*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đèn nạm thạch
anh
ở góc phòng, ngọn đèn trắng chiếu vào mặt Phó Dư Sâm, lông mi dày đen rũ xuống, che khuất
đi
sóng mắt của
hắn, làm Từ Xán Xán
không
nhìn ra được tâm ý của
hắn.
Phó Dư Sâm
không
nhìn Từ Xán Xán,
hắn
chỉnhìn chằm chằm ngựcTừ Xán Xán. Hai bầu ngực tuyết trắng đầy
đã
của Từ Xán Xán
đang
cổ vũ
hắn
, nụ hoa phấn hồng non nớt vừa mới bị
hắn
cắn, lóe sáng trơn bóng, eo
nhỏ
nhje nhàng
không
thể nắm chặt...
Nhìn thấy cảnh tượng như thế, phía dưới của
hắn
cứng rắn đến phát đau,
nói
giọng khàn khàn: "Được!"