Chương 13: Cái móc

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thẩm Việt dùng ánh mắt "Ác độc" cảnh cáo phu tử đứng đầu nhóm, khi lại nhìn về phía Chu Lê, ánh mắt đột nhiên thay đổi nhu hòa: "Không có gì hiểu lầm, mấy cái bọn họ nói giỡn thôi."

Chính lúc này, chỉ nghe từ nhà bếp truyền đến một tiếng "Ai nha". Là tiếng kêu của tức phụ viện trưởng

Viện trưởng kinh ngạc một chút, vội vàng chạy tới cửa nhà bếp, một phụ nhân trung niên vừa lúc đi ra.

Viện trưởng vừa thấy tức phụ nhà mình biểu tình có chút thống khổ, một đầu ngón tay đang đổ máu, đầy mặt lo lắng: "Làm sao vậy?"

Phụ nhân nói: "Ta gϊếŧ cá, không cẩn thận cắt trúng tay một chút."

Viện trưởng nhanh chóng đỡ người trở về phòng băng bó.

Phụ nhân vừa đi vừa nói: "Ta còn đang nấu thức ăn trong nồi đó!"

Viện trưởng dùng khuôn mặt bị dọa sợ nói với tức phụ, "Băng bó lại nói." Lại hướng về phía mấy người ngồi trong viện nói, "Các ngươi có ai hỗ trợ nhìn nhà bếp một chút."

Nói xong, mạnh mẽ kéo tức phụ nhà mình vào phòng băng bó.

Bọn nam tử hai mặt nhìn nhau, ngươi đẩy ta xô, lại không ai đứng dậy. Chủ yếu đều là người đọc sách, lúc ở nhà có khi nào vào bếp a? Không ai biết tí tay nghề bếp núc nào

Chu Lê thấy không ai động, lúc này hình như chỉ có nàng thích hợp nhất, nàng đứng lên, nhẹ giọng nói: "Ta đi thôi."

Chu Lê đi đến nhà bếp, Thẩm Việt đứng dậy đuổi theo: "Ta đi giúp ngươi"

Nhóm phu tử ồn ào: "Chặc chặc, Thẩm phu tử ngươi biết làm cái gì a? Đừng thêm phiền."

Thẩm Việt quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn bọn họ một cái.

Đi vào nhà bếp, Chu Lê không ngờ Thẩm Việt sẽ theo tới, liền nói: "Tam thúc, không cần thúc giúp, thúc đi ra ngoài nói chuyện phiếm cùng các phu tử đi thôi."

Thẩm Việt nhìn nàng: "Là ta dẫn ngươi tới làm khách, không nghĩ tới còn làm cho ngươi tới nhà bếp bận rộn, ủy khuất ngươi, ta làm trợ thủ cho ngươi được không?"

Chu Lê lắc đầu: "Không ủy khuất, ta vốn dĩ đã thích chế biến món ăn. Trợ thủ thì không cần, ta giải quyết được."

"Vậy không được, tam thúc không thể để một mình ngươi ở chỗ này."

Chu Lê không lay chuyển được hắn, nhìn một vòng bệ bếp: "Vậy tam thúc giúp ta rửa rau đi."

"Được."

Thẩm Việt lập tức xắn ống tay áo của mình, lấy bồn gỗ chứa củ cải, rau xanh, bắp cùng rau dưa, mang đến bên một lu nước múc nước rửa sạch

Chu Lê nhìn nhìn trên thớt có một con cá đang làm được một nữa, nhắc đao tới tiếp tục.

Lấy nội tạng, đánh vẩy cá, cắt hoa, xối rượu hoa quế lên ướp.

Xử lý xong cá, nàng lại lấy xương sườn bên cạnh ra cắt thành khối, còn có thịt ba chỉ, cũng cắt miếng.

Nàng nhìn một vòng, trên bệ bếp còn có một con gà đã làm lông. Ước chừng tức phụ viện trưởng là muốn làm gà hầm

Nàng nghĩ nghĩ, cắt thịt ức gà ra riêng

Xử lý xong tất cả thịt, nàng nghiêng đầu nhìn Thẩm Việt ngồi xổm một bên, hắn đang nghiêm túc rửa rửa cà tím

Chính lúc này, Thẩm Việt tựa hồ cảm giác được, cũng ngẩng đầu nhìn lại

Hai người nhìn nhau cười, sau đó tiếp tục làm việc của từng người

Chu Lê cắt gừng, lột vỏ tỏi, xắt ớt cay. Chuẩn bị xong tất cả gia vị, liền tính bắt đầu nấu

Bệ bếp nhà viện trưởng có hai lò, có thể đồng thời nồi hai nấu.

Nàng thấy trên một bệ bếp trong đó đang đặt sẵn một cái vại, trong vại còn đổ đầy nước trong, chỉ là còn chưa kịp đặt đồ vào hầm.

Chu Lê dùng một nồi sắt khác làm nóng dầu, bỏ xương sườn vào đảo một chút vớt ra, lại ném hết thịt gà vào đảo qua dầu rồi vớt ra. Sau đó cho hai loại thịt vào vại, đậy nắp lên hầm chậm. Chờ hầm đến thời điểm nhất định, lại cho thêm bắp ngô cùng bí đỏ cắt khối vào, tiếp tục hầm.

Trong lúc đó, nàng vớt thịt ức gà đã nấu chín ra, dùng sống dao gõ mềm thịt chín, lại dùng tay xé thịt ức gà còn da ra từng miếng theo thớ thịt, để lên bàn. Bỏ vào tỏi bầm, chao tương, lại xối dầu ớt cay💥 đang nóng hầm hập lên, phát ra một tiếng "Chi chi", một dĩa nộm gà xé💥 đã xong

Dần dần, mùi hương món hầm hòa quyện cùng hương vị dầu ớt cay bay ra sân.

Mọi người trong viện duỗi dài cổ ngửi, đột nhiên đói bụng tập thể

Thẩm Việt rửa sạch tất cả rau củ, tự giác đi đến sau bệ bếp hỗ trợ nhóm lửa.

Chờ đến khi tức phụ viện trưởng xử lý xong miệng vết thương trở về, mới vừa đi tới cửa liền thấy hai người trong nhà bếp, một người đang đứng thái hành, một người đang ngồi nhóm lửa, thường thường mỉm cười nhìn đối phương một cái. Nàng không khỏi cười hiểu ý, âm thầm cảm thán tuổi trẻ thật tốt.

Thật sự không đành lòng quấy rầy bầu không khí này, nhưng tóm lại không thể để khách nhân vẫn luôn nấu cơm thì thật không phải. Liền cười hì hì đi vào.

Nàng nhìn nhìn trên bệ bếp đã làm xong nộm gà xé, xào thịt ba chỉ, rau trộn thịt luộc, hương vị thức ăn quanh quẩn nơi chóp mũi, kinh hỉ nói: "Đây đều là ngươi làm sao?"

Chu Lê gật gật đầu: "Ta cũng không nếm, không biết hương vị như thế nào."

Tức phụ viện trưởng cười nói: "Nhìn màu sắc thức ăn, lại ngửi được hương vị này, vậy nhất định ăn ngon."

Chu Lê được khen làm cho ngượng ngùng, cúi đầu đảo xào đậu cô-ve trong nồi

Tức phụ viện trưởng vội vàng đoạt lại sạn nồi: "Hai người các ngươi đã giúp ta làm vài món ăn, đều do ta, ta chỉ có một vết thương, lại rất khó cầm máu, cho nên lâu như vậy mới lại đây. Các ngươi mau đi ra chơi đi."

Chu Lê hiểu được đúng mực, rốt cuộc mình là khách, không thể giọng khách át giọng chủ, liền cùng Thẩm Việt đi ra khỏi nhà bếp. Cùng đến cái giếng bên cạnh hậu viện rửa tay.

Bên cạnh giếng có một thùng gỗ, chứa đầy nước, Thẩm Việt nói: "Ngươi rửa trước, ta múc nước cho ngươi."

Chu Lê ngồi xổm xuống cạnh mương, Thẩm Việt múc một gáo nước trong thùng đi đến cạnh Chu Lê, chậm rãi đổ xuống.

Chu Lê làm ướt tay, lại lấy bồ kết xoa xoa hai cái, tiếp tục chà rửa.

Thẩm Việt nhìn nhìn tay nàng, dưới ánh mặt trời, đôi tay kia bị ngâm nước đến ướt đẫm, tinh tế mà trắng nõn. Ánh mắt hắn lại theo bản năng dời tới sườn mặt nàng, nàng đứng gần ánh mặt trời buổi trưa, nên đều có thể nhìn thấy rõ mặt nàng, một tầng lông tơ thật nhỏ trên lỗ tai, có mấy phần trong suốt.

Ánh mắt lại di một chút, liền thấy áo ngoài của nàng vì ngồi xổm xuống mà làm lệch vạt áo, lộ một mảnh yếm ngực màu vàng nhạt bên trong, cùng với bộ ngực phập phồng cùng khe rãnh kia làm cho người điên đảo thần hồn luống cuống

Tai Thẩm Việt nóng lên, nhanh chóng dời tầm mắt.

Chu Lê rửa sạch tay, đứng lên, lấy gáo trong tay Thẩm Việt: "Tam thúc, tới thúc rửa tay, ta đi múc nước cho thúc."

Thẩm Việt ngồi xổm xuống, thoa một lần bồ kết

Chu Lê múc nước tới, nghiêm túc xối cho hắn. Thẩm Việt không hiểu sao có chút hoảng hốt, hắn nhìn thấy thứ không nên nhìn, hắn cảm thấy hắn khinh bạc nữ nhi gia người ta, bởi vậy chỉ rửa vội lung tung một lát liền vội không ngừng đứng lên.

Chu Lê không dự đoán được hắn nhanh như vậy, đã quên tránh ra, bởi vậy chờ khi Thẩm Việt đứng dậy khi, đầu hắn liền đυ.ng vào bụng nàng

Chính lúc này, khéo làm sao tóc hắn lại máng vào móc bên hông Chu Lê

Hai người hoảng hốt, giãy giụa muốn làm tóc Thẩm Việt rơi ra, nhưng càng hoảng thì càng loạn, tóc cùng móc càng dây dưa càng tháo không ra

Chờ đến lúc bọn họ ý thức được càng cuống càng không thay đổi được gì, tính yên tĩnh chậm rãi lại, mới phát hiện tư thế của hai người bọn họ giờ phút này, thập phần ái muội.

Chu Lê đứng, Thẩm Việt ngồi xổm. Đầu Thẩm Việt dựa gần eo Chu Lê, mặt hắn dán vào bụng Chu Lê

Chóp mũi không tự chủ được chạy vào một luồng hương vị ngọt ngào, còn hỗn tạp một loại độc hương chỉ nữ nhân mới có. Hương vị kia mang theo cực hạn dụ hoặc nào đó, làm hắn không còn năng lực tự phán đoán

Mà giờ phút này cả người nàng cũng cứng ngắt, hô hấp hắn đánh vào bụng nàng, thấm ướt nóng bỏng. Một loại ngứa ngáy kỳ quái nháy mắt truyền khắp toàn thân.

*** Truyện chỉ đăng tại truyenhdt.com/tac-gia/nhamy111***

💥Nộm gà xé (Gỏi gà): làm từ ức gàQuả Phụ Xinh Đẹp Cùng Thư Sinh Cổ Hủ - Chương 13: Cái móc💥 Dầu ớt cay là tên tui ghi lại cho dễ đọc, chứ thực tế tui tìm trên google thì tên nó là Ớt chưng tàu, cũng có thể gọi là Sa tế, nhưng nó lại khác với sa tế Việt Nam mình hay sử dụng để ăn phở, ướp thịt,.... Ớt chưng tàu được làm từ ớt bột, lá nguyệt quế, hồi, quế, thảo quả, đậu khấu, đinh hương, mè…và một số gia vị khác

Quả Phụ Xinh Đẹp Cùng Thư Sinh Cổ Hủ - Chương 13: Cái móc