ không tiết lộ việc này với bất kì người nào.”

Đường Thiệu ngẩn người: “Chỉ như vậy thôi sao?”

Úc Lý: “Hứa hẹn như vậy không đủ sao? Vậy ký tên cũng được, tôi đều có thể phối hợp.”

“Không phải...” Đường Thiệu có chút mơ hồ: “Cô không định gia nhập với chúng tôi?”

“Tôi chỉ là một người bình thường.” Úc Lý từ chối một cách uyển chuyển.

Đường Thiệu: “Người bình thường cũng có thể gia nhập với chúng tôi, trong cục có rất nhiều nhân viên công tác, bao gồm văn chức, tiểu đội chữa bệnh và bên tổ hậu cần, đều là người bình thường không có dị năng.”

Úc Lý dứt khoát: “Tôi sợ chết.”

Đường Thiệu: “...”

Hạ Nam: “...”

Sau một hồi trầm mặc quỷ dị, giọng Đường Thiệu miễn cưỡng: “Thật ra tất cả mọi người đều sợ chết...”

“Đường Thiệu.” Hạ Nam lên tiếng ngăn cậu ta lại: “Không nên cưỡng ép cô ấy.”

Đường Thiệu: “Cái này...Được rồi.”

Đường Thiệu phẫn nộ câm miệng, Hạ Nam lấy giấy bút từ trong túi ra, viết một chuỗi số lên đó, sau đó xé ra đưa cho Úc Lý.

“Tóm lại vẫn cảm ơn sự phối hợp của cô, cũng cảm ơn cô đã giúp chúng tôi giải quyết dị thường này, Đây là số điện thoại của chi nhánh chúng tôi, sau này nếu có chuyện gì bất thường, cô có thể gọi trực tiếp vào số này để thông báo cho chúng tôi.”

Chờ gặp quái vật mới gọi điện thoại cho bọn họ, thật sự còn kịp sao?

Úc Lý tâm tình phức tạp nhận lấy dãy số: “Cảm ơn.”

“Mặt khác” Hạ Nam nghiêm túc nhìn cô một cái: “Chuyện gia nhập với chúng tôi, cô cũng có thể suy nghĩ lại một chút.”

Úc Lý nở nụ cười: “Tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ.”

Hạ Nam gật đầu chào tạm biệt cô, sau đó kéo Đường Thiệu rời đi.

Tiếng bước chân của hai người quanh quẩn trong hành lang, Úc Lý lẳng lặng lắng nghe, cho đến khi âm thanh hoàn toàn biến mất mới đi vào phòng ngủ, thay một bộ quần áo nhẹ nhàng và kín đáo.

Cảm ơn hai người này đã đến, để cho cô hiểu rõ một ít tình huống.

Thứ nhất, cô thực sự đã biến thành một con quái vật, vẫn là loại ăn lượng cơm rất lớn kia.

Thứ hai, có lẽ vì cô đã che giấu những đặc điểm quái vật của mình, hoặc vì lý do nào đó, các thiết bị của Cơ quan Kiểm soát Dị thường không phát hiện ra danh tính quái vật của cô.

Thứ ba, rất có thể cô cần phải ăn liên tục, nếu không sau này vẫn sẽ xuất hiện tình huống xúc tu mất kiểm soát.

Tóm lại, hiện tại ngoại trừ nghỉ ngơi và suy nghĩ nhân sinh, cô còn có một chuyện quan trọng hơn phải đi làm - -

Ra ngoài kiếm ăn.