Mà sau đó, câu trả lời của người bên kia lập tức xuất hiện trên giao diện trò chuyện.
"Cảm ơn sự tin tưởng của các bạn. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp các bạn hoàn thành nhiệm vụ câu chuyện này."
“Lý Ngôn, đây là ai?” Trần Mặc lập tức đánh chữ, hỏi một người tên Diêu Trác thông qua kênh trò chuyện riêng, người này cũng là một trong số những thính giả đã liên hệ với anh trước đây.
"Trần Mặc, anh thật là may mắn. Anh đã gặp người vô cùng lợi hại trong nhiệm vụ chính thức đầu tiên. Lý Ngôn này đã hoàn thành nhiệm vụ bắt buộc ba lần rồi."
Sau khi nhìn thấy câu hỏi của Trần Mặc, Diêu Trác cũng lập tức trả lời, "Mà ba nhiệm vụ này căn bản đều là phụ thuộc vào anh ta phân tích giải pháp cho sự việc, cuối cùng mới hoàn thành câu chuyện."
"Lợi hại như vậy sao?"
"Đúng vậy, nhưng loại nhiệm vụ này không thể hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Rốt cuộc thì mọi người đều là vì chính mình, anh hiểu ý tôi chứ."
“Đã hiểu, cám ơn.” Trần Mặc gõ chữ, lập tức trả lời, điều này cũng không khó hiểu, dù sao cũng là nhiệm vụ nguy hiểm đến tính mạng, dù có giúp đỡ người khác cũng phải đảm bảo an toàn cho bản thân.
"Nhiệm vụ chính thức đầu tiên của tôi... Trần Mặc, anh phải tin tưởng vào chính mình!"
“Đây là nơi nào?” Trần Mặc đột nhiên mở mắt ra, thấy mình đang ở trong một chiếc xe buýt đang chạy quá tốc độ, trên xe có rất ít người, chính xác mà nói, chỉ có sáu người ngoại trừ tài xế, còn lại cũng giống như Trần Mặc, họ biểu hiện phức tạp xen lẫn lo lắng và sợ hãi.
Thời gian trên đồng hồ hiển thị ngày hiện tại là ngày mười ba tháng năm, lúc bảy giờ mười phút tối. Cũng giống như hai lần trải nghiệm trước, gần đến thời điểm câu chuyện bắt đầu, xung quanh là một cảnh tượng thay đổi quỷ dị, họ xuất hiện trên chiếc xe buýt đang chạy quá tốc độ.
Ngồi ở giữa xe buýt là một thanh niên đẹp trai, và ở hàng ghế phía sau anh ta là hai thanh niên trông có vẻ căng thẳng lo âu, trông như sinh viên đại học trẻ tuổi.
Cách vài hàng ghế trở lại, là một cô gái tóc ngắn đeo tai nghe, dường như đang nghe nhạc, và là người tham dự nữ duy nhất tham gia nhiệm vụ này.
Sau đó, ở hàng ghế cuối cùng của xe buýt, cũng có hai hành khách, một người đàn ông béo và một thanh niên văn nhã khoảng ba mươi tuổi đeo một cặp kính.
Năm người đàn ông và một phụ nữ hiển nhiên là những người tham dự vào câu chuyện linh dị này, một chiếc xe buýt to như vậy lại chỉ có sáu hành khách, nó cũng tạo cho người ta một cảm giác khác lạ trong sự trống trải.
Mà khi người thanh niên văn nhã kia từ từ đảo mắt, vài luồng tầm mắt từ xung quanh ngay lập tức đổ dồn về phía anh ta, hai sinh viên đại học thậm chí còn lộ ra vẻ phấn khích trên mặt, đột nhiên đứng dậy.
"Lý đại ca..."
“Cứ gọi tôi là Lý Ngôn.” Thanh niên văn nhãnhìn xung quanh với vẻ mặt rất bình tĩnh, “Có vẻ như khúc dạo đầu của câu chuyện đã bắt đầu. Chúng ta hãy tự giới thiệu về bản thân mình trước đã.”
Chàng trai trẻ đẹp trai đương nhiên chính là Trần Mặc, còn hai sinh viên đại học ở hàng ghế sau anh là Cao Kiệt và Ngụy Nhiên, họ là bạn cùng lớp ngoài đời, họ đã từng trải qua những câu chuyện kinh dị kỳ lạ và cùng tham gia vào thế giới kỳ lạ này.
“Bạch m, rất hân hạnh được làm việc cùng mọi người.” Nói xong, cô gái tóc ngắn cũng tháo tai nghe ra.
“Lưu, Lưu Ba.” Mập mạp lau mồ hôi lạnh trên trán, “Chúng ta thật không phải đang nằm mơ sao?
"Dù có phải là mơ hay không thì mọi người cũng nên nghe lời nhắc nhở ngay từ đầu câu chuyện. Từ giờ trở đi, chính là lúc kiểm tra khả năng hợp tác của mọi người. Tuy câu chuyện vẫn đang diễn ra, chúng ta cũng có thể xem lại những manh mối trong tay chúng ta hiểu được. "
Kể từ khi nhận được lời nhắc của câu chuyện mới, mọi người tham dự nhiệm vụ này đều tự nhiên thu thập thông tin liên quan theo một cách nào đó. Lúc này, khi nghe câu hỏi của Lý Ngôn, hai sinh viên đại học, Cao Kiệt và Ngụy Nhiên, lập tức thao thao bất tuyệt trần thuật lại.
"Về công viên trò chơi Ma Huyền Sơn này, chúng tôi đã tìm kiếm trên internet và không thể tìm ra nó ở thành phố nào. Tuy nhiên, đã có một số tin về sự kiện liên quan đến nó. Có vẻ như đó là bối cảnh mà radio thiết lập cho nhiệm vụ lần này."
"Bốn năm trước, một sự cố thiết bị đã xảy ra tại công viên trò chơi này, khiến một số khách du lịch rơi khỏi vòng đu quay dẫn đến tử vong, tai nạn đã gϊếŧ chết nhiều du khách, từ đó trở đi, công viên trò chơi được giống như bị nguyền rủa, liên tục phát sinh những chuyện ngoài ý muốn, khiến cho rất nhiều du khách thân vong, hơn nữa chủ đề về công viên trò chơi cũng từ đó được cho là đã bị nguyền rủa, vì vậy nó đã bị đóng cửa và bỏ hoang cho đến ngày nay. "