Chương 41: Nhóm Chuyện Xưa Đáng Sợ (2)

Phiếu điểm thời gian, loại tiêu hao, đổi 1 điểm tích lũy, sử dụng để được mười ngày an toàn tuyệt đối.

Phiếu điểm tiền, loại tiêu hao, đổi 1 điểm tích lũy, dùng để lấy 10.000 đồng Hoa Hạ.

Bùa trừ ma (mười miếng), loại tiêu hao, đổi 10 điểm tích lũy, sau khi sử dụng có thể sinh ra cảm ứng với linh thể, oán khí sẽ tự động bốc cháy trong phạm vi 10 mét, có tác dụng trừ ma.

Ngưu Nhãn Lệ (ba giọt), loại tiêu hao, đổi 10 điểm tích lũy, lau lên mắt, có thể phá vỡ ảo ảnh của một số linh thể, tác dụng rất yếu.

……

Nhìn trong tay chỉ có vỏn vẹn 5 điểm tích lũy, Trần Mặc bỗng thấy đau trứng một hồi, xem ra việc đó chẳng ích gì ngoài việc kiếm một món tài sản nho nhỏ.

Dù là bùa chú trừ ma hay Ngưu Nhãn Lệ thì đối với một người có thể gặp lệ quỷ bất cứ lúc nào như Trần Mặc cũng là một vật không tệ, tuy rằng linh lực không quá mạnh, nhưng cũng may đây cũng là vật mà có thể vừa công lại có thể vừa thủ, vô cùng thực dụng, nếu nói khuyết điểm duy nhất thì chính là những thứ đồ này quá là đắt, ngay cả thứ rẻ nhất trong số chúng anh cũng không mua được.

Con mẹ nó chứ, không thể dùng một tờ một một để bán sao?

Cái quái gì vậy, bạn không thể tháo chúng ra và bán từng cái một?

Sau một số cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng Trần Mặc quyết định giữ lại các điểm tích lũy cốt truyện và không thực hiện bất kỳ cuộc trao đổi nào trong thời gian này. Mặc dù thời gian an toàn và tiền bạc là rất hấp dẫn, nhưng chúng không thể tăng khả năng sống sót của anh trong câu chuyện tiếp theo. Điểm cốt truyện rất quý giá như vậy, dùng để đổi hai thứ như thế này thật có chút quá lãng phí, dù sao thì bây giờ bản thân anh cũng đã có đèn pin trừ tà của lão Trương rồi, còn không bằng trước cứ tích lũy điểm trước đã, sau này sẽ dùng để đối lấy những thứ đồ càng có ích hơn.

Sau khi đóng giao diện trung tâm mua sắm, Trần Mặc phát hiện không biết mình nhận được vài lời mời kết bạn trong nền từ khi nào, hóa ra ứng dụng bí ẩn này cũng có chức năng tương tự như QQ. Sau khi xác minh lẫn nhau, một cuộc đối thoại độc lập và bí mật có thể được thiết lập giữa hai thính giả.

Sau khi vượt qua xác minh của người bên kia, Trần Mặc nhận thấy những người này chủ yếu hỏi bản thân về những tình tiết cụ thể của câu chuyện đáng sợ lần trước, từ những thông tin này, anh có thể cảm nhận được một ý chí sống sót rất mạnh mẽ.

Rốt cuộc, bước vào không gian này có nghĩa là bạn có thể đối mặt với những lệ quỷ chân chính và nhiều sự cố quỷ dị đáng sợ khác nhau bất cứ lúc nào trong tương lai. Nếu có thể nắm bắt thêm thông tin, không biết chừng đó lại trở thành chìa khóa của sự sống sót sau này.

Sau khi trả lời từng câu hỏi của người bên kia, Trần Mặc nhận ra đồng hồ đã chỉ đến trưa, anh đứng dậy xuống giường tắm nhanh theo thói quen của mình, đang chuẩn bị tùy tiện ăn một chút gì đó rồi đến đơn vị, đột nhiên, thân hình lại sững lại ở trước cửa.



Có cần thiết phải duy trì một công việc và một cuộc sống bình thường như vậy không?

Không chỉ như vậy, vừa rồi Trần Mặc đột nhiên nghĩ tới một chuyện khác.

Bản thân những thính giả được Quái Đàm radio lựa chọn có nhiều khả năng tiếp xúc với các sự kiện siêu nhiên trong thực tế hơn những người bình thường, một khi tiếp xúc với những sự kiện linh dị, liền có khả năng hình thành câu chuyện đáng sợ, cũng chính là thứ gọi là nhiệm vụ kích hoạt.

Giống như nhiệm vụ kích hoạt của ngày hôm qua, rõ ràng là vì tiếp xúc với những oán linh của bệnh viện trong thực tế, mới bị radio "tạo ra" một câu chuyện, từ đó kéo vào một thế giới linh dị.

Đi đến hiện trường của các sự kiện tin tức phát sinh khác nhau, hoặc tìm kiếm những nơi có tin tức để thu thập đề tài, cộng với thân phận của thính giả, điều này có nghĩa là ... anh sẽ đối mặt với nguy hiểm lớn hơn.

"Công việc này, xem ra cũng không thể làm được nữa..."

"Thật may, còn có thể viết tiểu thuyết."

Trần Mặc tự giễu cợt cười cười.

Một cuốn tiểu thuyết linh dị mà bản thân đã đăng dài kỳ trước đây, có vẻ như nó sẽ có một đề tài hay trong tương lai.

Đài phát thanh bí ẩn này dường như không ngăn cản người nghe tiết lộ sự tồn tại của nó và các sự kiện bí ẩn khác nhau với thế giới bên ngoài, cũng có thể nói, bản thân sau khi xử lý nó, có thể đem vào trong tiểu thuyết linh dị của riêng mình.

"Thôi, cứ gọi nó là" Quái Đàm radio " đi vậy, làm không tốt, nhỡ đâu còn nổi không biết chừng."

----

Sau khi làm thủ tục từ chức, bước ra khỏi tòa nhà nơi anh đã làm việc bốn năm năm, nhìn lại những dòng chữ trên Giang thành thời báo, trong lòng Trần Mặc vẫn có vài phần cảm khái.

Mục đích ban đầu khi bước chân vào ngành này là từ sự tò mò và khám phá về chân tướng của những sự kiện.